TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
(Tôm dịch
Nờ Y bê ta)
"Sao giờ chủ nhân mới đến?", gấu mèo nhỏ vừa chạy quanh Lam Chỉ vừa kể, "Vạn Tầm Diệp phát hiện ra tui cũng thuộc phe bắt cóc nó nên nó đè tui ra, đánh cho một chập.
Nè, đuôi tui còn bị bứt trụi luôn á".
Gấu mèo vừa nói vừa ôm đuôi cho Lam Chỉ xem vết sẹo trụi lủi trên đuôi mình: "Chủ nhân nhìn nè".
Lam Chỉ bế gấu mèo lên, nói với Giản Thương: "Không nên trì hoãn nữa.
Mình đi thôi em".
Sau mười mấy ngày đường, một buổi chiều nọ, Lam Chỉ gặp được Mặc Ly dưới một gốc hòe trong một thị trấn nhỏ vắng người.
Mặc Ly cũng mặc nguyên một bộ đen như chủ nhân của mình.
Dù tướng mạo của y không xuất sắc lắm nhưng lại mang theo khí chất khiêm tốn, trưởng thành đặc trưng.
Y hơi cúi đầu, thỉnh thoảng lại liếc gấu mèo nhỏ đang nằm ườn trong lòng Lam Chỉ.
Mấy người họ vào một quán trọ gọi chút rượu và đồ nhắm.
Gấu mèo nhỏ lỡ uống hơi quá chén nên đã say khướt, đang ngửa bụng nằm ngủ trên đùi Lam Chỉ.
Lam Chỉ vừa xoa bụng cho chú vừa hỏi: "Bắc Hành phái định xử lý Bạch Phong Dương thế nào?"
Mặc Ly đáp: "Nghe đâu vẫn chưa đâu vào đâu cả.
Hơn nữa, chọn tân chưởng môn là chuyện trọng đại nên hiện tại Bạch Phong Dương vẫn tạm thời bị giam giữ, chưa xử lý".
Lam Chỉ trầm ngâm, nói: "Ừm.
Tuy rằng xông vào địa lao sẽ cứu được Bạch Phong Dương nhưng làm thế lại nguy hiểm quá, không khéo còn tự nộp mạng cho bọn người đấy mất".
Bắc Hành phái bây giờ rất dễ bị kích động, tránh giao chiến trực diện với bọn họ là tốt nhất.
Mặc Ly nhìn nhóc con đang ngáy khò khè trên đùi Lam Chỉ, khẽ hỏi: "Có sao không?"
"Không sao.
Ta để nhóc ấy canh chừng Vạn Tầm Diệp, thế mà nhóc ta làm tốt đó chứ?"
Mặc Ly hỏi tiếp: "Vậy...!Có nhớ lại được không?"
"Không", Lam Chỉ nhìn ánh nến lập lòe trên bàn.
Cậu bảo Giản Thương: "Em về phòng ngủ trước đi.
Ta có vài lời muốn nói với Mặc Ly".
"Vâng.
Cần gì thì huynh cứ gọi em".
Giản Thương gắn bó với Lam Chỉ hai năm rồi, vừa nghe thấy Lam Chỉ nói vậy là đi ngay bởi hắn hiểu Lam Chỉ có lý do chính đáng của riêng mình.
Gấu mèo trở mình, suýt nữa thì lăn bịch xuống đất.
Mặc Ly nhanh tay đỡ lấy chú.
Lam Chỉ nhận lại gấu mèo từ tay Mặc Ly, để chú ngủ tiếp trên đùi mình.
Cậu nhỏ giọng hỏi Mặc Ly: "Nhóc ấy từng mất trí nhớ một lần rồi đúng không?"
Mặc Ly trầm lặng cúi đầu.
"Vị giác nhạy bén hiếm có, từng nếm qua cả trăm ngàn vị thuốc, chỉ cần ngửi mùi là biết ngay đó là linh thảo nào.
Lam Lăng là yêu thú thử đan của đan sư đỉnh cấp, đúng không?"
Mặc Ly hấp háy mắt, hỏi lại: "Sao cậu biết?"
"Thường thì yêu thú thử đan sẽ bị chủ nhân làm mù mắt, điếc tai, chỉ giữ lại vị giác và khứu giác cho chúng.
Chúng sẽ bị nuôi nhốt cả đời, chuyên dùng để thử dược lực của linh đan, linh thảo.
Nói đi, chuyện gì đã xảy ra với Lam Lăng?"
Tâm trạng Mặc Ly khá bất ổn.
Y khẽ nói: "Cậu chỉ biết được phần nổi, không hiểu hết những thứ đằng sau đâu".
"Là sao?"
"Có hai loại thú thử đan.
Loại thứ nhất được trời phú cho tư chất hiếm thấy, nên sẽ bị làm cho mù điếc để nuôi trong cũi, chuyên được đan sư dùng để phân biệt thành phần của những loại thuốc quý nhất.
Vì loại thú thử đan này rất khó tìm, nên các đan sư sẽ dốc sức nuôi chúng, để chúng sống càng lâu càng tốt".
Lam Chỉ nắn bóp cục lông bông xù trong lòng mình, hỏi: "Loại còn lại thì sao?"
Giọng Mặc Ly thay đổi hẳn: "Loại thú thử đan còn lại cũng như Lam Lăng, không chỉ phải thử đủ loại linh thảo linh đan mà còn phải phụ chủ nhân mình làm việc nữa.
Loại yêu thú này phải ăn đủ thứ thảo dược thuốc thang, thậm chí còn có cả thuốc độc trong đó nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Khoá Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khoá Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng, truyện Khoá Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng , đọc truyện Khoá Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng full , Khoá Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng full , Khoá Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng chương mới