TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Tấm thiệp này quá thô tục" Khúc Cửu Nhất xem qua vài lần, "Không đủ phong nhã, cũng chẳng đủ làm màu"
Tạ Tụ đã hiểu được "làm màu" của Khúc Cửu Nhất nghĩa là gì nên bây giờ nhìn Khúc Cửu Nhất, hiền hòa hỏi, "Vậy em cảm thấy làm sao mới thể hiện được ra khí chất?"
"Mang theo hoa hòe nên sửa thành "đạp nguyệt tới gặp", có cảm giác hơn" Khúc Cửu Nhất nghĩ nghĩ, trả lời, "Hoặc là sửa "gặp mặt mỹ nhân" thành "cùng cưỡi thanh phong" cũng được"
Tạ Tụ dựa theo lời của Khúc Cửu Nhất, đọc lại lời ghi trên tấm thiệp một lần nữa, "Nghe rằng quân có nhan sắc mỹ miều, giờ Tý tối nay, mỗ tất sẽ đạp nguyệt tới gặp, cùng cưỡi thanh phong*"
*Nguyên bản là 踏月而来,共乘清风, tui dịch có hơi ngu ạ, mong các bạn thông cảm
Đúng là thêm vài phần xuất trần, không biết còn tưởng tới kết bạn.
"Nếu Cửu Nhất đi làm hái hoa tặc, chỉ e sẽ khó giải quyết hơn cả Hòe Hoa Khách này" Tạ Tụ trêu chọc đầy ẩn ý.
"Ài, trước mặt ta đã có một đóa hoa đẹp nhất thế gian rồi, sao ta sẽ nhìn trúng những thứ dong chi tục phấn khác?" Khúc Cửu Nhất không nghĩ ngợi gì đáp ngay.
Miệng ngọt như bôi mật...
Tạ Tụ hơi cúi đầu, không hề nghe Khúc Cửu Nhất nói tiếp.
Tên Khúc Cửu Nhất này có thể nói trắng thành đen, nói dối cũng chẳng chớp mắt, nếu thực sự tin y thì chẳng cần sống nữa.
Nhưng con cá đã cắn câu, kế tiếp chỉ cần ngồi chờ là được.
Trên thiệp của Hòe Hoa Khách ghi là giờ Tý, thực sự tới giờ Tý hắn đã tới.
Những hộ vệ bên ngoài tuy có võ công không kém nhưng trong mắt Hòe Hoa Khách thực sự không tính là gì.
Còn về những nam nhân si tình chủ động ở lại bảo vệ mỹ nhân khỏi tên háo sắc thì càng bị Hòe Hoa Khách khinh bỉ hơn.
Chẹp.
Chẳng qua là một đám ngốc chẳng biết tự mình hiểu lấy mình, cho rằng chỉ dựa vào cái miệng khua môi múa mép dăm câu là có thể dỗ được mỹ nhân mà thôi.
Chân tình.
Chỉ có chân tình của những người có địa vị được tôn sùng mới đáng quý, chân tình của người thường nếu đặt trên bàn cân có giá trị bao nhiêu chứ?
"Mỹ nhân như này vậy mà chỉ có thể sắp xếp những hộ vệ như vậy? Ài" Hòe Hoa Khách làm bộ làm tịch thở dài, trong lòng lại mừng thầm.
Nếu mỹ nhân này thực sự có thể ở trong nơi xứng đáng với vẻ đẹp của nàng, mình nào có thể lẻn vào thuận lợi như vậy?
Căn nhà gỗ này vốn dĩ không lớn, Hòe Hoa Khách đợi thêm chốc lát, chọn đúng lúc hộ vệ thay ca rồi nhân cơ hội lẻn vào.
Tuy căn nhà này nhỏ nhưng cái gì cần đều có.
Khi Hòe Hoa Khách đi vào, hắn phát hiện bài trí bên trong căn nhà đâu đâu cũng vô cùng tinh xảo, hơn nữa còn tràn ngập một mùi thơm như có như không.
