"Chuyện gì xảy ra vậy!" "Nhị Gia, người phụ nữ này muốn bỏ trốn. Cũng may chúng tôi vào kịp thời nếu không bà ta đã chạy mất rồi." Tài sản mà Trương Ái Lệ để lại cũng được thuộc hạ lấy lại ném đến trước mặt Trương Ái Lệ. Thiếu niên mặc áo đen mở ra chiếc túi tràn ngập nữ trang cùng tiền mặt. Xem ra trước kia Đinh gia còn chưa phá sản, phu nhân rất thích mua những đồ trang sức vàng bạc châu báu. "Chậc chậc chậc... Đinh tổng, ông không phải nói là không có tiền rồi sao? Đây đều là đất đá sao?" Một tiếng "thịch", Trương Ái Lệ quỳ xuống vừa khóc vừa nói "Xin các cậu ta cho tôi đi, người khiêu khích mấy cậu là ông ta, không phải tôi. Các cậu muốn làm gì ông ta thì làm, xin tha cho tôi đi!"
"Bà đang nói gì vậy! Người đàn bà đáng chết này." Đinh Kiến Nhân bị hành vi của vợ mình làm cho tức đến muốn ngất xỉu. Lúc giàu có thì cùng nhau hưởng phúc, họa ập đến liền một chút cũng không liên quan đến mình. "Tiền này các cậu cứ lấy đi, căn nhà này các cậu muốn cũng lấy đi, xin đừng làm tổn thương gia đình chúng tôi" Đinh Kiến Nhân nhắm mắt nói. "Hừ, chỉ chút đồ này cũng muốn đuổi chúng tôi đi!" "Chúng tôi thực sự không còn gì cả, nếu không tin thì mấy người cứ tiếp tục tìm." Thiếu niên áo trắng nhìn Đinh Trình Hâm âm thầm đứng sau Đinh Y Vân. Đôi mắt không thể rời đi mà để ý người thiếu niên, Đinh Trình Hâm lúc này cúi đầu im lặng, không biết rằng có người đang nhìn chằm chằm mình.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!