TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
*Hoa ly trắng: Còn được gọi với các tên khác như hoa loa kèn, hoa huệ tây, hoa bách hợp,... Hoa ly trắng có cánh trắng, nhị vàng, mùi hương đậm đà, thời gian giữ được độ tươi sau khi cắt khoảng sáu đến mười ngày. Người Trung Quốc thường tặng hoa ly trắng để chúc phúc cho các cặp vợ chồng trẻ thay cho lời chúc trăm năm hòa thuận, xuất phát từ tên gọi “bách hợp” của loài hoa này.
Say nhưng cũng không phải là hoàn toàn say.
Đàn ông say rượu chỉ say ba phần mười nhưng lại diễn đến mức khiến bạn phải rơi lệ.
Lần đó, Tạ Chi Dục ôm cột điện không chịu buông tay, Dư Đàn lạnh mặt bước tới trước mặt anh. Cô giận lắm rồi, đêm hôm khuya khoắt lén la lén lút chui ra khỏi chăn, chịu gió lạnh thổi suốt cả dọc đường, tóc mái cắt ngang trán còn bị gió thổi ngược xù lên.
Trong ấn tượng của cô, hôm ấy thời tiết cũng như thế này, tiết trời đượm sắc thu, nhiệt độ buổi tối thấp hơn ban ngày rất nhiều, đi ra ngoài phải mặc thêm áo khoác.
Dư Đàn không biết Tạ Chi Dục suy nghĩ như thế nào, cũng không đoán ra được anh đang suy nghĩ gì, lại càng không muốn thử suy đoán. Trong cách nhìn của Dư Đàn, đôi khi Tạ Chi Dục cực kỳ kỳ quặc, anh lạnh nhạt với cô tới tột độ, cứ y như thể một người xa lạ.
Khoảng thời gian đó, dường như Tạ Chi Dục cố ý giữ khoảng cách với cô, hoàn toàn không cho cô tới gần anh, thậm chí nhìn thấy cô là lại đi cách ra thật xa.
Thế nhưng, khi anh uống say, đám bạn bè của anh lại gọi điện cho cô bảo anh Dục cần cô tới đón.
Dư Đàn bước tới véo tay Tạ Chi Dục một cái thật đau, hỏi anh: “Không phải cậu muốn tránh xa tớ sao? Sao lại bảo tớ tới đón cậu? Với lại, đàn chị hoa khôi trường kia của cậu đâu rồi? Sao cậu không bảo người ta tới đón cậu ấy?”
Tạ Chi Dục nghe thấy giọng của Dư Đàn, anh quay đầu lại. Đôi mắt tỉnh táo đó nhìn cô, chẳng có vẻ gì là say cả, anh nhìn cô cứ như thể chỉ cần nhìn một cái là có thể nhìn thấu cô.
Với ngoại hình được mọi người yêu thích như của Tạ Chi Dục, mới vừa vào trường không lâu, anh đã trở thành người nổi tiếng trong trường, có một số bạn nữ nghe danh bèn tới cửa lớp thử xem trộm anh một cái rồi đỏ mặt tía tai bỏ đi.
Ở độ tuổi mới vừa bắt đầu biết yêu, các bạn nữ trong lớp của Dư Đàn thường xuyên bàn tán về Tạ Chi Dục. Một mặt, Dư Đàn cảm thấy vui vẻ, mặt khác, cô lại cảm thấy trong lòng trống vắng khá nhiều. Thế nhưng, đúng vào lúc này, Tạ Chi Dục lại thường xuyên lạnh nhạt với cô.
Dư Đàn không hiểu lắm, muốn giữ Tạ Chi Dục lại hỏi chuyện đàng hoàng xem có phải cô làm gì đắc tội anh hay không? Thế nhưng cô đã sớm nghe được một ít phong thanh, nghe nói đàn chị hoa khôi trường tỏ tình với Tạ Chi Dục ở trước mặt mọi người, anh không từ chối cũng không đồng ý, mọi người ngầm công nhận họ là một đôi.
Dư Đàn hiểu ra, Tạ Chi Dục cũng sẽ thích một ai đó, anh cũng sẽ yêu đương, không thể nào mãi mãi chỉ cãi nhau ầm ĩ với cô được. Khoảng thời gian đó, Dư Đàn cảm thấy hụt hẫng lạ lùng, tinh thần có phần mất tập trung, trong lòng cô bện một con rối Tạ Chi Dục, âm thầm cầm kim đâm vào người anh.
Tạ Chi Dục mang theo vài phần men say, giọng khàn khàn hỏi Dư Đàn: “Đàn chị hoa khôi trường gì cơ?”
Dư Đàn nói với giọng quái gở: “Đừng có mà giả vờ giả vịt nữa, trong trường đã đồn ầm lên rồi, có người tỏ tình với cậu trước mặt mọi người, cậu còn không từ chối người ta.”
Tạ Chi Dục cong môi cười, mặt ửng đỏ, nói với điệu bộ khá ngây thơ: “Cậu biết lúc đó tớ nghĩ gì không? Tớ nghĩ nếu Cá nhỏ tỏ tình với người ta mà bị người ta từ chối trước mặt mọi người thì có phải sẽ khó chịu chết mất không? Chắc là sẽ một mình lén la lén lút trốn vào một góc ngồi khóc nhỉ?”