"Ngô nương tử, xin thứ cho tại hạ mạo muội" Hòe Hoa Khách đã nghe được tiếng hít thở, không khỏi cảm thán Ngô gia tiểu nương tử này cũng thật là ngây thơ, vậy mà cũng ngủ được? Nhưng nghĩ lại thì những hộ vệ bên ngoài kia thực sự cho tiểu nương tử Ngô gia sự tự tin này.
Nếu nơi này lớn hơn một chút, có lẽ Hòe Hoa Khách sẽ nghi ngờ khả năng trộm long hoán phượng nhưng nhà gỗ quá nhỏ, một người Hòe Hoa Khách cũng đủ để người ra người vào phát hiện được.
Hòe Hoa Khách dám xác định, tiểu nương tử Ngô gia nhất định ở bên trong.
Đi được hai bước, Hòe Hoa Khách quả nhiên phát hiện tiểu nương tử Ngô gia nằm trên giường.
Khi nàng nghỉ ngơi, cũng không đeo khăn che mặt, dưới ánh đèn lập lòe, vẻ đẹp của nàng còn khiến lòng người rung động hơn hết.
Hòe Hoe Khách bất giác đè thấp hơi thở.
Hắn thay đổi suy nghĩ rồi!
Hắn muốn mang nàng ấy về, để trong nhà mình, cứ vậy nhìn nàng ấy cả đời cũng vui.
Sau khi báo được thù cho sư phụ, hắn tình nguyện quy ẩn núi rừng với nàng ấy cả đời, không bao giờ quay lại giang hồ nữa!
Hòe Hoa Khách vẫn tự cho rằng bản thân đi qua vạn bụi hoa, một ngọn cỏ cũng chẳng dính chân, thời gian hắn vào giang hồ chưa dài nhưng mỹ nhân đã gặp qua lại không ít.
Hắn cho rằng muốn những mỹ nhân ấy trở thành minh chứng cho năng lực của hắn mà thôi nhưng hóa ra là chưa gặp được người tốt nhất.
"Ngủ rồi cũng đẹp như vậy, không biết chờ nàng tỉnh lại, sẽ có bộ dáng gì?" Hòe Hoa Khách vươn tay, định sờ lên mặt nữ tử này.
Nhưng tay hắn mới ra tới không trung, thân thể đã cứng lại.
Ơ?
Sao lại như vậy?
Hòe Hoa Khachs nghĩ trăm lần cũng chẳng ra.
Hắn cảm giác như bản thân đã bị điểm huyệt định thân nhưng từ lúc hắn đi vào nhà gỗ này, vốn chẳng có ai xuất hiện.
Đợi đã.
Là mùi hoa này!
Mồ hôi lạnh của Hòe Hoa Khách lập tức tuôn ra.
"Sao thế được, trên người ta có trân châu tránh độc, nếu có độc, nó phải có phản ứng mới phải" Hòe Hoa Khách lẩm bẩm, tựa như vẫn không hiểu tại sao chính mình sẽ bị như vậy.
"Bởi vì mùi hương này không phải là độc, nó không có hại cho cơ thể" Mỹ nhân đã ngủ ở trên giường không biết đã ngồi dậy từ lúc nào.
Hòe Hoa Khách mở to hai mắt nhìn.
"Nàng...!Sao nàng lại có chất giọng này?"
Giọng này tuy cũng êm tai nhưng nghe sao cũng không phải giọng nữ tử!
"Từ khi sinh ra, huynh ấy vẫn có chất giọng như vậy" Khúc Cửu Nhất xuất hiện phía sau Hòe Hoa Khách, cười tủm tỉm nói, "Bây giờ cũng chỉ mới qua mấy ngày thôi, lại gặp nhau rồi sao?"
Nói xong, Khúc Cửu Nhất lấy thủ pháp độc môn của Toái Ngọc Cung, phong bế huyệt đạo của Hòe Hoa Khách thêm lần nữa.
Lần này, Hòe Hoa Khách có chạy đằng trời.
"Khúc cung chủ" Khi nhìn thấy Khúc Cửu Nhất, Hòe Hoe Khách đã xác định tất cả đều do y làm.
