TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thẩm Miên đi vào WC rửa mặt bằng nước lạnh, cưỡng chế đau đớn trong lòng, xoay người trở lại mép giường nhìn thoáng qua thời gian.
7 giờ sáng, nàng phải tới trường.
Thay quần áo xuống lầu, thấy Thẩm Tri Hành, ba Thẩm, mẹ Thẩm ngồi ở bàn ăn dùng bữa sáng, chỉ không thấy Thẩm Tu.
Lương Mẫn Trân đã ăn xong, đứng dậy đi đến sô pha.
Thẩm Miên cũng theo sau, hỏi: “Anh ba đâu?”
Lương Mẫn Trân nói: “Tiểu Bảo còn ngủ, đừng đánh thức anh con, con mau đi ăn sáng đi.”
Tiểu Bảo là nhũ danh của Thẩm Tu, cả nhà chỉ có mình Lương Mẫn Trân gọi hắn như vậy, tuy Thẩm Tu kháng nghị nhiều lần nhưng Lương Mẫn Trân không để ý.
Thẩm Miên lắc đầu: “Con không ăn sáng, trễ giờ rồi.”
Thẩm Thiên Vinh luôn nghe lén con gái nói chuyện: “Để chú Lý đưa con đi.”
“Con tự lái xe.” Nàng mới vừa lấy bằng lái mấy ngày trước.
Lương Mẫn Trân ngồi trên sô pha thấy Thẩm Miên xoay người rời đi, đột nhiên nhớ tới một việc, chất vấn: “Đúng rồi, hôm qua Dịch Niên tới nhà chơi, sao con không nói câu nào đã đi ra ngoài?”
“Cậu ấy tới thăm ba mẹ, con ở lại làm gì?” Thẩm Miên nói xong, cảm thấy ngữ khí có chút không tốt, cười hắc hắc đi vòng ra phía sau Lương Mẫn Trân, ấn ấn vai bà: “Đại Niên nói gì với ba mẹ?”
Lương Mẫn Trân hưởng thụ tay nghề của con gái, nhắm mắt nói: “Cũng không có gì, chủ yếu nói hoàn cảnh sinh hoạt ở nước ngoài, hỏi thăm sức khỏe ba mẹ Tiểu Niên.
Còn nữa, Tiểu Niên nói mẹ phải chú ý con nhiều hơn, đừng để con đi tới chỗ không an toàn vui chơi, đặc biệt sợ con nhìn lầm đối tượng.
Nói cái gì con luyến, luyến… Luyến cái gì đó? Con thấy trí nhớ của mẹ tệ không? Nhớ nói hôm qua, hôm nay đã quên mất.”
Dì Vương ở bên cạnh đáp lời: “Luyến ái não.”
Lương Mẫn Trân nói: “Đúng vậy, luyến ái não, mẹ cũng không biết có ý gì.
Dù sao ý chính là nhắc nhở ba mẹ đừng để con tìm lầm đối tượng.
Còn nói ba mẹ điều tra người tên anh Thần ở bên cạnh con…”
Thẩm Miên nghe cái tên trong lời Lương Mẫn Trân, động tác tay tạm dừng một giây.
Sau đó tiếp tục, nói: “Yên tâm, con không thích hắn.”
“Không phải trễ giờ học rồi sao?” Âm thanh Thẩm Tri Hành vang lên.
Thẩm Miên quay đầu nhìn lại không biết Thẩm Tri Hành đứng sau hai người bao lâu.
Tâm tình Thẩm Tri Hành rất tốt, đặc biệt khi nghe em gái khẳng định không thích người kia, vì vậy càng thêm vui vẻ.
Thấy Thẩm Miên nhìn hắn, Thẩm Tri Hành cười nói: “Đi thôi, anh đưa em đi học.”
Vừa mới tan học, Thẩm Miên nhận được điện thoại của Tạ Kiều Ngữ.
Bình thường cô rất ít chủ động gọi cho Thẩm Miên, hình như toàn là Thẩm Miên gọi tới, cho nên thời điểm nhận được cuộc gọi, Thẩm Miên có chút kinh ngạc: “Chị Kiều Ngữ?”
“Em rảnh không? Cùng nhau ăn tối!” Âm thanh Tạ Kiều Ngữ có chút ách.
