Ngơ ngác như một con nai vàng ngáo ngơ, Minh Đa nhìn Lưu Tích.
“Mày?”
“Mày?”
“Vừa có chuyện gì đó rất lạ xảy ra với tao, tao ở trong cái máy tính, tao… tao đọc dữ liệu. Tao vừa nhìn thấy mạch điện, tao thấy cả thứ gì đó về trụ sở này… Thiết kế, tuổi đời… các thành viên, không, tất cả mọi thứ về trụ sở Tân Huyết Hội ở Tam Hợp Viện đều đã được tao nắm được!” Minh Đa lắp ba lắp bắp nói ra, đủ thứ thông tin xộc vào não hắn quá nhanh khiến hắn chưa thể định hình.
Nói cách khác, Minh Đa đang bị quá tải não.
“Ả ta có khả năng thao túng không gian nhưng chỉ có thể sử dụng trong bán kính 2m xung quanh bản thân, mày có thể tránh khỏi những đòn khóa của ả nếu biết giữ vị trí. Còn nữa, ả chỉ có thể khóa tối đa ba đồ vật.
Hắn chưa từng sử dụng Huyết Khiển để tạo ra vũ khí trước camera bao giờ, có thể hắn rất yếu mặt đấy. Hãy tước vũ khí của tên khốn mắt xanh ngọc kia và mày có thể thắng!”
“Sao mày tiến hóa thành thiên tài được thế?” Lưu Tích tròn mắt nhìn Minh Đa nói.
“TAO KHÔNG BIẾT, TAO CŨNG ĐANG KHÔNG BIẾT CHUYỆN GÌ VỪA XẢY RA!” Minh Đa hét lên.
Lưu Tích lại đứng lên một lần nữa, những thông tin vừa rồi rõ ràng là vàng ngọc ở thời điểm này.
Hắn điều khiển từ cơ thể ra mười lăm mũi huyết tiễn bay lơ lửng xung quanh bản thân rồi lại tiến hành phản công. Hoàng Thao định áp sát, Lưu Tích ngay lập tức đổi hướng. Hắn nhắm vào nữ hắc y nhân kia trước.
Rụt!
Rụp!
Rụp!
Bạn đang đọc bộ truyện Huyết Thần Lộ tại truyen35.shop
Ba mũi huyết tiễn được điều khiển tấn công thẳng đến nữ hắc y nhân. Theo phản xạ, ả điều khiển Không Gian Chi Huyết xuyên qua không gian để giữ chặt ba mũi huyết tiễn ấy. Ả đã đến giới hạn thao túng đồ vật và Lưu Tích nhân cơ hội ấy lao thẳng đến. Chỉ ba đồ vật, hắn là đồ vật thứ tư trong vùng không gian này và ả không thể chặn hắn lại!
Bonk!
Một gậy thẳng đầu nữ hắc y nhân được đánh ra.
Ngay sau đó, mười hai mũi huyết tiễn còn lại xoáy thành một vòng tròn và điên cuồng tấn công Hoàng Thao. Thanh kiếm trên tay kẻ mắt xanh ngọc ấy cứ liên tục bị đập vào khiến tay cầm dần lỏng ra. Hoàng Thao không phải kẻ có kiếm thuật nên kĩ thuật cầm kiếm cực kém, không hề chặt như những kiếm sư được đào tạo bài bản.
Keng!
Kiếm văng khỏi tay Hoàng Thao. Lưu Tích cũng nhân cơ hội ấy mà vung mạnh Kim Bổng. Vẽ một đường vòng cung trong không gian, Kim Bổng quật thẳng bụng Hoàng Thao. Như một con vật, à không, đúng là một con quái thú còn có thể bị Lưu Tích đánh văng, Hoàng Thao cũng văng đi như vậy.
Sau khi cả combo đòn tấn công kết thúc, Lưu Tích đáp xuống, thở dốc.
“Mày không hồi phục được tay à!” Minh Đa hét lên.
“Tao đang thiếu máu.” Lưu Tích thở dốc, đáp lại.
Thuần Huyết thì ở đây không có bất kì ai, hắn không thể xin máu của ai được. Nếu như là Dị Huyết bị mất quá nhiều máu thì trong Tam Hợp Viện cũng có máu dự trữ để truyền bù còn Thuần Huyết thì không.
Bỗng nhiên, từ phía sau, Lưu Tích cảm thấy có tiếng gì đó lạch cạch.
“Mày làm cái gì đấy Đa?!” Lưu Tích hoảng hốt nhìn một cái máy như mai rùa đã được đặt lên lưng mình.
“T-Tao cũng không biết nữa, nhưng khi mày nói mày đang thiếu máu, não tao đột nhiên nảy ra giải pháp này… Chí ít hãy thử một lần!” Minh Đa luống cuống đáp lại.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!