Nếu không có Khúc Cửu Nhất ra tay, sao mình sẽ đột nhiên thua mà chẳng kịp phòng bị được?
"Huynh đi tẩy trang trước đi" Khúc Cửu Nhất chưa vội vàng thẩm vấn Hòe Hoa Khách ngay mà quay đầu nhìn Tạ Tụ.
Đáng thương, lớp hóa trang của Tạ Tụ có hơi trôi rồi.
Tạ Tụ nhẹ nhàng liếc Khúc Cửu Nhất một cái, chẳng truy cứu việc Khúc Cửu Nhất cố ý không cho hắn ở lại, ngoan ngoãn đi tẩy trang.
"Ngươi thấy chưa, huynh ấy thực sự khiến người khác suy nghĩ.
Cái cớ rách vậy ta lấy để tách huynh ấy ra mà huynh ấy cũng đồng ý" Khúc Cửu Nhất âm thầm khoe khoang, "Hết cách, ta được huynh ấy yêu thích như vậy, ta cũng rất bất đắc dĩ"
Sắc mặt Hòe Hoa Khách có hơi vặn vẹo.
Hắn cảm thấy một lần rung động của trái tim mình không cả bằng cho chó ăn.
"Được rồi, chúng ta nên nói chính sự rồi" Khúc Cửu Nhất cố ý không cho Tạ Tụ ở lại cũng không phải vì nói chuyện đâu đó với Hòe Hoa Khách, "Ngươi và Khúc Thu Thủy không có quan hệ gì chứ?"
Hòe Hoa Khách sửng sốt một chút, "Khúc Thu Thủy? Đương nhiên không có quan hệ"
"Mẫu thân kia của ta cũng là mỹ nhân danh xứng với thực" Khúc Cửu Nhất lắc đầu, nhìn Hòe Hoa Khách nói, "Tuy rằng ngươi nhìn khá trẻ nhưng trên giang hồ, người biết chăm sóc nhan sắc quá nhiều, nhỡ khi ngươi 13, 14, đã từng có một đoạn tình cảm ngắn ngủi với Khúc Thu Thủy thì phiền rồi"
Không sai, Khúc Cửu Nhất đang nghi ngờ Hòe Hoa Khách này có phải cha mình hay không?
Hết cách, chịu ảnh hưởng của tác giả tiểu thuyết võ hiệp nào đó, Khúc Cửu Nhất thực sự phải vô cùng cảnh giác với đạo tặc có tính chất phong lưu như vậy.
Ai biết bọn họ đã khai trai năm bao nhiêu tuổi, có thể nào sinh ra được một hài tử lợi hại hay không?
Hơn nữa, Hòe Hoa Khách này háo sắc như vậy, khi Khúc Thu Thủy không nói gì cũng có thể gạt người được, hơn nữa, Khúc Thu Thủy thích tiểu thịt tươi nhất nếu không trước đó đã không theo dõi Tạ Tụ.
Hòe Hoa Khách không phải lứa trẻ tuổi ấy sao.
Lời này của Khúc Cửu Nhất rõ ràng có ẩn ý.
Đương nhiên, với tư duy bình thường của Hòe Hoa Khách chắc chắn không thể nghĩ tới việc Khúc Cửu Nhất đã gắn cho hắn một thân phận.
Hòe Hoa Khách lại nghĩ theo khả năng khác.
"Khúc cung chủ hiểu nhầm rồi, tuy ta háo sắc nhưng cũng có tôn nghiêm.
Ta sẽ không làm nam sủng" Hòe Hoa Khách nghiến răng nghiến lợi nói.
"Vậy sao, vậy thì ta yên tâm rồi" Thực ra Khúc Cửu Nhất cũng chẳng muốn một phụ thân mà bụi hoa nào cũng thấy dấu chân nhưng cố tình, người như vậy lại có khả năng rất lớn sẽ sinh ra đại vai ác.
Khúc Cửu Nhất tự thấy đồng cảm.
Tạ Tụ tẩy trang rất nhanh.
Tới khi thay lại một thân nam trang, tròng mắt Hòe Hoa Khách cũng rơi xuống rồi.
