TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bạch Nhược không tự chủ được, kích động mà chửi lại hắn.
Ai bảo Cố Mặc nổi khùng trước, không trách cô được.
Cả hai im lặng không nói một tiếng nào nữa, tờ giấy ghi chú số điện thoại Bạch Nhược vẫn giữ lại.
Ngồi trên xe khoảng hai tiếng đồng hồ mới đến nơi giam giữ Thẩm An Huyền.
Một nhà tù nổi danh của đất nước, tội phạm vào đây không giết người thì cũng là thuộc dạng nguy hiểm.
Bạch Nhược không rõ mức độ nguy hiểm của nó thế nào, bởi vì cô là một con người không nhạy tin tức.
Cố Mặc đi trước cô đi sau, cảm giác hơi ớn lạnh một chút, Bạch Nhược chính vì thế mà bước chân cũng trở nên chậm chạp.
Thẩm An Huyền muốn đem dự án mà Cố Mặc cất công chuẩn bị, cho đối thủ cạnh tranh của Cố Thị.
Từ sau khi Bạch Nhược nằm bất động, tình cảm của Cố Mặc đối với cô ta đã không còn như trước, không còn ai để hắn muốn chọc cho tức giận.
Ngay cả việc Thẩm An Huyền lừa dối hắn cũng bại lộ, Cố Mặc định cho cô ta một con đường lui, Thẩm An Huyền biết bản thân không được đối xử tốt liền đẩy nhanh kế hoạch.
Muốn tài sản của Cố Mặc!
Hắn liên lạc với cai ngục, một lát sau đã có người dẫn Thẩm An Huyền đi ra.
Ba người cách nhau một tấm kính, vì Thẩm An Huyền vui mừng hay là điều gì khác mà không chú ý đến Bạch Nhược, ánh mắt chứa đầy hi vọng nhìn về Cố Mặc.
Thời gian này không có ai đến thăm ngoài bọn họ, không gian rất thoải mái.
Bạch Nhược ngồi ở bên cạnh nhìn Thẩm An Huyền, trong giấc mơ là lúc Thẩm An Huyền còn trẻ sự nham hiểm của cô ta không hề có, chỉ đơn thuần là một người có tham vọng nhưng không có đầu óc, vì tình yêu có thể làm tất cả.
Hoàn toàn trái ngược với bây giờ vì tiền bạc có thể đánh đổi bất cứ thứ gì.
Cô ta với đôi mắt bị bầm một bên, khóe miệng cũng ươn ướt máu, khẩn cầu Cố Mặc: “Anh đến đây thăm em sao? Em biết lỗi rồi, hãy cho em ra khỏi đây đi, chừa cho em một con đường sống đi có được không?”
Gương mặt của hắn lạnh như một tảng băng.
Đúng, là sự chán ghét này.
Trước đây Cố Mặc cũng dùng loại thái độ này để nhìn Bạch Nhược.
Cố Mặc vẫn giữ im lặng, Bạch Nhược còn nghi ngờ hai người này đang diễn trước mặt cô, sự thay đổi chóng mặt này có chút không quen.
.
Ngôn Tình Sủng
“Em nói dối là không đúng, lừa anh là do em sai, em chỉ nhất thời muốn có được tình yêu từ anh, nhưng chỉ vì yêu anh mà thôi.” Thẩm An Huyền khóc nức nở, đưa hai tay muốn sờ lên mặt hắn nhưng bị ngăn cách bởi tấm kính.
Một màn diễn rất đạt lay động lòng người, Bạch Nhược xem cũng thấy vui mắt.
Cô đưa mắt nhìn qua, không nặng không nhẹ hỏi: “Người ta khóc kìa, không muốn dỗ sao?”
Bạch Nhược thực sự coi bản thân là người ngoài cuộc mà đến xem, xem rõ rồi.
Bộ mặt bi thảm mà Thẩm An Huyền vẫn diễn được, trước đây bao nhiêu chiêu trò lấy lòng của cô ta, điều qua được Cố Mặc, bây giờ cô muốn xem Cố Mặc trụ đến lúc nào.
“Cô khóc đi rồi tôi dỗ.” Hắn cũng đưa mắt nhìn về phía cô, Thẩm An Huyền giờ phút này mới biết có người ngồi bên cạnh Cố Mặc.
“Bạch Nhược? Cô ta vẫn còn sống?” Thẩm An Huyền ngơ ngác nhìn cô, điệu bộ vô cùng bất ngờ, lát sau cô ta còn lên tiếng nhắc nhở Cố Mặc “Người này có gương mặt giống y như đúc Bạch Nhược, nhưng chưa chắc…Anh đừng để cô ta lừa gạt.”
Cố Mặc nhếch mép cười khinh bỉ, hắn nhận nhầm người.
Ý cô ta nói là đi vào vết xe đổ?
Cố Mặc cười đến vui vẻ, Bạch Nhược chửi thầm trong lòng hai chữ thần kinh.
Đúng vào một ngày trong năm Thẩm An Huyền lại gọi Cố Mặc đi du lịch, hắn lúc đó không nghĩ ngợi gì nhiều dẹp công việc sang một bên mà đi với cô ta.
Sau này mới biết, ngày đó là ngày Bạch Nhược chào đời, nhìn vào những dòng thông tin của Bạch Nhược hắn từng chút nhớ lại.
Sinh nhật của cô hắn đã bỏ qua hai lần, rồi lại thêm ba lần hắn tổ chức sinh nhật trong bệnh viện, hắn nhớ rồi nhưng cô lại không biết gì cả.
Thẩm An Huyền lấy thức ăn Bạch Nhược nấu rồi tự nhận là của mình, đem đến công ty cho Cố Mặc.
Hắn vẫn ngây thơ tin rằng Thẩm An Huyền tay nghề cũng không tệ rất hợp khẩu vị, sau này mới biết không phải như vậy.
Hai tuần này hắn ăn biết bao nhiêu món mà Bạch Nhược nấu, hương vị quen thuộc mới nhận ra một điều.
Thì ra bấy lâu nay, không phải bỏ lỡ những thứ mà cô nấu, chỉ là do bị người khác lợi dụng.
Biết được thì sao? Vui đấy nhưng cũng đau lòng đấy.
Rồi Cố Mặc còn biết một điều, Thẩm An Huyền lên mặt dạy dỗ Bạch Nhược như ăn cơm bữa, Cô lại không lên tiếng vạch trần bộ mặt giả tạo của cô ta.
Bởi vì hắn không tin những điều mà cô nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh, truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh , đọc truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh full , Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh full , Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh chương mới