Thẩm Miên nhìn mắt người bên cạnh, tiếp theo từ chối Tạ Kiều Ngữ: “Ngày mai được không chị Kiều Ngữ? Tối nay em đi với Dễ Đại Niên.”
Tạ Kiều Ngữ trầm mặc vài giây, cuối cùng bật thốt một tiếng: “Hảo!”
Ngay khi Thẩm Miên chuẩn bị tắt điện thoại lại nghe Tạ Kiều Ngữ nói: “Chờ một chút.”
“Thật ra cùng em ăn cơm không có gì đặc biệt.” Thẩm Miên lắng nghe Tạ Kiều Ngữ nói tiếp: “Chủ yếu là chị nhớ em.”
Ba chữ ‘Chị nhớ em’ được Tạ Kiều Ngữ nói rất nhẹ nhàng, rất nhỏ, nếu không phải Thẩm Miên nghiêm túc lắng nghe, có lẽ không thể nghe được.
Lỗ tai nàng lập tức đỏ lên.
Tạ Kiều Ngữ khẽ cười: “Được rồi, cùng bạn thanh mai trúc mã ăn tối vui vẻ, chị tắt điện thoại trước.”
“Chị…” Thẩm Miên muốn nói gì đó nhưng Tạ Kiều Ngữ đã cắt ngang cuộc gọi.
Dịch Niên thấy bộ dáng Thẩm Miên buồn bã mất mát, nhẹ giọng dò hỏi: “Là Tạ tiểu thư sao?”
Thẩm Miên gật đầu: “Ân, chị Kiều Ngữ muốn ăn tối với mình nhưng mình có hẹn với cậu rồi.”
Hôm nay Thẩm Miên đến trường mới biết Dịch Niên cũng chuyển tới trường nàng, có điều khác ngành mà thôi.
Thời điểm gặp Dịch Niên ở vườn trường, tuy Thẩm Miên rất kinh ngạc nhưng nghi hoặc thì nhiều hơn.
Nên nàng quyết định hôm nay dùng cơm với Dịch Niên hỏi rõ một số chuyện, chủ yếu là những gì hắn nói với Lương Mẫn Trân.
Dịch Niên nghe Tạ Kiều Ngữ muốn hẹn Thẩm Miên, nói: “Nếu không cậu đi tìm Tạ tiểu thư đi.
Hai chúng ta lúc nào cũng có thể gặp với nhau.”
Thẩm Miên lắc đầu từ chối, ngước mắt đối diện với đôi mắt ôn nhuận của Dịch Niên, nói: “Mình có chuyện quan trọng cần hỏi cậu.”
“Kia… Đi thôi.”
Mười phút sau, tại quán ăn nhỏ bên cạnh trường học.
Dịch Niên nhìn hoàn cảnh xung quanh, khó hiểu hỏi: “Có chuyện gì mà một hai phải tới chỗ nào? Còn muốn vào phòng riêng, có bí mật gì sao?”
Vốn dĩ Dịch Niên định trêu chọc Thẩm Miên quá mức cẩn thận, nhưng không ngờ Thẩm Miên vô cùng trịnh trọng gật đầu nói: “Đúng vậy!”
Thẩm Miên: “Làm sao cậu biết được?”
“Biết? Biết cái gì?” Dịch Niên không hiểu vấn đề Thẩm Miên vừa hỏi.
“Hôm qua những gì cậu nói với mẹ mình, làm sao cậu biết được?”
Dịch Niên sờ mũi: “Mình nói với mẹ cậu? Thật ra không có gì, chỉ nói ba mẹ mình rất rất khỏe, sau đó đề ra một số chuyện linh tinh.
Làm sao vậy? Có gì không ổn?”
Lúc này người phục vụ tiến vào, đem rượu Thẩm Miên gọi đặt xuống bàn rồi ra ngoài.
Thẩm Miên vừa rót rượu vừa nói: “Cậu biết ý mình không phải hỏi vấn đề này, ‘Anh Thần’ có ý gì?”
Dịch Niên không nghĩ sẽ nói với Thẩm Miên sớm như vậy nhưng không chịu nổi ánh mắt sắc biến của nàng.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ, truyện Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ , đọc truyện Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ full , Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ full , Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ chương mới