Chương 34: Giải đấu
-Tuyệt vời, trưa nay có cả món thịt nhồi đậu phụ.
Niềm vui của tên Dương Siêu Kim chính là tới bữa ăn có món hắn yêu thích hay không, còn đương nhiên chuyện hắn ăn sạch cả phần cơm là không phải bàn cãi dù cho có món yêu thích hay không yêu thích đi chăng nữa.
Dương Hạ thì vừa ăn vừa từ từ suy nghĩ xem làm sao phát triển ở thành Bắc Bình này. Bài toán này không phải khó mà chính là siêu cấp khó, nghĩ lại thì hiện tại tư chất không có, nhân mạch không có, tiền tài cũng không luôn. Điểm khai cục duy nhất là có Linh Các cho phép quy đổi lấy tài nguyên, nhưng cũng phải làm nhiệm vụ, mà năm nhất thì lại chưa có tư cách nhận nhiệm vụ.
Vậy nên mục tiêu trước mắt của hắn chính là cải thiện thể chất. Không được phép ra ngoài làm nhiệm vụ thì dành thời gian để nâng cao bản thân trước đã. Tranh thủ cũng nên đi Tàng Kinh Các nhiều thêm một chút, xem ra thời gian mỗi ngày vẫn là rất thiếu thốn với Dương Hạ. Ngoài ra cũng đã được 3 tháng kể từ khi khai linh, hắn không có ngày nào bỏ việc ôn dưỡng linh hải của mình, hiện tại màu của linh hải cũng đã đậm hơn trước rất nhiều. Theo như ước chừng bằng kinh nghiệm trong mơ thu được, hắn đã đi được khoảng 1 phần 3 quãng đường tới linh sư cấp 2, coi như là linh sư cấp 1 trung cấp đi.
Tư chất kém hơn cùng với điều kiện kém hơn rất nhiều, Dương Hạ cũng không nghỉ mình như trong giấc mơ 1 tháng có thể đội phá được lên linh sư cấp 2. Hắn quyết định từ từ mài rồi cũng sẽ lên, hi vọng là có đột phá thêm về vấn đề tài nguyên giải quyết khốn cảnh trước mắt.
Dưới cái nắng khô của tiết trời mùa đông, khoảng 100 đứa trẻ đứng chia 5 hàng ngay ngắn giữa thao trường. Chúng cũng rất tận hưởng ánh nắng ấm áp, nhiều đứa mặi còn non nót, đôi má bánh bao đỏ lên hãy hây.
-Khà khà, hôm nay ta có tin vui cho đám nhóc bọn ngươi đây.
Hồ lão sư vẫn bộ dạng tùy ý như cũ, vừa cười cười vừa thông báo cho đám tân sinh. Đừng nhìn lão trông có vẻ thoải mái như vậy, đám nhỏ phía dưới chính là rợn cả người, ngày nào cũng chạy bộ cùng luyện quyền liên tục, mỗi đêm ngủ cơ thể đều đau nhức không đứa trẻ bình thường nào là yêu thích cho được. Đương nhiên so với cảm giác đau đớn cực kỳ trân thực trong mơ của Dương Hạ, như thế cũng không nhằm nhò gì cho lắm.
-Chính là hôm nay chúng ta sẽ không có luyện tập, cũng không cần phải chạy bộ, không cần phải chống đẩy, cũng không cần phải luyện quyền luôn.
Nghe tới đây, đám tân sinh không khỏi mắt sáng như sao, nhiều đứa trẻ còn khẽ hô lên thành tiếng “hoan hô” chỉ có cực ít người là thấy vô cùng đáng nghỉ ngờ, vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo đây mà.
-Ngày này hàng tuần là ngày các ngươi nhận được trợ cấp từ học đường đúng không? Khà khà, ta sẽ nhân đôi niềm vui cho các ngươi. Ta sẽ ra thêm 40 linh thạch làm phần thưởng cho ngày này hằng tuần.
-Quy định rất đơn giản, bốc thăm chia cặp đấu đối kháng. Người thắng cuối cùng 20 linh thạch, về nhì 10 linh thạch, về ba và tư thì là 5 linh thạch. Lão già ta bỏ vốn gốc ra rồi, ai lên phụ ta làm lá thăm lẹ lên.
Nói tới đây lão cũng hổng lên, kêu gọi mấy tên nữ tân sinh lên làm hòm lá thăm bốc thăm. Thật ra số người đăng ký lên tham gia thi đấu cũng không phải tất cả tân sinh, nhiều đứa trẻ biết mình không có cơ hội gì chiến thắng nên cũng tự giác bỏ quyền, đứng sang một bên xem trò vui. Ở trong mắt của Hồ Lâm Thiên thì những đứa trẻ này sau này sẽ không có thể thành việc lón được vì tư tưởng không dám dũng cảm xông lên phía trước.
Cuối cùng chỉ có khoảng 60 đứa trẻ tham gia thi đấu lần này, hầu hết chính là nam sinh còn nữ sinh thì thật sự chỉ đếm được trên đầu ngón tay, nổi bật như là Hắc Tình Di cùng Khổng Tĩnh, đều có tư chất trên 8 thành. Tên Hoàng Nhan Liệt trước giờ trầm tĩnh không nói hiện tại cũng thấy trong mắt có ngọn lửa nóng.
