TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Với võ công của Khúc Thu Thủy, vòng qua tầm mắt của các đệ tử Toái Ngọc Cung để tiến vào phòng ngủ của Tạ Tụ cũng chẳng khó chút nào.
Do đó, Tạ Tụ tuy có chút kinh ngạc với sự xuất hiện của Khúc Thu Thủy nhưng rất mau đã bình tĩnh lại.
Nếu hắn và Khúc Cửu Nhất không ở chung một chỗ, những đối thủ ngầm ắt sẽ tiến lên không ngừng.
Không phải Khúc Thu Thủy cũng sẽ là người khác, cũng chẳng có khác biệt nhiều.
"Khúc tiền bối" Tuy rằng Cửu Nhất không nhận người mẫu thân là Khúc Thu Thủy nhưng Tạ Tụ dẫu gì vẫn sẽ tuân theo lễ tiết.
Với tuổi tác của Khúc Thu Thủy, gọi một tiếng tiền bối cũng là đương nhiên.
Tạ Tụ quay đầu lại, đối diện với Khúc Thu Thủy.
Hắn thấy rõ Khúc Thu Thủy, bà ta cũng thấy rõ hắn.
Trong thế giới võ hiệp không có cameras, dung mạo của Khúc Thu Thủy từng được rất nhiều thế lực phác họa qua rồi đặt giữa môn phái nhà mình, dặn dò những đệ tử lớn lên tuấn tú được người yêu thích rằng thấy được nữ nhân trên bức họa thì phải chạy ngay, trốn không thoát thì lập tức lăn xuống đất, trét dơ mặt cũng đừng để bị Khúc Thu Thủy nhìn trúng.
Tạ gia thực ra không cố ý phòng bị Khúc Thu Thủy, chỉ là khi Tạ Tụ hành tẩu trên giang hồ, một đống người ngưỡng mộ lo lắng vô cùng, đồng loạt đưa bức họa của Khúc Thu Thủy cho Tạ Tụ, để hắn phòng bị Toái Ngọc Cung cho tốt.
Lúc ấy, Tạ Tụ sao biết được bản thân mình sẽ có ngày muốn được dưỡng lão ở Toái Ngọc Cung đâu?
Khúc Thu Thủy nhìn qua rất trẻ, hoặc là nói, có hơi trẻ quá.
Nếu bà ta và Khúc Cửu Nhất đứng chung một chỗ, chỉ e chẳng có ai tin bà ta là mẫu thân của y, ngược lại nhìn như một đôi tỷ đệ.
Hơn nữa, không chỉ là dung mạo, ánh mắt, tư thái, Khúc Thu Thủy không khác gì những nữ tử trẻ tuổi.
Cẩn thận ngẫm lại cũng có thể hiểu được.
Một cô nương bị ép trở nên trưởng thành, trầm ổn, ngoài trời sinh có tính cách như vậy thì hầu như đều do cuộc sống mài giũa.
Cho dù là mẫu thân Tạ Tụ, thân là nữ tử thế gia, gả cho nhi tử thế gia, nhi nữ đề là nhân trung long phượng nhưng bà ấy vẫn dần dần già đi theo ngày tháng ở thế gia.
Nhưng Khúc Thu Thủy lại khác.
Từ khi bà ta sinh ra tới giờ, thứ bà ta muốn hầu như không gì không chiếm được, bà ta muốn làm gì cũng sẽ hành động ngay lập tức.
Bà ta vẫn luôn kết giao với một đám nam tử tuấn tú trẻ tuổi, sau khi hết cảm giác mới mẻ rồi thì sẽ tìm người tiếp theo.
Bà ta tùy hứng làm bậy tới vô cùng, cố tính trời cao lại ban cho mỹ mạo và võ công, khi dung nhan chưa già đã trở thành tông sư, sau cùng với sự tinh tiến của võ công thì dung mạo cũng không ngừng trở nên trẻ tuổi.
