TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Học xong lại quay sang đi làm, hôm qua Bạch Nhược đã xin nghỉ một ngày.
Cô giành cả buổi tối để nghiên cứu thị trường chứng khoán, xem cả báo cáo tài chính của tập đoàn thuộc sở hữu của Bạch gia qua những năm gần đây.
Trong thời gian này, Bạch gia xem như ổn định không có sự cố nào xảy ra, vẫn tăng trưởng đều đều nhưng tương lai sẽ có chuyển biến xấu, Bạch Nhược là người nắm rõ nhất.
Dáng người nhỏ bé đứng ở quầy thanh toán mắt chăm chú vào màn hình điện thoại, quyển vở thì để ở bên cạnh.
Ông chủ cửa hàng đã quá quen với cái cảnh này rồi, dù gì cửa hàng cũng vắng bóng khách, ông cũng không để tâm từ khi vào làm Bạch Nhược cũng chưa từng mắc lỗi.
"Của cô là hai mươi tệ." Bạch Nhược lấy hoá đơn đưa cho người khách.
"Trời mưa thì khách vào tấp nập, hôm nay chỉ mới âm u lại không có bóng ma nào đúng là con người, không thể hiểu nổi.”
Bạch Nhược lắc đầu không biết nói gì, không hiểu là Dương Tư là vô tình hay cố ý, ngày hôm nay cô đã gặp hắn đến hai lần rồi.
"Anh, không đi hành nghề của mình nữa sao?" Dù sao cũng không có khách trò chuyện với anh ta cho đỡ buồn.
Bạch Nhược dùng giọng điệu như ngày thường, vẫn ngây thơ tin rằng người này đi trấn lột mỗi ngày.1
Dương Tư đi xem xét những thứ được bày trên kệ, không quá xa vẫn để cả hai có thể trò chuyện với nhau, hắn nói: "Cô có quan hệ gì với Cố Mặc?"
Quan hệ? Bạch Nhược cười khổ trong lòng: "Cùng lắm là chủ nợ và con nợ, nhưng bây giờ đã không còn nữa rồi."
"Ồ!"
Bạch Nhược thấy thái độ của anh ta thì đã biết được trọng lượng lời nói của mình, trên mặt còn viết rõ ba chữ chắc tôi tin.
Cô chỉ muốn trêu đùa nên hỏi lại: "Anh không tin tôi?"
Một câu khẳng định rất rõ ràng: "Tôi mà không tin cô trời lập tức có mưa."
Trên không trung từng giọt nước nặng trĩu đổ ào xuống hoà vào đất, hạt mưa rơi xuống đất còn tạo ra những bọt khí.
Dường như rất vội vã, gấp gáp mà rơi xuống như đợi chờ câu nói này của Dương Tư lâu lắm rồi, chỉ chờ có thời khắc này.1
Dương Tư hướng mắt ra phía ngoài nhìn mưa rơi xuống, song lại nhìn sang Bạch Nhược.
"Không tính!"
"Anh nói không tính là không tính?"
Dương Tư đâu biết miệng mình lại linh nghiệm đến vậy? Đành phải cố sống cố chết mà cãi nhau với Bạch Nhược.
"Vốn dĩ trời đã âm u từ trước, cô đừng có ngang ngược."
Là ai đang ngang ngược với ai đây?
Trời mưa có người cảm thấy dễ chịu có người lại cảm thấy bức bối.
Bạch Nhược thuộc tuýp người thấy mưa như thấy được niềm vui, cuộc đời cô vốn dĩ không có ánh sáng chỉ mong trong lúc mây mờ che lối, trời đổ một cơn mưa nặng hạt rửa trôi đi những suy nghĩ tiêu cực giúp đầu óc cô thanh tịnh hơn.
Có lẽ vì thế nên sự hờ hững của cô với mọi thứ xung quanh cũng có chút gì đó gọi là nhộn nhịp, đứng trước mặt cô đây lại là một người đàn ông tính tình như trẻ con, tuy cục súc nhưng lại khiến tâm trạng của cô lên xuống thất thường, xem như là an ủi.
Bạch Nhược có chút buồn cười, nụ cười đến khoé môi đã bị dập tắt.
Bạn đang đọc bộ truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh, truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh , đọc truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh full , Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh full , Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh chương mới