TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Linh Đạo Nhân Tâm

Chương 25: Ma luyện


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 25: Ma luyện
“Áp lực không khí tạo thành cuồng phong thổi quét ra xung quanh bốn phía, đứng trên nóc nhà nơi xa xa vẫn là Dương Hạ trong góc nhìn trong mơ của mình đang khom người lấy 2 tay đan chắn trước mặt để không bị hất bay đi.
Ngay khi cuồng phong trôi qua, không khí trở lại im lìm tĩnh lặng, khắp nơi ánh đèn soi sáng 1 góc trời nhưng tuyệt nhiên không còn âm thanh nào phát ra nữa. Không khí im lặng đè nén lồng ngực của hắn, nhưng hắn không có lựa chọn nào khác là tiếp tục duy trì ẩn thân, không dám rời đi cũng không dám tiến lại vào khu vực trung tâm gia trang.
-Tất cả tới trung tâm tập trung.
Bất chợt, tiếng Bạch quản sự vang lên bên tai của hắn, cảm giác như là đứng ngay cạnh mà nghe thấy vậy, nhìn xung quanh vài lần nhưng không thấy ai, biết rõ không phải là ảo giác, lại nhớ tới khung cảnh long trời lỡ đất lúc nãy Dương Hạ cũng đành phi thân nhảy qua từng nóc nhà tiến tới gia trang xung quanh.
Nơi này nhà cửa xa hoa vững chắc hơn hắn những hộ gia đình bên ngoài, dù là nửa đêm nhưng mỗi góc đều có đèn đóm thắp lên duy trì tầm nhìn. Nếu như bình thường chính là khung cảnh yên bình, có non bộ giả sơn, có hồ cá cây cảnh tạo nên không khí an yên còn bây giờ chính là khắp nơi gạch bay ngói vỡ, nhà đổ cây gãy ngổn ngang khắp nơi. Xác người nằm la liệt xen lẫn với kiến trúc sụp đổ nhưng không ai thèm quản, những người duy nhất còn đứng ở đây là khoảng 20 người áo đen theo sau một lão giả râu dài. Trên tay lão còn đang xách đầu 1 người trung niên có hàng râu kẽm cắt ngắn tỉa tót gọn gàng, duy nhất là đã không còn sinh khí, đôi mắt trợn trắng mở trừng trừng lưu lại không cam lòng lúc c·hết.
-Kiểm tra nhiệm vụ, lấy ra số ngón tay thu được đi.
Từng đứa trẻ lấy ra túi đeo bên hông mà dốc ngược xuống, tiếng ngón tay rớt trên nền đá bộp bộp như sung rụng 1 hồi mới thôi tăng thêm sự quỷ dị cho đêm g·iết chóc này. Bạch quản sự cùng 4 tên áo đen im lặng cùng hờ hững nhìn đám trẻ thả xuống từng đợt ngón tay. Chỉ cần nhìn lướt qua là lão đã biết rằng tất cả đều đủ số lượng, cũng không tỏ vẻ gì đặc biệt quay qua nhìn 2 tên áo đen:
-Đi thu tài nguyên đi, còn lại tất cả theo ta trở về, 2 người kia trở về sau.
Nói rồi Bạch quản sự xoay người liền đi, Dương Hạ cùng đám trẻ cũng rất thành thật mà theo sau trở về lại sơn cốc nọ. Gió trời khi đi đường thổi khô quần áo của đám người, từng vệt từng vệt máu khô cũng không hề ảnh hưởng tới màu đen của áo quần, có lẽ đây là điểm tốt của quần áo màu đen. Không phải máu của mình, hơi nhớp nháp 1 chút nhưng mãi rồi cũng sẽ quen. Gương mặt của đám trẻ cũng dần trở thành lạnh lùng hỡ hững như Bạch quản sự đi đầu, thiếu bớt đi 1 phần non nớt, thêm 1 phần thành thục.

Trên thao trường rộng lớn vẫn là Bạch quản sự đứng trước mặt gần 20 đứa trẻ, sau khi trở về tới sơn cốc thì chúng cũng chỉ có thời gian tắm rửa thay đổi 1 bộ trang phục rồi lại phải tới đây tập trung, từ ngày tới nơi đây không có cái gọi là nghỉ ngơi xả hơi mãi rồi cũng thành quen.
-Cảm giác nhiệm vụ rất dễ dàng đúng không? Giết vài người thường không có khả năng chống trả không khác đồ heo g·iết chó, thuần túy đơn phương g·iết chóc. Đó chỉ là nhiệm vụ làm quen cách sử dụng Linh Thể mà thôi, sau 2 tháng có nhiệm vụ khác cho các ngươi, chỉ là đừng có nghĩ đơn giản như vậy tới lúc đó 20 người ở đây có thể về đủ hay không còn phải xem nỗ lực tới đâu.
Lão vừa nói ánh mắt cũng quét ngang nhìn biểu cảm của từng người phía dưới, bộ râu dài lất phất bay trong gió là thứ duy nhất di động trên thao trường này, cả đám phía dưới chính là đứng im nhúc nhích mặt không biểu cảm.
-Tốt, tiếp tục lặp lại tu luyện như cũ, chỉ có sử dụng chiến đấu và hồi phục mới chính là con đường nhanh nhất để cô đọng linh khí, linh dịch trong linh hải mỗi lần như vậy sẽ tinh thuần hơn 1 phần, màu trắng trong hiện tại sẽ càng ngày càng đục ngầu lại, bao giờ chuyển thành vàng nhạt chính là lúc các ngươi thành linh sư cấp 2.
-Nếu không trong 1 tháng trở thành linh sư cấp 2 thì đừng có mong sống sót trong nhiệm vụ tiếp theo.
Lời lão nói như ma âm rót vào tai từng đứa nhỏ, chúng vẫn đứng im lìm như vậy, chỉ là trong đôi mắt của ai cũng thêm 1 tầng kiên định, biết là khổ cũng vẫn phải cắn răng mà nuốt xuống, không ai không có mong muốn cầu sinh mãnh liệt mà đi được tới đây cả.