Bà ta hầu như chẳng phải hứng chịu sự cực khổ trên thế gian, thứ duy nhất không có được là sinh được một hài tử chứ chẳng phải nữ nhi.
Bởi vậy, bà ta đương nhiên trẻ trung.
Từ thân tới tâm đều như vậy.
Chính mình nếu là người như Khúc Thu Thủy, đương nhiên là người đắc ý nhất trên thế gian này.
Nhưng nếu có được mẫu thân như Khúc Thu Thủy thực sự khiến người khác vô cùng đau đầu.
"Trách sao con ta sẽ thích ngươi" Khúc Thu Thủy thấy rõ dung mạo của Tạ Tụ rồi mắt sáng lên, "Dáng vẻ của ngươi ở ngoài đẹp hơn nhiều"
Bà ta từng gặp qua rất nhiều nam tử, anh tuấn, tiêu sái, thư sinh, lạnh lùng, tuấn tú đẹp đẽ, hầu như tất cả các kiểu người bà ta đều gặp qua rồi.
Mà Tạ Tụ lại là loại hình đẹp cuối cùng.
Khó mà tưởng tượng được trời cao sẽ ưu ái một nam nhân nhiều tới như vậy, sẽ dốc lòng điêu khắc ra một khuôn mặt như vậy.
Càng đừng nói tới việc Tạ Tụ vô cùng tài hoa.
Nếu có mỗi mỹ mạo không, coi trọng một, hai năm rồi cũng sẽ chán.
Nhưng nếu có tài hoa, là người thông minh thì hắn đương nhiên khiến người khác khó mà bỏ được.
"Khúc tiền bối cố ý tới đây chỉ là vì để nói mấy câu này sao?" Tạ Tụ bình tĩnh dò hỏi, "Ta còn tưởng rằng ngay lúc này, Khúc tiền bối sẽ đánh ta bất tỉnh rồi mang đi"
"Nếu có thể, ta thực ra cũng muốn làm vậy" Tầm mắt Khúc Thu Thủy đảo qua các lư hương trong phòng, "Nhưng ngươi là thần y đệ nhất thiên hạ, ở trong phòng của ngươi, ta sẽ không sơ suất vận nội lực"
Tuy Khúc Thu Thủy hoành hành ngang ngược nhưng cũng không ngu.
Nếu thực sự chỉ có vũ lực mà không có đầu óc thì Khúc Cửu Nhất e là có thể hố chết tra mẫu mình từ lâu rồi.
Tạ Tụ trầm mặc hồi lâu, hơi mỉm cười,
Ở trong phòng hắn, không phải cứ không dùng nội lực thì có thể bình an vô sự.
Nhưng nếu Khúc Thu Thủy không định dùng vũ lực với hắn thì Tạ Tụ thực sự muốn nhân cơ hội này thăm dò toan tính của Khúc Thu Thủy.
Binh pháp có viết, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Giữa Cửu Nhất và Khúc Thu Thủy sợ là không thể chung sống hòa bình được.
Vậy nếu bây giờ hắn có thể hiểu biết nhiều tin tức hơn cho Cửu Nhất cũng sẽ có lợi với Cửu Nhất hơn.
Nghĩ tới đây, Tạ Tụ duỗi tay nói, "Khúc tiền bối sao lại đứng đó? Nơi này của ta có trà có điểm tâm, không bằng ngồi xuống từ từ nói chuyện"
Khúc Thu Thủy dè dặt gật đầu, vẫn ngồi xuống.
Bà ta có hơi cảnh giác với Tạ Tụ nhưng cũng không thể đặt Tạ Tụ sáng ngang với thế lực của bản thân.
Đương nhiên, nước trà, điểm tâm bà ta không thể đụng vào.
"Thứ nhi tử ta có thể cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi" Sau khi ngồi xuống, Khúc Thu Thủy trực tiếp nói ra ý đồ mình tới, "Thậm chí, thứ nó không cho ngươi được ta cũng có thể cho ngươi.
