TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cứ như vậy suốt thời gian này Lãnh Băng Châu luôn bồi mọi người còn đêm thì vẫn như cũ.
Cô như vậy cứ đều đặn nửa tháng trời đến đến đi đi qua ba chỗ.
Thi thoảng sẽ dành ít thời gian đến nhìn Bạch Nguyệt lâu.
Lãnh Băng Châu như vậy mọi người cũng nhẹ lòng hơn, nhưng nhìn cô vì thức trắng mà ngày càng tiều cũng vô cùng lo lắng.
Bên dưới Thiên Nhai cốc Long Quân Thương đến chào tạm biết lão thần y.
Hôm nay y tính toán liền với thực lực hiện giờ đã có thể rời cốc.
Lão thần y cũng nhìn y khẽ gật đầu, trước khi y rời đi đưa y một miếng ngọc bội
"Vương gia cầm lấy! sau này ắt hẳng cần dùng" Y Mệnh chân nhân nhìn Long Quân Thương nói
"Đa tạ tiền bối! ta nhất định sẽ báo đáp ân cứu mạng" Long Quân Thương thật không ngờ một người ở ẩn dưới cốc lại biết thân phận thật của y.
Cho dù có nghi hoặc nhưng y cũng tôn trọng không hỏi.
Y nhận lấy ngọc rồi hành lễ rời đi
"Giang hồ gọi lão phu là Y Mệnh" một giọng nói vang lên sau lưng khi Long Quân Thương quay người thì đã không còn ai
Trong nội tâm Long Quân Thương chấn động.
Thật không ngờ Y Mệnh chân nhân được đồn là bán tiên năm đó lại ở đây.
Ông là người giỏi cả y thuật và trận pháp, một người có thể nhìn được tương lai.
Năm đó sau khi vào cung đoán mệnh cho Long Thịnh Hoàng Triều xong liền biến mất.
Thiên hạ đều đồn là ông tiết lộ thiên cơ nên bị trừng phạt, cũng có người đồn ông đã thật sự thành tiên.
Thật không ngờ Y Mệnh chân nhân năm đó lại ở Thiên Nhai cốc và để y may mắn gặp được.
Bây giờ Long Quân Thương đã hiểu tại sao tiền bối lại nhìn ra thân phận của y.
Nhìn miếng ngọc bội trong tay Long Quân Thương vô cùng trân trọng sau đó rời đi.
Vách núi của thiên nhai cốc cao vạn trượng.
Nếu chỉ dùng lực lên là không thể, Long Quân Thương tính toán mượn lực của mấy mõm đá trên vách núi để bay lên.
Sao khi quan sát y liền nắm lấy một sợ dây leo theo đó mà bay lên, ngay vừa lúc đó một tiếng hót thanh thúy vang lên trên đầu.
Long Quân Thương nhìn lên liền thấy một đôi phượng hoàng vàng óng như rực lửa giữa trời.
Thật không ngờ loài phượng hoàng này thật sự còn tồn tại, nhìn đôi chim lớn đảo mấy vòng rồi lượn lờ trước mặt mình y liền nghi hoặc.
Một con trong đó trên mỏ ngậm một cái giỏ nhỏ có một bức thư cột bên trong.
Long Quân Thương nhìn nó đưa cái giỏ tới trước mặt mình liền dùng một tay cầm lấy.
Sau đó y chọn một mõm đá vừa chân bay lên đứng để đọc thư.
Đọc xong thư y hướng về phía căn nhà tranh hô lớn
"đa tạ tiền bối" sau đó nhảy lên lưng phượng hoàng.
Thì ra đây là đôi chim của Y Mệnh chân nhân cử đến đây đưa y lên.
Long Quân Thương thật không ngờ mình dùng một năm chịu khổ cuối cùng lại được một đôi chim đưa ra khỏi cốc.
Nhưng Y Mệnh chân nhân làm việc đều có lý của mình, nếu như Long Quân Thương không kiên trì cũng không cố gắng thì cả đời này đều sẽ ở lại cốc.
Y Mệnh chân nhân giúp người đều nhìn duyên phận không nhìn địa vị và thân phận.
