TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Kết cục vẫn là Dương Tư chóng đỡ không nổi, những lời nói lúc nãy đều gạt sang một bên.
Yên vị ở trên xe Cố Mặc, ngồi ở ghế phụ lái mà tâm trạng hắn cực kì tồi tệ.
Cửa xe hạ xuống, để gió luồng vào làm cho mùi rượu loảng một chút.
"Tên đã ngủ cùng cô là ai?" Dương Tư tựa người vào ghế, giọng điệu chẳng thể bình tĩnh.
Không trốn tránh, không giấu diếm gì cả, Bạch Nhược thẳng thắn đáp: "Cố Mặc!"
"Tên đó? Sao? Cô nói gì? Không phải tôi say quá nên nghe nhằm chứ?" Dương Tư như nhận được một tin sét đánh, quá sức chịu đựng rồi.
Lợi thế của cô là cho dù có uống bao nhiêu cũng chẳng thể say, cái đấy bẩm sinh đã có không thể giải thích.
Lần đầu phát hiện ra lợi thế này là do tiếp rượu trong hôn lễ, Cố Mặc không đỡ cho cô ly nào toàn bộ cô phải tự mình uống hết.
Không uống không được, phía trước có đối tác bên Cố Thị, phía sau phải vì Bạch Gia.
Cô không dám vọng tưởng chỉ có thể hy vọng, Dương Tư nhìn thấy cô một hơi uống cạn ly rượu, mong rằng hắn vì lo lắng mà theo cô rời khỏi chỗ kia.
Dương Tư bất lực mà nói tiếp: "Cô thật hư hỏng!"
Đôi mắt hắn đỏ hoen, xoay đầu nhìn ra cửa sổ.
Một màn tiếp theo là sự im lặng tuyệt đối, có cũng chỉ chỉ là tiếng gió.
Bạch Nhược không dám quấy rầy bản thân cô không dám tin rằng hắn đang khóc, điều đó rõ ràng là vô lý.
Nếu cô với Cố Mặc thật sự xảy ra cái chuyện đấy, cũng không đến nỗi Dương Tư phải rơi lệ.1
Về đến chỗ thuê phòng, hắn không chào tạm biệt cũng không nói năng gì nữa.
Đóng cửa một cái rõ mạnh, tiếng động làm cho Bạch Nhược phải giật bắn người.
Mấy tiếng đồng hồ ít ỏi còn lại trôi qua một cách nhanh chống, ngày mới lại đến.
Bầu trời trông lành, không khí nhộn nhịp.
Hít thở cũng thật thoải mái, những điều đó là của người khác không thể áp nó lên người Bạch Nhược.
Lê từng bước chân nặng nề, cô không muốn đối mặt với nó chút nào.
Phải chi lúc này cô có thể giàu một chút, chuyện này nhất định sẽ dễ dàng hơn.
Bước đến lớp không khí càng quỷ dị, ánh mắt đổ dồn như mọi khi nhưng không phải nhìn Bạch Nhược.
Người bị nhìn đến khó chịu kia là Bạch Sang Sang, cô ta nằm gục trên bàn hình như là đang ngủ.
Phòng giám thị.
Giáo viên chủ nhiệm đang pha trà, xong lại mời bà Lý: "Phụ huynh của bạn học Lý, chị có đồng tình với biện pháp xử lý của tôi đã đưa ra không?"
Bà Lý đập bàn một cái lấy thị uy, còn chưa kịp lên tiếng đòi lại công đạo cho con gái của mình thì Bạch Nhược đã giành trước.
Nói cô vô lễ cũng được, sự việc này quá bất công rồi.
Cô nhìn giáo viên chủ nhiệm: "Người bị kỉ luật tại sao lại là em vậy ạ? Nạn nhân của việc bạo lực học đường là em chứ không phải Lý Thanh Diệp."
Bạch Sang Sang đứng một bên ánh mắt né tránh, không phản bác cũng không hùa theo lời nói của Bạch Nhược.
Cốc cốc cốc
Sau tiếng ghõ cửa, Dung Chỉ bước vào.
Bạn đang đọc bộ truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh, truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh , đọc truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh full , Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh full , Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh chương mới