TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đêm đã khuya, Trâu Bắc Viễn bên 1601 vẫn còn chưa ngủ, Tô Minh bên 1602 cũng chưa.
Sau khi nói chuyện với Trần Mộc Siêu xong thì Tô Minh mở sách trên tủ đầu giường ra, chuẩn bị xem vài trang rồi ngủ.
Kết quả là xem hết hai hàng mà chẳng vô đầu được chữ nào, còn suy nghĩ thì đã bay xa từ lâu.
Anh khép sách lại, cầm điện thoại lên, mở trình duyệt lên nhập ba chữ "Trâu Bắc Viễn" vào ô tìm kiếm.
Xếp đầu tiên là Bách khoa Baidu của Trâu Bắc Viễn, trong tư liệu ghi rõ ngày sinh, chiều cao, cân nặng, xếp hạng BOXREC và cả chiến tích của hắn.
Ghi chép về các giải thưởng từ bảy năm trước đã có rồi, sớm nhất là giải quán quân của trận đấu boxing thiếu niên toàn quốc.
Năm mười tám tuổi thì hắn bắt đầu đi thi đấu chuyên nghiệp, thành tích thi đấu trước mắt là thắng hết 11 trận, xác suất KO là 100%, hơn nữa còn đang là người giữ kỷ lục tung đấm toàn trận của hạng dưới nặng.
Người trong giới đánh giá về hắn là tung đấm vừa mạnh vừa dữ, sở trường là liên tục tung quyền với tần suất cao để chèn ép đối thủ. Là một trong những tuyển thủ thi đấu boxing chuyên nghiệp có tiềm năng nhất trong những tuyển thủ trẻ tuổi cùng hạng.
Trâu Bắc Viễn ở trên sàn đấu vừa hung hăng vừa bạo lực, không hề che giấu mà để lộ hết hàm răng bén nhọn của mình ra, trông rất khác so với hắn của bình thường.
Đầu ngón tay của Tô Minh lướt trên cơ ngực đang phồng lên của người trên bức ảnh, cái sức lực này rõ ràng là rất nguy hiểm nhưng lại gợi cảm chết đi được.
-
Hôm sau thì Tô Minh vẫn cứ ở nhà vẽ mãi, tới chập tối thì nhận được tin nhắn Wechat của Trâu Bắc Viễn bảo anh tám giờ rưỡi cùng đi.
Anh thay một cái áo tay ngắn và một cái quần thể thao đen xám, tóc buộc hết lên, còn lấy cái đồng hồ thể thao đã lâu chưa dùng tới ra đeo lên.
Đúng tám giờ rưỡi anh ra khỏi cửa, vừa hay đụng phải Trâu Bắc Viễn đang đứng trước cửa nhà.
Trâu Bắc Viễn cầm theo một bình nước thể thao, trên người mặc bộ quần áo bó sát giống y như cái bộ ngày đầu tiên họ gặp nhau. Lớp vải khô nhanh vừa mỏng vừa co dãn, bày hết hình dáng của cơ ngực và cơ bụng ra ngoài rõ như ban ngày.
Nếu không phải Tô Minh biết đối phương là thẳng thì anh còn nghi là Trâu Bắc Viễn cố ý mặc thế này để quyến rũ mình.
Bên ngoài tiểu khu không biết đã bắt đầu xây tàu điện ngầm từ bao giờ, vốn con đường đã không rộng gì mấy rồi còn bị hàng tấm tôn ngăn cách lại thành đường một chiều. Hai người đi bộ hơn mười phút mới tới được bên bờ sông, suốt cả quãng đường có không ít người cứ ngắm trộm Trâu Bắc Viễn.
Hình như Trâu Bắc Viễn đã quen rồi, mắt cũng chẳng thèm chớp đi xuyên qua đám người. Lúc đi qua đường còn vô cùng tự nhiên nắm lấy cổ tay của Tô Minh, mãi tới đường chạy bộ trên đường Tân Hà mới buông ra.
Sông Dương Viên chảy xuyên qua trung tâm thành phố, ngăn cách Thành Đô thành hai phần.
Mấy năm nay nhà nước liên tục đổ vào rất nhiều tiền để tu sửa hai bên bờ sông thành một công viên tập thể dục quy mô lớn.
