Bán Thần Thuần Huyết kia tiến đến Huyết Đại Thụ, lấy từ một nhành cây ra một viên đá đen. Hắn không thực sự cầm vào nó mà dùng không gian lực
của Dracula nhấc nó lên, cách xa khỏi cơ thể một khoảng. Tiếp đến, không gian lực ấy liên tục bóp và súc ép nó vào, dần biến viên đá gồ ghề ấy
thành một hình cầu hoàn hảo. Khối cầu màu đen ấy được nhấc lên
bằng không gian lực, Bán Thần Thuần Huyết dùng một ánh mắt say mê để
nhìn nó, tựa như nhìn một bảo vật cuối đời. “Quả của Huyết Đại
Thụ sau khi đã khô chính là Phệ Huyết Thạch loại cao cấp cực kì, có thể
giết chết cả những Huyết Tộc cực mạnh. Tuy Phệ Huyết Thạch có thể được
khai thác từ nhiều nguồn, nhưng ở đây luôn là nguồn linh thiêng nhất… Suốt những năm qua, ta đã hủy bao nhiêu quả này để ngăn chúng hút máu từ
Huyết Đại Thu, không thể ngờ sẽ có ngày tự cầm lên một quả…” Bán Thần Thuần Huyết cười, nhìn viên đá đen bóng như hòn bi ve trước mắt. “Vĩnh sinh này không vui, mong ngươi có thể mang theo di vật của ta đi, chắc
chắn sẽ có lợi cho ngươi.” Hắn nói, nhìn về phía Lưu Tích. Dứt
lời, Bán Thần Thuần Huyết vươn tay, chộp lấy viên Phệ Huyết Thạch đen
bóng kia. Một cảnh tượng hùng vĩ xuất hiện giữa không trung. Cảm giác
như từ khắp cơ thể hắn, những tia máu đỏ liên tục được rút ra, uốn lượn
như những đường vân chìm nổi trên khắp cơ thể. Cũng trong khoảnh
khắc ấy, Lưu Tích thấy được quá trình lão hóa xảy ra trên cơ thể hắn.
Mái tóc tiêu soái đen nhánh của thanh xuân dần chuyển bạc trắng, làn da
căng tràn sức sống dần nhăn nheo, teo tóp lại, những khối cơ được trui
rèn đến mức cực hạn cũng teo nhỏ lại như những ông cụ gần đất xa trời.
Bạn đang đọc bộ truyện Huyết Thần Lộ tại truyen35.shop
Máu liên tục được chuyển vào Phệ Huyết Thạch, một vòng tròn nhỏ như vòng
tay cũng đột nhiên xuất hiện xung quanh viên Phệ Huyết Thạch ấy. Cho đến phút cuối, trong không gian này chỉ còn một bộ xác khô già cỗi giữa không trung, một cái vòng tay đính viên Phệ Huyết Thạch, một Lưu Tích
và một Ma Hầu còn ngơ ngác. “Hứa là sẽ có lợi.” Bộ xác khô nói nốt một lời cuối. Thế rồi, chút máu còn sót lại cũng bị Phệ Huyết Thạch hút cạn. Bán Thần Thuần Huyết, đã triệt để tự sát. Năng lực biến mất, bộ xác rơi
xuống đất vỡ thành vụn cám còn cái vòng tay kia cũng rơi tự do lên mặt
đất, vang lên một âm thanh giòn giã của đá đập vào đá. Lưu Tích
cũng bị thu hút bởi viên Phệ Huyết Thạch kia. Nó đã không còn là màu đen nữa mà chuyển thành một sắc đỏ máu đúng như đôi đồng tử của các Thuần
Huyết, hắn cúi người xuống, chầm chậm định nhặt lên vòng tay ấy. “Khoan, nếu tiếp tục chạm vào nó, ngươi có thể bị hút cạn huyết quản mà chết!!!” Ma Hầu thấy Lưu Tích như vậy, khuyên can.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!