TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thẩm Miên bày ra dáng vẻ nhu nhược đáng thương hết sức nhuần nhuyễn, vốn Tạ Kiều Ngữ hoài nghi nhưng không nhịn được mềm lòng gật đầu đồng ý.
Tạ Kiều Ngữ cầm giày cao gót của mình lên, theo Thẩm Miên đi ra ngoài, đến cửa phòng, nàng nói Tạ Kiều Ngữ xuống lầu trước, thay quần áo xong sẽ chạy xuống ngay.
Tạ Kiều Ngữ nói: “Được!”
Thẩm Miên sợ Tạ Kiều Ngữ chờ lâu, không kịp trang điểm, chỉ dùng thời gian 2 phút thay quần áo rồi xuống lầu.
Nàng đổi váy thành quần cao bồi cộng thêm áo sơ mi tay cánh dơi chiffon sa bạch.
Tóc xả tung thì dùng kẹp kim loại quấn lên, nhìn tổng thể sự phối hợp này đem lại cảm giác thoải mái cho người nhìn.
Thời điểm Thẩm Miên bước xuống, vừa vặn Tạ Kiều Ngữ ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang, tầm mắt dừng trên người Thẩm Miên thanh xuân dạt dào.
Thẩm Miên nhanh chóng chạy tới: “Chị Kiều Ngữ, em xong rồi, chúng ta đi thôi.” Nói xong quay đầu nói Vương Phượng đang làm việc một bên: “Dì Vương, hôm nay con không ăn tối ở nhà, dì nói với ba mẹ và anh hai giúp con.”
“Tốt, tiểu thư nhớ chú ý an toàn.”
“Yên tâm đi dì Vương, con ở bên cạnh chị Kiều Ngữ sẽ rất an toàn, không xảy ra vấn đề gì!”
Nghe Thẩm Miên nói rốt cuộc Tạ Kiều Ngữ cũng tìm được chỗ không thích hợp.
Rõ ràng đây là lần thứ ba hai người gặp mặt, nhưng Thẩm Miên lại rất tin tưởng cô, cư xử hay lời nói giống như các nàng quen biết nhiều năm.
“.…”
Hiện tại là 6 giờ chiều, sắc trời còn sáng, nhưng không khí mùa hạ có chút oi bức.
Xe của Tạ Kiều Ngữ sạch sẽ ngăn nắp, còn có mùi hoa nhài thoang thoảng.
Cài xong dây an toàn, Thẩm Miên tùy ý tìm đề tài: “Chị Kiều Ngữ, em sắp có bằng lái xe, đến lúc đó em lái xe chở chị đi chơi.”
Tạ Kiều Ngữ không đáp lời, hỏi ngược lại: “Muốn ăn cái gì?” Nói chung cô không thể để một nữ sinh mời mình ăn cơm, đúng thật không vượt qua bản thân.
“Ăn…” Thẩm Miên suy nghĩ một lát: “Em sử dụng hướng dẫnchỉ đường.” Nói xong bấm bấm điện thoại vài cái liền có âm thanh hướng dẫn vang lên.
40 phút sau, xe di chuyển chậm trước một con phố nhỏ hẹp.
Thẩm Miên nhìn đường phố quen thuộc, tâm tình kích động chỉ tay nói với Tạ Kiều Ngữ đang cho xe dừng hẳn: “Chị Kiều Ngữ, chỗ này nhiều người, chúng ta đậu xe xa một chút.”
Tạ Kiều Ngữ liếc mắt nhìn bên ngoài, nghi hoặc hỏi: “Ăn ở đây?” Nhìn thế nào cũng không cảm thấy Thẩm Miên sẽ ăn uống ở chợ đêm.
“Ân! Nơi này có rất nhiều đồ ăn ngon!”
Tuy Tạ Kiều Ngữ biết có chợ đêm nhưng nàng không biết địa điểm chính xác, cũng chưa từng tới.
Huống chi vị trí chợ đêm gần xác ngoại ô thành phố, sao Thẩm Miên lại biết? Hơn nữa khi nãy nàng dùng phần mềm chỉ đường, bấm địa chỉ khá thuần thục, có lẽ nàng thường xuyên đến nơi này.
Tạ Kiều Ngữ tưởng nữ sinh lập tức xuống xe nhưng không ngờ Thẩm Miên vẫn ngồi yên, nghe tiếng người ồn ào bên ngoài, lòng cô bị gợi lên tia tò mò, đạp chân ga chậm rãi hướng tới chỗ đậu xe ven đường phía trước, gật đầu: “Hảo!”