Ngươi muốn cái gì nói ra nghe một chút"
Khúc Thu Thủy vô cùng hiểu biết về nam nhân.
Thứ như nam nhân, nói cho cùng hoặc là vì tình hoặc là vì danh hoặc là vì lợi.
Cho dù bọn họ ở một khoảng thời gian nào đó sẽ yêu người nào đó, yêu tới chết đi sống lại, đau khổ tột cùng nhưng cũng chẳng cản trở họ đi yêu thêm người khác.
Hoặc là, cho họ đủ tiền tài, quyền lực, cũng có thể lập tức khiến họ từ bi thành hỉ.
Tạ Tụ đi theo bên cạnh Khúc Cửu Nhất chắc chắn cũng có đồ hắn muốn.
Chỉ xem bảng giá có cao hay không thôi.
"Khúc tiền bối rời Toái Ngọc Cung nhiều năm như vậy, chẳng lẽ không muốn hỏi Cửu Nhất mấy năm nay sống như nào hay là hỏi tình huống hiện giờ của Toái Ngọc Cung ra sao sao?"
Tuy rằng Tạ Tụ sớm đã biết được tính cách của Khúc Thu Thủy từ trong miệng của Khúc Cửu Nhất nhưng thực sự tiếp xúc với Khúc Thu Thủy rồi mới biết bà ta còn xấu xa hơn cả những gì Khúc Cửu Nhất nói.
Tạ Tụ càng thêm thương Cửu Nhất.
Khi Khúc Thu Thủy rời khỏi Toái Ngọc Cung, Cửu Nhất cùng lắm cũng mới mười bốn, mười lăm.
Ngần ấy năm qua đi, cho dù làm cho có cũng hẳn nên thăm hỏi tình trạng của Cửu Nhất một phen.
Vừa rồi còn một câu "con ta" hai câu "con ta", chờ tới khi thực sự nói chuyện rồi thì lại bắt đầu nói mỗi tên họ.
Đôi mẫu tử này thay vì nói là mẫu tử thì trái lại càng giống như kẻ thù, thực sự chẳng có tình cảm gì.
"Trước khi tới, thực ra ta cũng nghĩ sẽ làm từ mẫu trước mặt ngươi" Khúc Thu Thủy nói thẳng chẳng kiêng kị, dù sao Tạ Tụ ở trên giang hồ nổi tiếng là người đẹp lương thiện, bênh vực kẻ yếu, đương nhiên làm vậy có lợi hơn.
"Mà sau khi ta thấy vết đỏ trên cổ ngươi thì ta hiểu rõ, nếu ta làm ra thái độ từ mẫu kia cũng chỉ là tăng thêm độ nực cười cho câu chuyện mà thôi"
Tuy rằng thời gian ở chung với Khúc Cửu Nhất vô cùng ít ỏi nhưng sự hiểu biết của Khúc Thu Thủy về Khúc Cửu Nhất là vô cùng nhiều.
Đứa bé đó không hề có trái tim.
Những hài tử ở Dục Anh đường của Toái Ngọc Cung, hầu như đều không được mẫu thân chăm tới lớn.
Mẫu thân chỉ phụ trách dạy dỗ một chút, còn đâu ăn, mặc, ở, đi lại thì không nhưng cũng chẳng ngăn cản việc chúng nó có tính ỷ lại trời sinh với mẫu thân mình, chúng nó sẽ nỗ lực để được mẫu thân mình coi trọng.
Đương nhiên, mẫu thân các nàng cũng sẽ bắt đầu dạy dỗ các nàng, thân là đệ tử của Toái Ngọc Cung về các loại quy củ.
Thậm chí là những nam hài được sinh ra trong Toái Ngọc Cung cũng sẽ không muốn xa rời mẫu thân nhà mình.