Theo như Hắc Tiểu Kiệt hóng hót được tin tức lề đường trở về tám chuyện, Hoàng Nhan Liệt là ngoại tôn của Tô đường chủ Bắc Bình học đường, chính là thanh mai trúc mã như trong truyền thuyết hay nói của Hắc Tình Di. Tên này trông lầm lì ít nói như vậy nhưng cực kỳ để ý tới Hắc Tình Di, khi 8 tuổi đã xin tới trong Bắc Bình binh đường để sinh hoạt cùng với quân đội. Ở trong miệng của tiểu Hắc, đây chính là biểu hiện của hoa si từ nhỏ.
-Thi đấu đến điểm thì dừng, không được ác ý gây thương tích cho đổi thủ, đặc biệt không được sử dụng Linh Thể. Ai trái luật sẽ bị loại. Nên nhớ đây là đối kháng giao lưu, bắt đầu từng cặp lên thi đấu đi.
Rất nhanh từng cặp từng cặp lên thi đấu, một bên thì chính là Hồ lão sư cùng với vài nữ sinh đang ngồi thu thập lại kết quả ghi lên 1 tấm bảng.
Đối thủ đầu tiên của Dương Hạ là một tên nhóc khác khá mập mạp tên Vương Tử Thông, tư chất hơn 5 thành gì đấy, thân hình cũng hơi nhinh hơn so với Dương Hạ một chút.
Khi nghe tới lượt mình, biểu hiện của Vương Tử Thông vô cùng nghiêm túc, hai tay khẽ khẽ bóp vào nhau nghe răng rắc, tăng thêm 1 phần khí thế cho bản thân.
Trái ngược với đối thủ vô cùng cẩn thận thủ thế trước đứng chờ, ngay sau khi có hiệu lệnh bắt đầu thì Dương Hạ lại lùi một chân ra phía đằng sau tỏ vẻ dè chừng, hai tay chỉ hơi hơi đưa lên tới thắt lưng.
Nhìn thấy đối thủ khí thế kém cỏi như vậy, Vương Tử Thông trong đầu chợt lóe lên, tên nhóc này trông yếu ớt như vậy, có khi bị mình dọa sợ cũng nên. Nghĩ tới đây, hắn hít sâu xong mạnh mẽ hét lên một tiếng rồi lao tới, định bụng là phải tấn công dồn dập đánh tan đối thủ.
Chỉ là tưởng tượng thì thật sự rất hay ho, nhưng ngay khi quyền đầu của Vương Tử Thông đánh vào không khí, đối thủ trước mắt cũng không thấy đâu. Cơ thể của hắn bỗng cảm thấy nhẹ bỗng đi, hai chân của hắn đã rời đất. Cả thân hình của hắn bay thẳng sang bên cạnh, rơi xuống đất bịch một cái. Tới lúc này cơn đau kịch liệt từ ngực mới truyền tới, làm hắn không thở được mà chỉ có thể nằm rên rỉ dưới đất.
Đương nhiên với đối thủ là mấy tên nhóc non nót này thì Dương Hạ cũng không có chút khiêu chiến nào, ngay khi Vương Tử Thông xông lên, vai phải muốn vung lên là khi trung lộ của hắn mở rộng. Dương Hạ chỉ việc làm giống hệt như tên hắc y nhân huấn luyện mình, nhẹ nhàng lách người sang bên rồi tung một chưởng thẳng vào ngực kết thúc trận đấu.
Bên ngoài không khỏi ngơ ngác, đây cũng là trận đấu có kết thúc chóng vánh nhất tới hiện tại vì diễn ra không quá 10 hơi thở. Hồ Lâm Thiên ở một bên coi tới đó cũng không khỏi chậc chậc trong miệng.
Dương Hạ thì lại không tỏ vẻ lạnh lùng gì, nhanh chóng tới đỡ bạn học của mình dậy, thắng thua đã quá rõ ràng. Nhẹ nhàng tiên vào vòng sau còn có Hoàng Nhan Liệt cùng Hắc Tình Di, hai người này đều có tập luyện trong quân đội từ nhỏ nên tố chất võ thuật hay tư duy chiến đấu đều hơn hẳn bạn cùng lứa, chỉ vài chiêu là đối thủ đã biết mà nhận thua.
Chỉ khoảng nửa canh giờ là đã tiến tới tứ cường. 3 đối thủ tiếp theo của Dương Hạ cũng không khác nhiều so với Vương Tử Thông, chỉ nhẹ dùng một cước một quyền đánh vào bụng là đủ khiến đối thủ mất đi khả năng thì đấu rồi.
Không ngoài dự đoán, tứ cường còn có Hắc Tình Di, Hoàng Nhan Liệt cùng một học viên nữa với vẻ ngoài to lớn hơn hẳn so với các bạn cùng trang lứa một cái đầu, thân thể có vẻ mập mạp tên là Vệ Đông, tư chất nghe nói là gần 6 thành.
-Trận tiếp theo, Hắc Tình Di đánh với Hoàng Nhan Liệt.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!