Trước mắt, khuôn mặt của người này rõ ràng chẳng có biến hóa gì lớn nhưng chỉ là đổi một bộ y phục đã khiến cho người ta có cảm giác hoàn toàn khác.
Nếu nói Ngô thị giống như đóa mẫu đơn trong mưa, vừa đáng thương lại đáng yêu thì Tạ Tụ là cây trúc xanh biếc.
Vừa liếc mắt nhìn thì tuyệt đối sẽ không nhận nhầm Tạ Tụ thành nữ tử.
Khí chất và thần thái vốn có ảnh hưởng rất lớn đối với dáng vẻ bên ngoài của một người.
Trong đầu Hòe Hoa Khách chỉ hiện lên một cái tên Tạ Tụ.
Mỹ nhân thiên hạ phân nam bắc, chợt gặp Tạ Tụ chỉ rũ mi.
Hòe Hoa Khách cuối cùng cũng hiểu tại sao người trong giang hồ lại có lời cảm thán như vậy.
"Mọi người đều nói thần y Tạ Tụ nổi danh là thánh nhân quân tử, không ngờ là cũng sẽ giả mạo thanh danh của người khác để làm mấy chuyện lừa gạt này" Hòe Hoa Khách ngoài miệng không khách khí, trong lòng còn phẫn nộ rít gào.
A a a a a a a, lần đầu tiên rung động trong cuộc đời của hắn vậy mà lại để cho một người nam nhân?
Hơn nữa người nam nhân này còn là vì bắt người nên mới tới lừa hắn.
Nếu có thể, bây giờ Hòe Hoa Khách cũng có thể hộc máu thăng thiên.
"Từ đầu tới cuối, huynh ấy cũng chỉ giả mặc nữ trang, không chủ động câu dẫn ngươi, cũng chẳng đáp chuyện ngươi, chỉ yên lặng nằm ngủ một chỗ mà thôi, sao có thể tính là lừa người được?" Khúc Cửu Nhất cười nhạo nói, "Lời này của ngươi khá thú vị đấy, cường đạo cầm đao vọt vào nhà của chủ nhà để cướp bóc, cuối cùng bị chủ nhà bắt được còn trách chủ nhà giấu đao trong nhà thì chẳng phải là người tốt.
Tài ăn nói này của ngươi làm hái hoa tặc đúng là đáng tiếc, không thì đi làm thầy cãi đi"
Chưa đợi Hòe Hoa Khách cãi lại, Khúc Cửu Nhất đã điểm huyệt câm của Hòe Hoa Khách từ xa.
Dù sao thằng nhãi này miệng chó cũng chẳng phun được ngà voi, hà tất phải nghe hắn ồn ào?
Nhưng các ngươi lừa tình của ta.
Ngươi vậy mà lại điểm huyệt câm của ta? Nếu không chột dạ, sao lại điểm huyệt câm của ta.
"Trước đó ta không có hứng thú nên mới thả ngươi đi.
Nhưng đáng tiếc, thần y của chúng ta khá có hứng thú với ngươi.
À, nói sai rồi, là khá hứng thú với con Bích Lân xà ngươi thả ra.
Tiếp theo đây, các câu hỏi chúng ta muốn hỏi ngươi, nếu ngươi thức thời, muốn phối hợp trả lời thì chớp mắt.
Nếu không phối hợp thì đừng chớp"
Hở?
"Ngươi chớp, là đồng ý rồi.
Quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, bốn tọa ghét nhất người làm trái lời hứa, hy vọng ngươi đừng vội vàng đi tìm cái chết" Khúc Cửu Nhất đại phát từ bi giải huyệt câm cho Hòe Hoa Khách.
Hòe Hoa Khách từ lúc sinh ra cho tới giờ chưa thấy ai vô sỉ tới vậy!
Ngươi có thể không nháy mắt thử xem?
