“Thật không?” Anh rầu rĩ hỏi một tiếng, hơi thở nhanh chóng phả vào tai cô, nói giọng khàn khàn: “Cho dù ông nội anh đã ức hiếp nhiều chuyện như vậy, cho dù em đã từng ủy khuất mà khóc không biết bao nhiêu lần, em cũng không trách anh sao?”
“Tiểu Mộc Ngữ, thật xin lỗi,” Thân thể cao ngất đứng yên, bàn tay vuốt ve khuôn mặt của cô, ánh mắt sâu như biển, “Anh thay mặt cho ông nội cùng toàn bộ Ngự gia nói lời xin lỗi tới em, anh vẫn khiến cho em tổn thương.”
Tần Mộc Ngữ cảm nhận sự ấm áp trong lòng bàn tay anh, lắc đầu: “Em với anh đã sớm không cần khách sáo. Năm ấy anh theo dõi Tần Cẩn lan đến kho hàng đẻ cứu em, sau đó Ngự gia lại giúp đỡ em trong vụ em bị vu oan, không biết rằng em đã nợ anh bao nhiêu, mà cũng không cần để ý anh thiếu em bao nhiêu, Về sau không cần nói những lời như vậy nữa.”
Ngự Phong Trì mím môi, không nói nữa.
Nhớ tới ngày hôm đó cô nói muốn mang theo Tiểu Mặc đến Hokkaido, anh thật sự muốn hỏi, nếu hai người họ bắt buộc phải tách ra, cô suy nghĩ lại một lần nữa thì vẫn một mực nhất quyết buông tay anh sao?
Rốt cuộc là bị áp bức, hay trong lòng cô thực sự muốn như thế?
“Miss Anglia?!” Tiếng nói của một y tá truyền đến, ngay sau đó liền xuất hiện trước mặt, “Your baby is up!”
Chết tiệt… Thằng bé tỉnh lại mà cô lại không ở bên cạnh!
Tần Mộc Ngữ chạy một mạch đến phòng bệnh, mồ hôi lấm tấm trên trán, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái nhợt. Vừa mở cửa phòng ra, cô liền nhìn thấy bàn tay nhỏ bé của Tiểu Mặc đang muốn tháo mặt nạ dưỡng khí ra, không muốn đeo, cơ thể nhỏ bé giãy giụa trên giường.
Bên cạnh hai ba y tá đang khuyên nhủ thằng bé, từ bên trong mặt nạ cung cấp dưỡng khí, Tiểu Mặc dùng tiếng Anh kêu lên: “Cháu muốn gặp mẹ!”
Tần Mộc Ngữ nhanh chân chạy tới: “Tiểu Mặc! Tiểu Mặc con không được ầm ĩ… Vừa mới tỉnh dậy, ngoan, nghe lời mẹ không làm lộn xộn được không?”
Tiểu Mặc mạnh mẽ giãy giụa, sau đó mọt lúc mới lấy lại chút hô hấp ngắn ngủi, đôi tay nhỏ bé cũng không dám tháo mặt nạ dưỡng khí, ngoan ngoãn đeo vào, để lộ ra đôi mắt to trong nhìn mẹ. Trên người còn đang mang rất nhiều dây dưỡng khí chữa bệnh, đột nhiên ngồi dậy bổ nhào vào trong lòng Tần Mộc Ngữ!
Tần Mộc Ngữ cũng lập tức ôm chặt con trai.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!