Với tính cách của Tạ Chi Dục, nếu không phải người anh thích thì đương nhiên anh muốn từ chối. Thế nhưng, nghĩ đến Dư Đàn, góc nhỏ dịu dàng trong lòng anh lại không sao kìm chế nổi. Thế là những lời tàn nhẫn đã ra tới miệng rồi lại lặng lẽ nuốt xuống, chẳng qua là tới khi những người đứng hóng chuyện đã tản đi hết rồi, anh mới nói với đàn chị kia rằng: “Xin lỗi, tôi thích người khác rồi.”
Đàn chị cũng là người hiểu chuyện: “Được, nếu cậu đã thích người khác rồi thì tôi sẽ không dây dưa đến cùng nữa. Có thể nói cho tôi biết bạn nữ cậu thích là thần thánh phương nào không?”
Tạ Chi Dục lắc đầu. Không thể nói.
Anh rất sợ để lộ ra một chút phong thanh, trường học sẽ trông gà hoá cuốc, học sinh đều thích buôn chuyện, cuối cùng sẽ hại Dư Đàn trở thành đề tài buôn chuyện của người khác.
Không chịu tới gần Dư Đàn là cách Tạ Chi Dục tự đứt đuôi để giữ mạng.
Tạ Chi Dục chưa từng giải thích với Dư Đàn về chuyện vì sao những năm đó lúc nào anh cũng tránh né cô, bởi vì ngay cả hô hấp của cô cũng khiến anh cảm thấy “không chịu nổi”.
Anh còn có thể làm thế nào được nữa? Khoảng thời gian ấy, phản ứng của cơ thể rất rõ ràng, hễ nhìn thấy cô ở trước mặt là adrenalin trong người lập tức tăng vọt. Bên tai là những lời giải thích mông lung của các bạn nam, bạn nữ nào xinh, bạn nữ nào sờ thì mềm, bạn nữ nào hôn thì ngọt.
Trong đầu Tạ Chi Dục chỉ có mình Dư Đàn, hễ nghĩ đến cô là lại có phản ứng.
Trong đêm, anh cũng chỉ nghĩ đến cô.
Lần uống say đó, Tạ Chi Dục thực sự không nhịn nổi, rất muốn hôn Dư Đàn, anh từ từ tới gần, cuối cùng đưa tay vuốt tóc mái ngang trán dựng ngược của Dư Đàn xuống, cà lơ phất phơ nói: “Này, sau này nếu như cậu thực sự không tìm được ai để lấy thì nhớ gọi điện cho tớ, tớ cưới cậu. Với quan hệ của hai chúng ta thì có ở bên nhau cả đời cũng không thành vấn đề.”
Dư Đàn hừ khẽ một tiếng, gạt bàn tay của anh đi: “Cút đi, tớ có lấy ai cũng sẽ không lấy cậu đâu. Tạ Chi Dục, tớ thực sự rất ghét dáng vẻ này của cậu.”
Cô ghét anh xem tình cảm như trò đùa.
Nhưng hiện tại, không ngờ họ lại thực sự đã kết hôn chớp nhoáng và trở thành một đôi.
Vốn Dư Đàn còn hơi kiêng dè một chút, muốn giữ khoảng cách với Tạ Chi Dục. Thế nhưng, dựa vào tình hình tối hôm nay có thể thấy, ngay cả cô Dương và ông Dư đều biết về mối quan hệ của họ, họ không cần phải giấu giếm làm gì nữa.
Họ là vợ chồng, vợ chồng được pháp luật công nhận bằng giấy trắng mực đen.
Cho dù trong lòng Dư Đàn vẫn chưa thể thay đổi nhanh như vậy nhưng cô phải từ từ học cách làm quen với mối quan hệ này.
Đâu thể mới kết hôn chưa được bao lâu đã ly hôn đúng không?
Dư Đàn sợ tới lúc đó cô Dương sẽ thực sự không nhận cô con gái này nữa mất.
Sau khi trải qua một cuộc tình tệ hại, hiện tại Dư Đàn không còn bất kỳ hơi sức nào để suy đoán gì nữa. Cô chỉ biết rằng lúc ở bên Tạ Chi Dục, cô thấy rất thoải mái, không cần phải đoán ý của anh, ở trước mặt anh cũng không cảm thấy câu nệ. Nếu cứ thế sống hết cả đời với Tạ Chi Dục thì cô thấy cũng không hề có vấn đề gì.
Còn tình yêu với chẳng tình báo, cô mất tận sáu năm cũng chẳng hiểu nổi, giờ cô lười chẳng muốn băn khoăn chuyện này nữa.
Xe đậu dưới một gốc cây to trong bãi đậu xe.
Khu vực này là khu đô thị cũ, các cây ngô đồng ở đây vừa to vừa cao, mọc sát nhau như rừng, in đậm dấu ấn lịch sử. Những chiếc đèn ven đường sáng lên, ánh đèn màu cam hòa cùng với biển lá ngô đồng màu vàng cực kỳ dễ dàng tạo thành cả một bối cảnh rộng lớn. Trước đây, Dư Đàn chỉ từng thấy một vài đôi yêu nhau đứng ôm hôn nhau dưới tán cây ngô đồng, hại cô xấu hổ phải ngoảnh mặt đi kẻo làm phiền người ta.
Dư Đàn không khởi động được xe bèn mặc kệ luôn. Cô nhìn Tạ Chi Dục một lúc rồi không nhịn được cười.
Bạn đang đọc bộ truyện Kết Hôn Bừa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kết Hôn Bừa, truyện Kết Hôn Bừa , đọc truyện Kết Hôn Bừa full , Kết Hôn Bừa full , Kết Hôn Bừa chương mới