Lâm Thiên Sinh hỏi: “Nói đi, tại sao cô lại xuất hiện ở mảnh đất này?”
“Ba thanh kiếm còn lại đâu?”
Nghe câu hỏi này xong, Lục Tiểu Tiên kinh ngạc ngẩng đầu lên: “Không phải anh tới đây truy sát tôi ư?”
Lâm Thiên Sinh thản nhiên nói: “Trả lời câu hỏi của tôi trước.”
Lục Tiểu Tiên đáp lí nhí: “Năm đó ở chiến trường Tiên Cổ, chẳng phải bốn chị em chúng tôi đã bị anh dùng khiên Bất Hủ đánh tan tác hay sao, sao giờ anh còn không biết xấu hổ hỏi tôi…”
“Nếu không phải Tà Kiếm Tiên Đế liều mình ngăn cản anh thì e là lúc đó bốn chị em Tru Tiên chúng tôi đã bị anh dùng
Xích Phong Mâu đâm chết rồi.”
Hồi tưởng lại tình cảnh năm đó, Lục Tiểu Tiên vẫn còn thấy sợ hãi trong lòng.
Trên Cửu Trọng Thiên bất ngờ xảy ra chuyện.
Yêu nghiệt của tiên giới, một trong các chúa tể của cửu phương thập giới, Tiên Vương Bất Hủ Phệ Thiên bỗng nửa đường xông ral
Lấy sức một người trấn áp cuộc hỗn loạn đó.
Không chỉ gi ết chết chủ nhân của cô ta mà còn đánh tan tác bốn thanh kiếm vào trong hư không.
Nghe được câu trả lời này, Lâm Thiên Sinh nhướng mày.
Sau một lát trầm tư, anh lại nói: “Nếu vậy thì giờ tôi giao cho cô một nhiệm vụ.”
Lục Tiểu Tiên ngạc nhiên hỏi: “Nhiệm vụ ư?” “Nhiệm vụ gì?”
Lâm Thiên Sinh chỉ tay vào Tô Nhiên đang ngồi bên cạnh, nói: “Bắt đầu từ hôm nay, cô phải bảo vệ cô ấy.”
Nói rồi anh đanh mặt lại, nghiêm giọng bảo: “Dù cô ấy chỉ bị mất một cọng tóc gáy, tôi cũng nhất định không tha cho Tứ kiếm các côi!”
Nghe vậy, Lục Tiểu Tiên cực kỳ kinh ngạc, khuôn mặt nhỏ lộ vẻ khó hiểu: “Anh bảo bản tiên phải làm hộ vệ cho hạng sâu kiến ở thế giới này ư?”
Lâm Thiên Sinh không vui nói: “Không đồng ý à?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!