Nhưng lời đối phương nói, Cố Chuẩn không biết phải trả lời làm sao.
Cuối cùng, hắn nghiến chặt răng, không nói nên được một chữ.
Lúc này, bên kia truyền đến giọng nói trong trẻo, là một người đàn ông trẻ tuổi: “Làm theo lời tôi nói, không có gì phải do dự.”
Nói xong, liền trực tiếp ngắt điện thoại.
Tim Cố Chuẩn thình thịch đập dữ dội, hắn cố chịu đựng tất cả cảm xúc, lau mặt, như hoàn toàn hạ quyết tâm.
Mà bên Diêm Thập Nhị cũng tra được tin tức, Thời Dã nhìn những gì tra được, con ngươi hoàn toàn lạnh: “Có người lấy máu của Tư Ngang đi đối xứng ghép thận, em ấy rất có khả năng bị bắt đi làm cấy ghép thận phi pháp.”
“Nếu thật là vậy, mọi chuyện liền khó giải quyết.”
Hiện tại, điều đáng lo nhất là Tư Ngang.
Chẳng qua, nếu Thời Dã đã tra được manh mối, Diêm Thập Nhị cũng không chậm trễ mà trực tiếp báo việc này cho Hứa Cục.
“Hứa Cục, có thể phái những người này tới cho tôi không, tôi trực tiếp dẫn người qua đó.”
Loại chuyện này không thuộc phạm vi của Đội Điều tra Hình sự, nhưng Diêm Thập Nhị cũng không lo được nhiều vậy, ngay cả khi vượt quyền anh cũng phải cứu người.
Hứa Cục lại im lặng một lúc, mới đáp: “Không được, chuyện này cậu đừng lo, tôi có sắp xếp riêng.”
“Tại sao?”
Lại không cho anh can thiệp!
Diêm Thập Nhị liên tưởng đến phần tài liệu điều tra anh trộm lấy trước đó, anh mắt vô thức nhìn Thời Dã.
Ánh mắt anh trầm hắc, lại ở trong xe, nhất thời lại cảm thấy hết sức mê hoặc.
Thời Dã hơi hơi nhíu mày, đưa ánh mắt ám chỉ: Làm sao vậy?
Diêm Thập Nhị bỗng chốc hoàn hồn, lắc đầu, liền nghe Hứa Cục nói: “Việc này tự nhiên có người phụ trách xử lý, cậu lo vụ án trong tay cậu là được rồi.”
Không cho Diêm Thập Nhị cơ hội truy hỏi, Hứa Cục trực tiếp ngắt điện thoại.
“Nói thế nào?”
Thời Dã hỏi anh.
Diêm Thập Nhị không mở miệng, tâm trí trầm lại trầm.
“Đến đại học Cầm Xuyên trước!”
Đã có người phụ trách, anh cam thiệp tất nhiên không thích hợp.
Nỗi bất an dưới đáy lòng ngày càng khuếch tán, anh luôn cảm thấy giữa hai việc này có mối liên hệ nào đó.
–
Phía đông thành phố, một chiếc xe thương vụ đen tiến vào khu biệt thự, lái thẳng vào sân biệt thự nào đó.
Căn biệt thự này có giá trị cực cao, chiếm diện tích đất lớn, trong sân có ba tòa nhà tầng, trong đó một tòa đèn đuốc sáng trưng, sớm đã có người chờ dưới lầu, thấy xe lái vào, liền lập tức chỉ huy bọn họ lái xe vào gara.
Sau khi xe vào, người không xuống, mà trực tiếp đóng cửa gara.
Chờ hình thành một không gian kín, thang máy giấu trong gara trực tiếp mở ra, hai người mặc đồ đen xuống xe, một người từ trên xe xuống sàn, đặt trên xe lăn, đẩy vào thang máy.
Lên lầu ba, cửa thang máy mở ra, Lâm Thương mặc một bộ đồ trắng, đã đợi sẵn ở đó.