Bạn đang đọc bộ truyện Linh Đạo Nhân Tâm tại truyen35.shop

-Nên nhớ, có Linh Thể mạnh mẽ không phải là không tốt, có nhiều Linh Thể không phải là không tốt, thế nhưng trên đời chỉ có phù hợp nhất chứ không có tốt nhất, tu vi bản thân không đi theo kịp thì chính là hài tử vác đại đao, chỉnh hợp thực lực từ đấy sẽ bị kéo xuống, mà xây dựng căn cơ tốt nhất vẫn là thực chiến. Đối thủ của các ngươi hiện tại sẽ khác, toàn lực g·iết là được. Người tới!
Theo lời của Bạch quản sự, gần 20 người áo đen xuất hiện tới trước mặt của mỗi đứa trẻ rồi tóm lấy vai mà kéo ra 1 góc của thao trường.
Trước tầm nhìn của Dương Hạ, người áo đen đứng nhẹ nhàng chắp tay ra đằng sau, mặt đã bị che 1 nửa bằng mặt nạ kim loại đen lạnh lẽo. Đánh gãy sự im lặng của cả 2, âm thanh hờ hững sau lớp mặt nạ cũng vang lên.
-Lên đi!
Dương Hạ cũng không nghĩ nhiều lao thẳng lên, trên tay chớp mắt hiện lên Kiếm Kim Linh, xé gió mà quét xuống. Động tác nhanh nhẹn dứt khoát, đổi lại chỉ là 1 cái nghiêng mình, 1 đá vào ngay ống chân, cả người úp mặt xuống dưới đất.
-Ngu ngốc, thượng lộ công hạ lộ trống không, chưa rõ kẻ địch đã muốn tiến công. Làm lại!
Lồm cồm bò dậy, mặc kệ cơn đau ở chân, Dương Hạ lồm cồm bò dậy, trong đầu suy nghĩ cấp tốc mà vận chuyển, lại không đơn thuần xông tới thay vào đó là từ từ áp sát, tay trái vờ vung lên, chân phải làm trụ xoay người tay phải quét tới, vẫn muốn chủ công.
Người áo đen chỉ lùi lại 1 chút né đòn tay trái, tay giơ lên đỡ ngang lấy tay phải quét tới, chân nhẹ nhàng 1 đạp vào lưng của Dương Hạ, cảnh vồ ếch dúi dụi lại tái hiện.
-Hư chiêu không thật, có hoa không có quả, tiếp tục!
Dù lần này nói vậy, trong lòng gã cũng có đánh giá cao hơn 1 chút về Dương Hạ, dù sao cũng biết động tác này nọ, không như những đứa trẻ xung quanh thuần túy là dùng man lực lao lên chịu c·hết. Dương Hạ cũng không có dừng lại lâu, lập tức lại lao lên triển khai quyền cước.
-Tiếp tục!

-Lực chưa đủ chưa dứt khoát, hành động phải đơn giản quyết thắng, đơn giản cũng phải hiệu quả, lại!

-Ngu ngốc, t·ấn c·ông phải không có cảnh báo, còn phải nhanh chóng, như vậy kẻ địch mới không thể biết mà đề phòng, chưa ra đòn tay đã thủ thế có mù mới không biết. Tiếp tục!
Trên thao trường, ánh đao lưỡi kiếm lóe lên liên tục, bụi đất cũng liên tục theo gió thổi quét khắp nơi, đám nhỏ thì cũng miệt mài t·ấn c·ông luyện tập. Mỗi lần có người ngã xuống thì chỉ có lời giải thích cùng yêu cầu tiếp tục hờ hững vang lên, tới giờ thì mới được ăn cơm, tới khuya mới được đi ngủ.
Trên trời mây trắng trôi, mặt trời mọc rồi lại lặn, sáng rồi lại tối, khung cảnh lặp lại cứ như 1 vòng lặp vô tận vậy."

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Linh Đạo Nhân Tâm, truyện Linh Đạo Nhân Tâm , đọc truyện Linh Đạo Nhân Tâm full , Linh Đạo Nhân Tâm full , Linh Đạo Nhân Tâm chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top