"Gì mà Bích Lân xà? Ta không rõ làm, con rắn đó là ta ngẫu nhiên nhặt được để phòng thân" Hòe Hoa Khách mạnh miệng nói, "Nếu các ngươi thực sự muốn, ta xuống ruộng bắt thêm mấy con cho các người là được"
"Bích Lân xà trời sinh tính ác độc, nó sẽ chủ động công kích người tới gần nó.
Trừ phi là nuôi nó từ nhỏ tới lớn, nếu không sẽ bị nó tấn công" Tạ Tụ không dễ bị lừa như vậy, "Đây là đồ của Hồng Liên đạo"
Đôi mắt của Hòe Hoa Khách hiện lên một tia khiếp sợ nho nhỏ, hiển nhiên không ngờ được rằng sẽ nghe thấy cái tên này từ miệng của Tạ Tụ.
"Hồng Liên đạo là cái gì?"
"Xem ra ngươi vẫn mạnh miệng" Khúc Cửu Nhất cũng cảm thấy có hơi phiền phức, Hòe Hoa Khách rõ ràng là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, "Không bằng ta cắt một ngón tay của ngươi trước rồi lại nói"
Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
"Khúc cung chủ, tốt xấu gì ngươi cũng có xuất thân từ danh môn chính phái, sao có thể lạm dụng tư hình" Hòe Hoa Khách thấy có sát khí xuất hiện trên người Khúc Cửu Nhất bèn biết Khúc Cửu Nhất không phải nói chơi, y thực sự muốn cắt một ngón tay của mình!
"Cái gọi là danh môn chính phái của Toái Ngọc Cung là do các ngươi cưỡng ép phong cho bọn ta.
Hơn nữa, một thằng hái hoa tặc như ngươi vốn chẳng cần nói đạo nghĩa giang hồ làm gì.
Nơi này chỉ có ba người chúng ta, đừng nói ta chỉ cắt một ngón tay của ngươi, dẫu ta có băm ngươi cho chó ăn thì cũng chẳng có ai biết" Mặt Khúc Cửu Nhất âm trầm, bình tĩnh nói.
Sắc mặt của Hòe Hoa Khách lập tức trắng bệch.
Khúc Cửu Nhất này rốt cuộc là ma quỷ chuyển thế nào thế?
"Bích Lân xà thực sự là do ta ngẫu nhiên có được" Hòe Hoa Khách thật sự không dám cứng rắn với Khúc Cửu Nhất, chỉ có thể nhận trước một phần, "Khi nó vẫn còn là quả trứng, ta đã giết một hắc y nhân, còn có được phương pháp nuôi rắn từ người nọ, sư phụ ta khuyên nên ta mới nuôi nó để phòng thân.
Ta thật sự không biết Hồng Liên đạo là gì!"
"Ngươi nói dối" Tạ Tụ chọc thủng lời nói dối của Hòe Hoa Khách, "Cách nuôi Bích Lân xà yêu cầu rất cao, đồ ăn cho nó giống với đồ ăn thunogwf thì chẳng thể nào nuôi nó lớn thành vậy được.
Y phục cả người ngươi đổi thành bạc cũng chỉ đủ cho Bích Lân xà ăn nửa tháng"
Hòe Hoa Khách âm thầm kiêng kị với Tạ Tụ.
Tạ Tụ này sao lại như vậy.
Cách nuôi Bích Lân xà đã thất truyền từ lâu, ngay cả chính mình cũng phân vân việc nuôi nó hay không.
Sao Tạ Tụ này lại nắm rõ Bích Lân xà như nắm trong lòng bàn tay vậy?
"Tạ thần y, ngươi nói ta là người Hồng Liên đạo? Ha ha, ta thấy ngươi mới đúng ấy" Vào lúc này, Hòe Hoa Khách cũng biết nhiều lời vô ích, dứt khoát bất chấp tất cả, "Khúc cung chủ, ngươi thật sự không nghi ngờ Tạ Tụ sao? Dung mạo như vậy của hắn, gia thế như vậy, thế gia công tử đang yên đang lành không làm lại chạy tới giang hồ hành nghề y.
Bạn đang đọc bộ truyện Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân, truyện Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân , đọc truyện Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân full , Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân full , Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân chương mới