TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bạch Nhược sau buổi học, cấp tốc trở về nhà.
Cô gấp gáp như vậy là vì chiếc xe đắt tiền của Cố Mặc còn để đầu hẻm lối vào phòng trọ.
Khi mượn không nói tiếng nào, ngay cả lời tạm biệt còn chưa nói hẳn là ai đó sẽ lo lắng lắm.
Trước khi về cô còn xem qua phòng giám thị, bên trong chỉ còn mỗi giáo viên chủ nhiệm thẫn thờ ngồi đó, xem ra Cố phu nhân đã rời đi từ trước.
Đứng trước ngôi nhà rộng lớn của Cố Mặc cô có thể thấy được một màu đen bao quanh nó, âm u đến mức quạ bay lên tứ hướng.
Đứng ở ngoài nhấn chuông cả mười phút đồng hồ không thấy ai ra mở cửa.
“Không phải đi rồi chứ? Anh ta nghỉ việc ở công ty rồi sao ngày nào cũng bận thế, cái điện thoại của mình vẫn còn ở trong kia.” Bạch Nhược kiên nhẫn ngồi trước cửa đợi thêm năm phút.
“Bạch Nhược? Cô sao không vào trong ngồi ở đây làm gì?” Dì Trương tay cầm một giỏ xách chứa đầy thực phẩm, hẳn là đến nấu bữa chiều cho Cố Mặc.
Bạch Nhược đứng dậy: “Cháu nhấn chuông mà không ai ra mở cửa, chắc là Cố Mặc không có nhà.”
Nhập một dãy số quen thuộc, Dì Trương mở cửa: “Vào trong ngồi đợi đi, Cố thiếu gia sẽ nhanh về…”
Dì Trương nhìn cảnh tượng trước mắt như chết đứng, nhận ra phía sau còn Bạch Nhược muốn cản cũng cản không được, hành động quá chậm chạp rồi.
Phòng khách bao trùm bởi mùi rượu, vỏ chai lăn lóc trên sàn.
Điều đáng nói ở đây là thân ảnh mảnh mai của một cô gái, áo đang chệch xuống một nửa để lộ phần vai trắng nõn, đắm chìm trong niềm vui sướng.
Cố Mặc đang đè lên người cô ta, chiếm thế thượng phong hôn nhau triền miên.1
Bạch Nhược bước vào, đưa mắt nhìn toàn bộ diễn cảnh trước mặt.
Ngày hôm trước còn đưa cô lên giường của hắn, ngày hôm sau đã sa đọa với người con gái khác, đúng là phong cách của Cố Mặc.
Dù sao cũng không ảnh hưởng đến cô, đời này cô không ngu muội mà tin rằng Cố Mặc để tâm đ ến cô chừa cho cô chút mặt mũi.
“Dì Trương, Cố Mặc tỉnh rượu thì nói với anh ấy rằng cháu xin lỗi vì đã tự tiện lấy xe mà không nói trước, cháu đi trước đây.
Sắp đến giờ làm thêm rồi, cũng không tiện ở đây lâu hơn.” Đôi tay run nhẹ đưa chìa khóa xe qua tay dì Trương, Bạch Nhược xoay người rời khỏi đó.
“Được, được tôi sẽ chuyển lời.” Dì Trương xót xa trong lòng, giọng không khỏi lo lắng.
Đợi Bạch Nhược rời đi, dì Trương vứt luôn cái giỏ xách đang cầm trên tay sang một bên, chạy đến nhặt cái vỏ chai đập thật mặt xuống sàn nhà.
Giọng điệu như vô ý mà nói lớn: “À xin lỗi, muốn dọn dẹp một chút tôi vô ý quá.”
Cố Mặc lờ mờ nhìn về phía phát ra tiếng động, nốc rượu nhiều quá làm cho hắn sắp nhìn không ra ai là ai.
Quay về chuyện mà bản thân còn đang dang dở, khuôn mặt góc cạnh vô cùng sắc sảo màu đỏ thẫm trên đôi môi người kia, cùng với đôi đồng tử màu đen đại trà.
Hắn giật mình đến nỗi cả thân người lăn xuống sàn nhà, va đập một cái thật mạnh lưng ê ẩm hết cả lên.
Cố Mặc lạnh giọng: “Thẩm An Huyền, sao cô lại ở đây?”
Cô ta kéo áo mình lên che chắn phần cơ thể bị lộ ra, giọng điệu vô cùng oan ức: “Em đến là vì muốn giải thích với anh về tin tức không đúng sự thật kia.
Ai ngờ, ai ngờ vừa mở cửa ra anh đã, anh đã…”
Không nói cũng biết đã làm ra cái hành động ngu ngốc gì.
Cố Mặc ép bản thân mình phải tỉnh táo, trong cơn say hắn vậy mà nhìn Thẩm An Huyền ra người con gái hắn thích.
Bạn đang đọc bộ truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh, truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh , đọc truyện Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh full , Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh full , Lễ Đường Của Tôi Không Có Chỗ Cho Anh chương mới