Trên con đường tập thể dục đã có người đang chạy bộ. Trâu Bắc Viễn dạy Tô Minh vài động tác làm nóng cơ thể đơn giản, sau đó thì hai người bắt đầu chạy chậm dọc theo bờ sông.
Bên bờ sông được "phủ xanh" rất tốt, đèn đường lẩn trong các dãy cây rậm rạp soi xuống con đường trông hơi tối tăm.
Hai người sóng vai nhau chạy, vì cách nhau rất gần nên Tô Minh nhìn thoáng qua thấy được, lúc Trâu Bắc Viễn chạy bộ thì cơ ngực cứ nẩy lên theo từng bước. Tầm mắt của anh không khống chế được bay về phía cơ thể của Trâu Bắc Viễn, hoàn toàn không có cách nào tập trung vào việc vận động được.
Chạy hết cây cầu này qua tới cây cầu kia đã là hơn một cây số. Tô Minh thấy mệt nên bước chân cũng chậm dần lại, Trâu Bắc Viễn cũng dừng lại cùng rồi hỏi anh: "Sao lại thở gấp thế này, có muốn nghỉ một chút không?"
Tô Minh th.ở dốc, gật gật đầu, đi tới băng ghế bên đường ngồi xuống.
Trâu Bắc Viễn lại kéo tay của anh dậy: "Đừng ngồi, chờ chạy xong giãn tay giãn chân hết rồi hẵng ngồi."
Đúng lúc này có một đứa nhỏ chạy xe đạp với tốc độ cực nhanh ngang qua. Trâu Bắc Viễn đứng xoay lưng lại với bên ngoài, nhích vào trong nhường đường, cơ thể gần như là dán sát vào trên người Tô Minh.
Tô Minh bị hơi nóng trên người hắn bọc lấy, cảm nhận được cơ ngực của đối phương đang cọ lên cánh tay mình làm cho tim anh đập hơi lớn tiếng.
Đứa trẻ kia đi qua rất nhanh, Trâu Bắc Viễn lùi về sau một bước. Hắn nâng cánh tay của Tô Minh lên, đè ngón trỏ và ngón giữa lên mạch đập của anh rồi thấp giọng nói: "Nhịp tim của anh hơi nhanh rồi này."
Tô Minh xoay mặt đi tránh khỏi tầm mắt của hắn, anh thấy mặt mình hơi nong nóng. Trâu Bắc Viễn lại hỏi anh: "Có muốn uống nước không?"
Đúng là hơi khát thật, nhưng mà Tô Minh quên mang nước theo rồi. Anh đưa mắt nhìn xung quanh, muốn tìm xem gần đây có máy bán hàng tự động nào không.
Gió đêm ùa tới, lá cây xào xạc.
Tô Minh đã hơi toát mồ hôi, mấy sợi tóc vụn vặt rũ xuống dán sát trên gò má.
Anh hơi hé miệng th.ở dốc, ánh đèn đường mờ mờ chiếu rọi lên gương mặt anh, khiến cho đôi mắt khi trừng to lên nhìn ra xa của anh lại càng xinh đẹp hơn.
Trâu Bắc Viễn nhìn góc nghiêng gương mặt anh, đưa chai nước của mình qua: "Anh uống của em cũng được."
Tô Minh quay đầu lại nhìn hắn, hắn lại bổ sung thêm một câu: "Em vẫn chưa đụng vào đâu."
Thuận theo lời của hắn, Tô Minh rời mắt xuống cái bình nước khá to kia.
Trâu Bắc Viễn vặn nắp ra giúp anh: "Này."
Tô Minh nhận lấy dưới cái nhìn chăm chú của Trâu Bắc Viễn, cầm cái bình bằng hai tay, ngửa đầu lên uống vài ngụm. Anh vẫn còn đang hơi hổn hển, môi bị nước thấm ướt.
Anh uống xong thì trả bình nước lại cho Trâu Bắc Viễn, sau đó anh nhìn thấy Trâu Bắc Viễn đưa cái miệng chai mình vừa ngậm lấy đến bên môi.
Bạn đang đọc bộ truyện Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em, truyện Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em , đọc truyện Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em full , Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em full , Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em chương mới