TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tô Minh ngồi giận dỗi một lúc không thấy Trâu Bắc Viễn qua dỗ anh, xoay đầu qua lại thấy cái tên vậy mà lại đang chơi điện thoại.
Tô Minh:...
Kéo ngăn kéo ra lấy một cây kẹo ra ngậm vào miệng, trong lòng đắng thì phải ăn chút đồ ngọt trung hoà lại một chút.
Lúc đóng ngăn kéo Tô Minh còn cố ý đập ầm ầm, cố ý thu hút sự chú ý của Trâu Bắc Viễn để hắn biết anh đang giận. Nhưng không biết Trâu Bắc Viễn đang xem cái gì mà xem rất chăm chú, đầu còn chẳng thèm ngước lên.
Kẹo que vị sữa cũng không ngọt nữa rồi.
Tô Minh rất bực bội, gửi tin nhắn cho Trần Mộc Siêu: [Đàn ông ra ngoài một chuyến về thì đã thay đổi rồi, đau lòng quá.]
Trần Mộc Siêu đang xem tin nhắn của Lâm San San và Trâu Bắc Viễn trong group, nhận được tin nhắn của Tô Minh thì chuyển qua rep anh: [Sao vậy?]
Tô Minh: [Sói con lạnh nhạt với em rồi.]
Trần Mộc Siêu: [Không phải chứ? Giữa chừng không phải nó còn quay về để ăn sinh nhật với mày sao?]
Tô Minh: [Nhưng mà hôm nay có hơi lạnh nhạt.]
Trần Mộc Siêu: [Nó đi mấy ngày về mà không nhớ mày hả? Không thèm muốn mày hả?]
Tô Minh nhớ lại nụ hôn khi nãy: [Cũng không phải là không thèm muốn, cắn rách môi em luôn rồi này.]
Trần Mộc Siêu: [Thế mày còn lo lắng cái gì? Chắc là nó đang có chút chuyện quan trọng thôi.]
Chuyện quan trọng?
Tô Minh quay đầu lại nhìn một cái, vẻ mặt Trâu Bắc Viễn đang nhìn chằm chằm điện thoại rất tập trung, nghiêm túc, bảo hắn đang xem hiến pháp cũng hợp lý nữa.
Tô Minh: [Ò, thế cũng có thể là do em nghĩ nhiều rồi.]
Trần Mộc Siêu: [Yên tâm đi, nó yêu mày lắm.]
Dù Trần Mộc Siêu đã an ủi anh vậy rồi nhưng Tô Minh vẫn cảm thấy Trâu Bắc Viễn rất lạnh nhạt với anh.
Ví dụ như lúc cùng ra ngoài, Tô Minh thay giày xong trước đứng bên cạnh chờ. Anh nhìn hắn mong mỏi muốn có một nụ hôn trước khi ra khỏi cửa, nhưng Trâu Bắc Viễn chỉ nắm tay anh một lúc trước khi vào thang máy thôi.
Lại ví dụ như lúc đến hầm gửi xe của bệnh viện, vì ở đây rất tối nên trước đây họ thường hay lén ôm nhau một cái gì đó, nhưng hôm nay Trâu Bắc Viễn chỉ đỗ xe lại xong đã mở cửa ra.
Tô Minh nghĩ có khi nào vì anh không chịu phối hợp với Trâu Bắc Viễn để luyện tập phát âm nên Trâu Bắc Viễn không vui rồi không. Nhưng sau khi anh từ chối phối hợp lúc nãy thì Trâu Bắc Viễn cũng không nhắc tới chuyện này nữa, hình như cũng không phải rất để ý đến chuyện này.
Trâu Bắc Viễn chân dài đi rất nhanh, lúc tới trước cửa thang máy mới dừng lại đợi Tô Minh. Tô Minh vừa nhìn vào mắt Trâu Bắc Viễn vừa đi qua, bày ra vẻ mặt hơi tủi thân. Trâu Bắc Viễn chỉ chạm mắt với anh trong vài giây, cửa thang máy mở ra thì đã rời mắt đi.
Tô Minh có hơi không vui thật, đi vào trong thang máy trước.
Đây là lần đầu tiên Trâu Bắc Viễn làm ra loại chuyện này nên không làm chuẩn mức độ lắm, muốn lén ngoắc lấy tay của Tô Minh trong thang máy xong rồi lại nhịn xuống.
