TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Phượng Hi ngồi trên tầng hai tửu lâu. Hắn tựa người lên ghế, bưng chén trà nhấp từng ngụm nhỏ, thi thoảng nàng lại đưa mắt nhìn ngựa xe tấp nập dưới đường, dường như chỉ đơn thuần đến để vãn cảnh.
Thẩm Yên mặc y phục nam tử nhạt màu từ đâu bước qua ngồi xuống đối diện, vẫy tiểu nhị gọi mấy món ăn nhẹ cùng ba, bốn bình rượu lớn.
Phượng Hi kéo áo choàng của mình, rất hào phóng ném ra một thỏi vàng trả tiền: "Không cần cảm ơn."
Thẩm Yên phất ống tay áo một cái, cười khanh khách nói: "Hi Hi thật tốt quá. Hi Hi giỏi nhất, không gì không làm được, vua năng lực, vị thần sáng tạo,..."
Bạch y nam tử khoanh tay trước ngực, buồn cười liếc nhìn hắn: "Ngươi chửi hay khen ta đấy?"
Mà nói thật, Phượng Hi cũng cảm thấy cái thuộc tính dương quang vạn người tôn thờ này của mình cũng dễ bị người ghét lắm. Cái nết còn thích gì làm đấy nữa. Thêm quả suy nghĩ nông cạn với kéo chân đồng đội nữa là đủ bộ nhân vật tiểu thuyết bị ghét nhất luôn.
Tự nhận thức, tự nhận thức.
Dặn lòng phải tự kiểm điểm mà kiềm chế lại, hành sự khiêm nhường.
Dẫu sao dưới trướng còn rất nhiều đệ tử. Trước mặt đồ đệ, nếu như Phượng Hi thật sự vì mạnh mà hành xử quá tuỳ hứng, vậy thì chứng tỏ hắn ngu ngốc kém cỏi. Cần phải ôn tồn lễ độ, dùng tình yêu bao dung mọi người. Sống thánh mẫu thêm tí.
Sau này quyết định sẽ luôn nở nụ cười ôn hòa, không để bụng mấy vấn đề vặt vãnh nữa.
Hôm nay lại trưởng thành thêm một ít rồi đó.
-
Thẩm Yên nói, tửu lâu có biết bao chuyện bát quái, cực thích hợp để làm tài liệu tham khảo viết tiểu thuyết.
Nhưng mà Phượng Hi nghe một hồi lại cảm thấy không hề có hứng thú với mấy tin bát quái kiểu này, nghe đến buồn ngủ. Cái nào cũng từng xuất hiện trong tiểu thuyết hắn viết ít nhất một, hai lần. Hiện tại cần thứ gì đó mới mẻ độc đáo hơn.
Ra khỏi tửu lâu một đoạn liền nhác thấy bóng thiếu niên hắc y ở cách đó không xa. Phượng Hi lập tức nhấc chân đi nhanh về phía trước, bỏ Thẩm Yên lại phía sau.
Thẩm Yên khoanh tay trước ngực, hừ nhẹ tỏ ý bất mãn.
Đột ngột hơn mười người từ mái nhà phóng xuống, vây công Phượng Hi. Một loạt lưỡi đao sắc bén từ đâu phi thẳng về phía nam tử đứng ở trung tâm.
Tiêu Lạc cách mười bước chân về trước trong ánh mắt lóe lên một tia lạnh lẽo. Tức khắc đã thuấn di đến giữa vòng, tốc độ nhanh đến độ tất cả mọi người đều không phản ứng kịp.
Ngay cả Phượng Hi cũng ngẩn người.
'Răng rắc...'
Âm thanh đao gãy vang lên không dứt.
Cũng chẳng biết thiếu niên dùng biện pháp gì, đem đao của đám người xung quanh đồng thười bẻ gãy. Lại đá vài tên hộc máu văng ra xa trong chớp nhoáng.
Mấy tên còn lại bị biến hóa này doạ ngây người cứng đờ tại chỗ. Tới khi phản ứng lại hai mặt nhìn nhau, không gian an tĩnh quỷ dị.
Tiêu Lạc sầm mặt lại, ánh mắt phảng phất nổi lên bão tố, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấy. Y vỗ một chưởng về phía một kẻ khác. Chưởng pháp mang theo lôi điện khủng bố, mạnh mẽ đem đao trên tay kẻ đó tan thành khói bụi, dập nát lục phủ ngũ tạng con người.
Đôi mắt của thiếu niên chuyển động, giọng nói u ám như ác quỷ bò lên từ địa ngục: "Cút."
Mấy tên may mắn tránh được vội vàng chạy đi.
Nói gì thì nói, Phượng Hi danh tiếng đồn xa, thỉnh thoảng cũng sẽ có người xấu nhận ra tìm đến gây chuyện. Nhưng lần này là lần đầu tiên Tiêu Lạc là người đuổi chúng đi, còn dùng cách bạo lực như vậy đuổi. Nếu là bình thường, Tiêu nam chủ còn chưa phát hiện, Phượng Hi đã quét sạch một đám trước.
Thiếu niên quay đầu, chạy đến ôm tay hắn thân mật như mọi khi.
Con ngươi Phượng Hi xoay chuyển, tầm mắt có thâm ý khác dừng trên người Tiêu nam chủ.
Thiếu niên thấy biểu cảm của hắn thì giảo hoạt cười rộ lên, ngẩng đầu nói: "Lần này ta bảo vệ được sư tôn đó, sư tôn có vui không?" Thanh âm thân thiết mang theo vài phần ngượng ngùng.
Phượng Hi nhìn Tiêu Lạc vài lần, nỗi lòng phức tạp không biết từ đâu đến, khiến hắn khó chịu.
Thiếu niên vẫn nhỏ giọng thủ thỉ với hắn, ngay cả một chút khác thường cũng không nhìn thấy.
Là Tiêu Tiểu Lạc của mình. Không sai.
Nhưng Tiêu Tiểu Lạc trước đây không mạnh như thế, cũng chưa ra tay tàn nhẫn như này. Bị y ôm tay mà Phượng Hi lại có cảm giác như bị rắn độc quấn trên người, toàn thân ớn lạnh.
Lỗi tại trị số hắc hoá sao? Hệ thống thì trục trặc không cách nào liên lạc được làm hắn có chút dự cảm không ổn.
Hiện tại chạy khỏi thế giới đi tìm hệ thống có bị Chủ Thần còng đầu xách về không?
Phượng Hi cảm thấy phương án này không quá khả thi.
-
Nửa đêm tại khách trạm.
Giường trúc phủ màn che.
Bạn đang đọc bộ truyện Làm Sao Để Khiến Đồ Đệ Của Ta Hắc Hóa? tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Làm Sao Để Khiến Đồ Đệ Của Ta Hắc Hóa?, truyện Làm Sao Để Khiến Đồ Đệ Của Ta Hắc Hóa? , đọc truyện Làm Sao Để Khiến Đồ Đệ Của Ta Hắc Hóa? full , Làm Sao Để Khiến Đồ Đệ Của Ta Hắc Hóa? full , Làm Sao Để Khiến Đồ Đệ Của Ta Hắc Hóa? chương mới