Bọn họ lớn lên, học tập, hoặc là rời khỏi Toái Ngọc Cung đều sẽ đi gặp mẫu thân mình một lần.
Càng thiếu thứ gì họ càng khát khao thứ đó.
Bọn họ cũng sẽ đi lấy lòng mẫu thân của chính mình để đổi lấy chút tình yêu từ họ.
Đây mới là một hài tử bình thường.
Nhưng Khúc Cửu Nhất không phải như vậy.
Từ khi y bắt đầu học đi, Khúc Thu Thủy chưa từng thấy Khúc Cửu Nhất có chút tình cảm dư thừa nào với mình cả.
Có đôi khi, bà ngẫu nhiên tới Ngọc Ngõa đài bên đó nhìn xem Khúc Cửu Nhất sống như nào, cho rằng Khúc Cửu Nhất cũng sẽ giống như các hài tử khác lưu luyến chẳng rời nhìn bà thì lại chỉ toàn nhận được sự trào phúng và vô tình.
Ánh mắt Khúc Cửu Nhất nhìn bà nào giống nhìn mẫu thân, quả thực là chẳng khác gì với nhìn cục đá ven đường.
Khúc Thu Thủy sao có thể chịu được sự vũ nhục như vậy?
Vì sao nó chẳng thể giống như các hài tử khác, quỳ gối trước mặt ta, khẩn cầu được ta chăm sóc? Hoặc là dứt khoát thông minh hơn, để mình giống với nữ hài tử hơn, giống như những tiểu hài tử ở Ngọc Ngõa đài, mặc nữ trang vào dỗ mẫu thân mình vui vẻ?
Sự thất bại duy nhất trong đời của Khúc Thu Thủy hầu hết đều tới từ đứa nhỏ này.
Mà bây giờ thì sao?
Bây giờ Khúc Cửu Nhất e rằng chỉ còn chán ghét bà ta hơn cả lúc nhỏ!
Trước kia, nó chẳng qua cũng chỉ trốn vào một góc, lạnh lùng nhìn mọi việc ở Toái Ngọc Cung như một tiểu quỷ mà thôi.
Nhưng bây giờ, nó lén đoạt quyền bính của bà, trở thành chủ của Toái Ngọc Cung.
Còn về những đệ tử ở Toái Ngọc Cung cũng bị nó lừa gạt, trái lại còn khuyên bà, nói bà đừng để mẫu tử tương tàn, chung sống hòa bình với Khúc Cửu Nhất?
Quả thực nực cười!
Bà ta cũng chẳng phải già không cử động được, dựa vào đâu phải nhường ngôi cho Khúc Cửu Nhất?
Nếu bà ta không còn là chủ của Toái Ngọc Cung, bà ta có thể sống tiêu sái tùy ý như bây giờ sao? Không, vốn là không thể nào.
Nhưng bây giờ, Khúc Cửu Nhất lại thay đổi.
Tạ Tụ này chỉ e sẽ chẳng dễ khuất phục trước bà.
Khúc Cửu Nhất ở trước mặt hắn chắc cũng chẳng nói được lời gì hay về bà, hơn nữa, Khúc Thu Thủy cũng biết thanh danh của mình ra sao, muốn để Tạ Tụ khăng khăng một mực với bà trong chuyện tình cảm gần như không có khả năng.
Nhưng cũng chẳng sao cả.
Bà ta chỉ cần đoạt được Tạ Tụ từ trong tay Khúc Cửu Nhất, còn đoạt được thân hay tâm thì bà ta vốn chẳng để ý.
"Cửu Nhất tốt xấu gì cũng là hài tử bà mang thai chín tháng mười ngày mới có được" Tạ Tụ thực sự không thể thấy Khúc Thu Thủy lộ ra chút chán ghét nào với Khúc Cửu Nhất.
Người hắn yêu thương hết lòng vì sao lại bị mẫu thân ruột thịt ghét bỏ chứ?