Cho nên năm đó tiên đế mời được ông cũng do duyên phận chứ không phải vì do tiên đế là hoàng thượng.
Đôi chim bay càng ngày càng cao, khi lên đến đỉnh đang là buổi chiều.
Mặt trời đang lặn nên đỏ rực cả một vùng.
Long Quân Thương bay lên khu vực trống gần đó xoa đầu hai con chim rồi rời đi.
Đôi chim đảo hai vòng sau đó bay đi mất.
Ở dưới cốc gần một năm bây giờ Long Quân Thương chỉ muốn ngay lặp tức quay lại nhị vương phủ.
Y nhìn trời sau đó dùng tốc độ nhanh nhất quay lại nhân mạch gần nhất của Tuyệt Tình cung ở Tây Nam.
Lúc y đến nơi đã quá nửa đêm, Long Quân Thương đi theo một mật đạo vào một y quán lớn ở Tây Nam.
Dược đồng canh quán thấy có người lạ xuất hiện liền kinh ngạc
"Ngài...ngài....ngài cần gì" nửa đêm nửa hôm một nam nhân dung mạo tuyệt thế như vậy đột ngột xuất hiện trong quán làm y vô cùng hoảng hốt.
Y phục trắng đơn giản mặc trên người trước mặt liền trở nên khí chất
"gọi Mặc Cầu ra đây" Long Quân Thương nói xong liền ngồi xuống cái ghế gần đó
"ngài chờ một chút" dược đồng nhanh chóng chạy vào gọi ông chủ ra.
Cũng không biết có chuyện gì hơn nửa đêm lại tìm ông chủ.
Nhưng nhìn khí thế của Long Quân Thương dược đồng cũng không dám chậm trễ.
"là ai tìm ta?" Mặc Cầu khoác thêm cái áo vừa đi vừa hỏi
"là ta" Long Quân Thương đứng dậy trả lời
"cung...cung chủ" Mặc Cầu không thể tin nhìn người trước mắt.
Cung chủ của bọn họ chưa chết, ngày ấy đã quay về.
"Chuẩn bị ngựa và y phục cho ta" Long Quân Thương nói xong liền đi vào phòng.
Mặc Cầu thấy vậy liền dặn dò dược đồng rồi đuổi theo sau.
"Cung chủ! chúng thuộc hạ đều tưởng rằng người..." Mặc Cầu quỳ xuống trước mặt Long Quân Thương nói
"Ta vẫn chưa chết! Phu nhân thế nào" suốt một năm Long Quân Thương luôn vô cùng lo sợ.
Y sợ một ngày mình trở lại liền không gặp Lãnh Băng Châu
"phu nhân vẫn luôn chờ ngày" Mặc Cầu có chút xúc động nói.
Việc Lãnh Băng Châu làm suốt một năm qua trên dưới Tuyệt Tình cung ai cũng thấy, họ từ lâu đã nguyện ý dùng tính mạng bảo vệ phu nhân.
"Được rồi ta đi đây" Long Quân Thương nhận lấy tay nải mà dược đồng đưa cho mình nhanh chóng lên ngựa rời đi.
Y không muốn lãng phí thêm chút thời gian nào nữa.
Tiếng xé vó của ngựa lao vào màng đêm, Long Quân Thương mặc kệ gió lạnh mà đi.
Y hiện tại chỉ muốn nhanh chóng về nhị vương phủ ôm chặt người vào lòng.
Nhìn Long Quân Thương rời đi Mặc Cầu vẫn chưa bình tĩnh lại.
Thật không ngờ cung chủ vẫn còn sống, cung chủ đã bình an trở về.
Tuyệt Tình cung bây giờ lại lần nữa có chủ nhân, phu nhân của bọn họ cũng không cần vô vọng đốt đèn chờ nữa rồi.
Mặc Cầu đứng dậy ngay cả áo choàng cũng không lấy liền rời đi.
Hắn phải nhanh chóng báo cho hai vị hộ pháp và người của Tuyệt Tình cung.
Bạn đang đọc bộ truyện Lãnh Vương Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lãnh Vương Phi, truyện Lãnh Vương Phi , đọc truyện Lãnh Vương Phi full , Lãnh Vương Phi full , Lãnh Vương Phi chương mới