Nhìn thấy Tô Nhiên có chút do dự không nói nên lời, Tô Khả Hân dùng ánh mắt nghỉ hoặc nhìn Lâm Thiên Sinh.
Thấy vẻ mặt của Lâm Thiên Sinh rất bình tĩnh, như thể ngay cả những chuyện lớn đã xảy ra cũng không liên quan gì đến anh.
Mặt khác, chú Thất ở phía sau lại bắt đầu tỏ ra hoảng sợ. Tô Nhiên giật lấy bát thuốc của Tô Khả Hân, lấy ra một cái chai nhỏ, hỏi Chú Thất: "Chú Thất, chú có thể giải thích cho
cháu biết, đây là cái gì không?"
Nhìn thấy Tô Nhiên lấy cỏ lan tím ra, chú Thất có vẻ ngạc nhiên, ngơ ngác một lúc: "Cô cả, cái này…"
Sau đó ánh mắt ông ta rơi vào trên người Lâm Thiên Sinh, phát hiện đối phương cũng đang chăm chú nhìn mình.
Nếu như Lâm Thiên Sinh không có ở đây, cho dù Tô Nhiên có phát hiện ra chân tướng sự việc thì đối với chú Thất cũng không thành vấn đề.
Nhưng Lâm Thiên Sinh cũng là một tu sĩ có cảnh giới khó đoán.
Có tên nhóc này ở bên cạnh, chú Thất thật sự không dám dễ dàng ra tay, lúc này trong lòng bắt đầu do dự.
"Tôi đang hỏi chú đấy!"
Nhìn dáng vẻ căng thẳng của chú Thất, Tô Nhiên cảm thấy rất khó chịu.
Cô cho rằng cả nhà họ Tô đã tin tưởng người đàn ông trước mặt mình suốt hai mươi năm.
Bây giờ, thế mà người này lại làm ra chuyện tổn hại cho nhà họ Tô của cô.
Tô Khả Hân sửng sốt: "Chị, chú Thất, chuyện gì đã xảy ra vây?"
Nhưng bầu không khí trở nên cực kỳ yên tĩnh, Tô Nhiên tức giận và buồn bã nhìn chú Thất, chờ đợi câu trả lời của ông ta.
Chú Thất bây giờ còn đang nghĩ cách đối phó với Lâm Thiên Sinh.
Đột nhiên, chú Thất bỗng tóm lấy Tô Khả Hân đang ở gần mình nhất, chặn cô ấy trước mặt rồi lùi lại vài mét.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!