"Cho nên, nó không phải sống an ổn tới lớn rồi sao?" Khúc Thu Thủy bình tĩnh nhìn Tạ Tụ, "Ngươi xuất thân từ quý tộc thế gia, những người hầu được bán tới nhà ngươi để hầu hạ ngươi, ai không phải bị phụ mẫu ruột thịt bán đi? Những ngu dân thôn phụ đó vì tiền tài mà có thể bán nhi bán nữ, năm đói còn đổi con lấy cái ăn.
Ta có đối xử không tốt với nó nhiều nhất cũng chỉ là lạnh nhạt với nó mà thôi, chẳng hại tới tính mạng nó, cũng chẳng bán nó đi đâu, trái lại còn để nó sống trong cẩm y ngọc thực, đọc sách viết chữ, tập văn tập võ.
Nó không nghĩ tới việc báo đáp ta thì thôi lại còn cướp đồ của ta, nào có lý ấy? Nếu không có nó chắn ngang một chân, ngươi vốn dĩ nên thuộc về ta!"
"Xem ra, là ta ngây thơ rồi" Tạ Tụ thấy Khúc Thu Thủy thực sự chẳng hề thương lượng được, trong lòng khẽ thở dài.
Vậy cũng tốt.
Ít nhất lúc Cửu Nhất ra tay với Khúc Thu Thủy sẽ chẳng có không đành lòng và hối hận.
Cho dù chống lại mẫu thân là tội lỗi khó có thể khoan dung được trên thế gian này, hắn cũng chẳng thể thấy Khúc Cửu Nhất ăn nói khép nép vì hai chữ "đạo hiếu" được.
Đó chẳng phải là Khúc Cửu Nhất.
Khúc Cửu Nhất hẳn nên hào sảng phóng khoáng, có thể đùa bỡn cả giang hồ này trong lòng bàn tay.
"Không sai, ngươi thực sự ngây thơ" Nét mặt Khúc Thu Thủy thay đổi, chẳng còn là dáng vẻ cẩn thận lúc trước, "Thời gian cũng đã hết, dược của ngươi đã hết tác dụng!"
Sắc mặt Tạ Tụ khẽ biến, như nghĩ tới cái gì, "Chẳng lẽ bà ăn thiên sơn tuyết liên?"
Không nói 100% võ hiệp nhưng ít nhất có 90% tiểu thuyết võ hiệp đều có một loại thực vật.
Nó có thể là thánh phẩm giải độc, là hy vọng kéo dài sinh mệnh cuối cùng của nam nữ chính, cũng có thể là thuốc đại bổ khiến một người không có gì tăng hơn trăm năm công lực.
Không sai, nó chính là Thiên Sơn Tuyết Liên!
Đã từng có lúc, Khúc Cửu Nhất cũng hỏi qua Tạ Tụ, Thiên sơn tuyết liên này có thực sự thần kỳ như trong tiểu thuyết viết hay không? Ít nhất, y muốn biết ở thế giới này có thứ đồ này không, hiệu quả cụ thể là gì?
Nếu thực sự tốt thì y cũng có thể đi hái mấy đóa.
Tạ Tụ lúc ấy cũng trả lời thành thật, "Thiên sơn tuyết liên trân quý hiếm có, ta cũng chỉ từng thấy sách cổ nhắc tới, số từ cũng ít, sao em biết được?"
"...!Tin ta đi, thứ đồ này nếu huynh đi hỏi người trồng hoa, chỉ cần biết chữ xem TV thì hầu như đều biết nó"
"Thiên sơn tuyết liên thực sự là thánh phẩm giải độc nhưng nó 50 năm mới nở hoa một lần.
Lần nở hoa gần nhất của nó đã là 30 năm trước.
Bạn đang đọc bộ truyện Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân, truyện Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân , đọc truyện Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân full , Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân full , Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân chương mới