Vì quá gấp nên hắn chỉ kịp xem quyển "Xuyên tới dị giới trở thành đồ chơi của ma vương" top một trong list truyện của Sơ Vũ Minh Kim, hắn vẫn còn nhớ mang máng vừa đúng có một tình tiết ma vương điều giáo đồ chơi.
Trong đó có một điểm quan trọng đó là lúc đồ chơi không nghe lời thì không thể thoả mãn anh gì hết, cái gì tốt thì chỉ cho từng chút một thôi chứ không thể cho quá nhiều trong một lúc. Cho những thứ tốt nhiều quá thì sẽ mất đi sức hấp dẫn của nó.
Chẳng trách Tô Minh không muốn gì cả, Trâu Bắc Viễn lặng lẽ tự kiểm điểm lại bản thân mình. Trước giờ hắn với Tô Minh toàn là có thể cho hết thì tuyệt đối sẽ không cho tám phần làm gì, lúc làm chuyện thân mật cũng làm cho đã chứ tuyệt đối sẽ không để cho Tô Minh đói, làm đến mức mỗi lần Tô Minh làm xong Tô Minh chỉ muốn đi ngủ thôi chứ không muốn để ý tới hắn chút nào nữa.
Xem kĩ lại truyện tranh thì mới phát hiện hoá ra có nhiều kỹ xảo trong đó như vậy.
Sách phổ cập kiến thức khoa học của thầy Tô càng xem càng thấy mới, cần phải thường xuyên đọc lại ôn tập thì mới được.
Nhưng mà cái thao tác "cho từng chút một" này độ khó cao quá rồi, chỉ cần Trâu Bắc Viễn chạm phải ánh mắt của Tô Minh thôi đã không nhịn được muốn dính sát lại gần Tô Minh rồi. Hắn cứ muốn đụng chỗ này, sờ chỗ kia, cho dù không làm gì đó thì cũng phải ôm ôm, nắm nắm mới chịu được.
Sợ mình nhoáng cái đã không khống chế được nên Trâu Bắc Viễn chỉ đành cố giảm thiểu tiếp xúc ánh mắt với Tô Minh.
Hai người một trước một sau ra khỏi thang máy, đi vào phòng bệnh của Tống Chi Hiền.
Hôm nay mọi người đến rất đầy đủ, ngay cả người chú mà Tô Minh cũng chưa từng gặp cũng đến, khu cho khách trong phòng bệnh cũng chật chội hơn khá nhiều.
Chắc là tuần sau có thể xuất viện được rồi, tinh thần của Tống Chi Hiền khá tốt. Bà thấy Trâu Bắc Viễn và Tô Minh cùng đi vào thì cười híp mắt bảo họ mau qua đây bắt đầu ăn thôi.
Mấy hôm trước Tống Chi Hiền nghe Trâu Bắc Viễn bảo Tô Minh đang muốn đi hồi phục chức năng ngôn ngữ, còn cố ý gửi tin nhắn cho Tô Minh bảo anh không cần phải qua đưa cơm nữa. Dù sao cũng sắp xuất viện rồi, bà ăn mấy bữa cơm lành mạnh của bệnh viện cũng được.
Tối nay Chương Đông Lai đã đặt đồ ăn ở một nhà hàng bên ngoài, rất phong phú, trên bàn ăn sắp không chứa nổi nữa. Tống Chi Hiền lại bảo hắn lãng phí quá, mấy người họ hoàn toàn ăn không nổi.
Tống Chi Hiền nói xong thì thấy Tô Minh vẫn còn đang đứng bên kia, bà bảo Tô Minh qua ngồi cạnh Trâu Bắc Viễn đi. Tô Minh vừa ngồi xuống bên cạnh Trâu Bắc Viễn thì Trâu Bắc Viễn lại nhích nhích qua bên phía Trâu Tĩnh Nam, cách một khoảng nhỏ với Tô Minh.
Tô Minh:...
Nhiều người tới ăn nên rất náo nhiệt, nhưng Trâu Bắc Viễn và Tô Minh không hề nói gì với nhau. Khác hoàn toàn với trước khi mỗi lần ăn thì Trâu Bắc Viễn đều hận không thể dán sát mắt lên người của Tô Minh, không ngừng gắp đồ cho anh.
Tô Minh cũng lạnh nhạt, chán nản, ăn không được mấy miếng đã buông đũa xuống rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em, truyện Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em , đọc truyện Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em full , Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em full , Lắng Nghe Anh Nói Yêu Em chương mới