TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Người bình thường không thể phân biệt được sự khác nhau của hai loại hoa hồng này nên rất nhiều người bán vẫn thường trộn lẫn hai loại này lại để bán.
Dư Đàn xem thử xong cũng bị loài hoa hồng Eden Rose 85 này thu hút. Hoa ngoài đời thật đúng là đẹp hơn hẳn khi nhìn trong ảnh, cho dù không mua nó tặng cho Tạ Chi Dục thì cũng có thể mua nó tự tặng cho chính mình.
Thế là sáng hôm đó, Dư Đàn ôm một bó hồng Eden Rose 85 đầy lãng mạn tới văn phòng, bị đồng nghiệp bám theo hỏi có phải là hoa do người đàn ông thần bí mấy hôm trước tặng không?.
Dư Đàn lắc đầu, nói là mình mua.
Cô cắt tỉa lại bó hoa, cắm nó vào bình hoa xong, không nhịn được chụp một tấm gửi cho Tạ Chi Dục.
Dư Đàn: [Đẹp không?]
Chẳng bao lâu sau, Tạ Chi Dục nhắn lại: [Tặng cho anh à?]
Dư Đàn: [Không phải, không có hoa hồng leo anh muốn, đây là Eden Rose 85.]
Tạ Chi Dục: [Chỉ cần là hoa em tặng thì anh đều thích hết.]
Dư Đàn: [Ồ, lần trước anh đâu có nói như vậy.]
Dư Đàn: [Miệng lưỡi đàn ông đúng là chúa lừa dối.]
Sau đó một lúc lâu, Tạ Chi Dục không nhắn lại. Tới khi anh tiếp tục trả lời tin nhắn, anh bảo vừa rồi mình bận, còn khen cô có con mắt tinh tường.
Tạ Chi Dục đã tới thành phố bên cạnh, vài dự án đầu tư không đến mức cần anh phải bôn ba khắp nơi, quan trọng nhất là anh muốn lấy một thứ mà thứ này anh nhất định phải đích thân tới lấy.
Bên đằng này, Dư Đàn cũng đang bận, không trả lời lại Tạ Chi Dục.
Trong lúc rảnh rỗi khi làm việc, bỗng nhiên có người buôn chuyện: “Hóa ra [Vía thần tài] là đạo nhái đấy... Chậc chậc, Dư Đàn, cô thấy hot search chưa?”
Dư Đàn ngẩng đầu lên, quả nhiên là Trần Hạng Minh.
Họ đều là những người làm phương tiện truyền thông tự thân nên khó tránh khỏi nhạy cảm với những tin đồn này. Bởi vì biết quan hệ giữa Dư Đàn và Lục Ngạn nên hôm nay, các đồng nghiệp trong phòng làm việc đều chọn cách im lặng, không nói gì.
Trần Hạng Minh cầm điện thoại, nhướng mày với Dư Đàn: “Hóa ra cô vẫn chưa biết chuyện đạo diễn lớn đạo nhái à?”
Dư Đàn mặc kệ Trần Hạng Minh, vội vàng với công việc trong tay mình.
Trần Hạng Minh vẫn nói huyên thuyên không ngừng: “Cô đúng là thông minh, từ hôn sớm một bước, không cần bị ăn chửi.”
Đúng là chuyện gì không nên nói anh ta đều nói hết, cố ý làm người khác khó chịu.
Dư Đàn hít sâu một hơi, không nhịn được muốn phản bác lại Trần Hạng Minh. Tuy nhiên, sau khi nghĩ kĩ lại, chuyện cô từ hôn đúng là một lựa chọn thông minh!
Thế là cô bèn nói xuôi theo những gì Trần Hạng Minh nói: “Ai bảo không nào!”
Trần Hạng Minh càng hăng hái hơn: “Tiếc là năm tháng thanh xuân của cô đã bị một gã đàn ông như thế hủy hoại, tôi thực sự thấy không đáng thay cô.”
Không đáng thật hay là không đáng giả vậy?
Dư Đàn cũng đáp lại: “Ai bảo không nào!”
Trần Hạng Minh tiếp tục: “Ít nhiều gì cũng phải làm thịt được đạo diễn lớn một chút gì đó chứ, cô bảo có phải không?”
Dư Đàn đều đáp lại là: “Dạ dạ dạ, anh nói đều đúng hết.”
Có đồng nghiệp không đứng nhìn nổi, phải nhắc Trần Hạng Minh: “Anh bớt nói mấy câu đi.”
Lúc này, Trần Hạng Minh mới ngượng ngùng im miệng.
Lúc nghỉ trưa, Lã Bạch, đồng nghiệp mới chuyển tới tổ, hỏi Dư Đàn: “Chị Dư Đàn, sao mà lúc nào Trần Hạng Minh nói chuyện với chị cũng đâm bị thọc chọc bị gạo như vậy vậy? Chị từng đắc tội anh ta à?”
“Có lẽ vậy.”
Thỉnh thoảng, Dư Đàn không được nhanh nhẹn, trạng thái khi làm việc và khi không làm việc hoàn toàn khác nhau, có đắc tội với người ta cũng không biết.
Dư Đàn đang ăn cơm trưa thì nhận được một cuộc điện thoại. Lúc nhìn thấy tên người gọi, cô giật mình.
Không ngờ lại là Lục Ngạn.
Kể từ hôm từ hôn đến giờ, Dư Đàn và Lục Ngạn không hề liên lạc với nhau. Dư Đàn xóa WeChat của Lục Ngạn, cho vào danh sách đen, còn số điện thoại là do cô không nghĩ đến để cho vào danh sách đen.
Hiện tại, mọi chuyện từ cuộc sống tới làm việc hầu như đều sử dụng WeChat, có lẽ số điện thoại di động thực sự chỉ có tác dụng dùng để nhận mã xác thực.
Cô từ chối cuộc gọi, một giây sau đối phương lại tiếp tục gọi tới.
Dư Đàn không sợ phiền hà bèn bấm nghe máy, không phải cô muốn nghe gã giải thích điều gì mà là muốn cảnh cáo gã sau này đừng làm phiền cô nữa.
Giọng Lục Ngạn khàn khàn: “Dư Đàn, em nghe anh nói đã! Cho anh một phút thôi được không! Không phải anh gọi tới để xin làm hòa đâu.”
Bạn đang đọc bộ truyện Kết Hôn Bừa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kết Hôn Bừa, truyện Kết Hôn Bừa , đọc truyện Kết Hôn Bừa full , Kết Hôn Bừa full , Kết Hôn Bừa chương mới