Hai người xuống xe đi ngược lại, khu phố ăn phố càng ngày càng gần, người chung quanh dần dần nhiều hơn.
Đám người chen chúc, Thẩm Miên và Tạ Kiều Ngữ phải tách ra nhiều lần.
Chờ hai người dừng trước một sạp hàng, Tạ Kiều Ngữ cảm thấy tay mình nặng một chút, cúi đầu nhìn, là Thẩm Miên ôm cánh tay cô.
Ngay lúc Tạ Kiều Ngữ muốn tránh thoát, hình như Thẩm Miên hiểu ý cô, dùng thêm lực tay một chút, quay đầu lẩm bẩm nói: “Đông người… Em sợ đi lạc…”
Tạ Kiều Ngữ đành dừng động tác.
Trong lòng nói quả nhiên Thẩm Miên vẫn còn nhỏ.
Thẩm Miên thấy Tạ Kiều Ngữ cam chịu, liền nắm tay cô đi tới một sạp hàng không có thực đơn, nói thẳng: “Anh Vương, cho em…”
Chủ quán được gọi là anh Vương nghe một người đẹp kêu mình, người này hắn chưa từng gặp nên hơi sửng sốt, nhưng lại thấy nàng gọi nhiều món ruột của mình, tức khắc hiểu đây là một khách hàng quen thuộc.
Cười nói: “Nhóc con xấu xa lại trở nên xinh đẹp, thiếu chút đã không nhận ra.”
Kiếp trước sau khi Thẩm gia phá sản, ba anh em liền dọn tới con phố bên cạnh.
Hai anh đều phải ra ngoài làm việc, tới gần khuya mới về.
Bản thân nàng thì không biết nấu cơm nên đành ra ngoài dạo phố, kiếm đồ ăn lắp bụng đói.
Quán của anh Vương rất ngon, que nướng gì cũng có.
Đi tới đi lui cuối cùng dừng ở quán anh Vương, nhưng trong người chỉ có năm đồng một được mấy xiên que, có lẽ ăn quá chật vật, sau khi nàng ăn hết, anh Vương lại chuẩn bị thêm cho nàng, còn cười nói anh mời em ăn.
Sau này… Nàng thành người em gái nhỏ giúp việc tại quán anh Vương.
Mỗi ngày đều làm việc tới nửa đêm, chỉ vì muốn được ăn mấy loại xiên qua trong quán.
Cho đến khi Thẩm Miên vào ngục, hai ngày trước khi nàng chết, anh Vương cũng tới thăm nàng…
Nội tâm Thẩm Miên nảy sinh áy náy, trọng sinh đã hơn một tháng mà giờ mới nhớ tới hắn.
Bất quá quả nhiên vẫn là người trước kia, mở miệng thì xấu xa.
Đời này nàng có thể nhìn thấy mặt tốt của hắn không?
Mắt Thẩm Miên trợn trắng, nhưng ngoài miệng nói: “Anh Vương cũng đẹp trai hơn nhiều.”
Nói xong cảm thấy có chút khát nước, Thẩm Miên nói: “Chúng ta tới bên kia mua đồ uống, lát nữa quay lại.”
Vừa chuẩn bị kéo Tạ Kiều Ngữ rời đi, quay đầu nháy mắt nói thêm: “Đúng rồi, có một phần không cay.” Nàng gọi mỗi loại hai phần, nếu không dặn, chắc chắn phần nào cũng bỏ ớt thật cay.
Anh Vương: “Được rồi mỹ nữ.”
Tạ Kiều Ngữ cũng muốn dặn cô không ăn cay, còn chưa kịp lên tiếng đã bị Thẩm Miên kéo đi.
Cứ như vậy Tạ Kiều Ngữ bị Thẩm Miên kéo vào giữa đám đông.
Âm thanh rao hàng hai bên nháo nhiệt vô cùng, người chung quanh không ngừng đánh giá đủ thứ, mùi hương thức ăn hỗn tạp bay trong không khí nhưng vẫn chưa hấp dẫn được Tạ Kiều Ngữ.
Bạn đang đọc bộ truyện Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ, truyện Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ , đọc truyện Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ full , Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ full , Không Cẩn Thận Đuổi Tới Nữ Chủ chương mới