TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Linh Đạo Nhân Tâm

Chương 41: Trí tuệ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 41: Trí tuệ
“…
Trời đất dung hòa, vạn vật sinh sôi.
Muôn vật trong thiên địa đều có quỹ tích của bản thân mình, trong đó chỉ có “Người” là vẫn đang không ngừng di động đi lại, tựa như con ruồi không đầu chạy tới bất cứ nơi nào mà trong đầu hắn chợt muốn. Dù sao trong tim của hắn quá hỗn tạp, có quá nhiều thứ muốn có.
Sau khi cắn “Nó” một cái, trong “Người” tràn đầy các loại kỳ quái. Hắn có thêm một chút sức mạnh, một chút trí tuệ, một chút linh khí,… đồng thời còn biết thêm cả nhiều loại mà hiện tại hắn cũng không hiểu được.
“Người” chỉ biết là trong trái tim của hắn, “Dục Vọng” đang thôi động hắn đi tiếp về phía trước, thấy quả ngon là muốn ăn, thấy thú lạ cũng có xung động muốn bắt làm thịt.
Đương nhiên, lực lượng của “Người” nhiều khi còn chưa đủ. Tới 1 ngày, nhìn thấy bên hồ còn đang có 1 con thú lạ nghỉ chân lại uống nước, hắn nhìn con thú mà chảy cả nước miếng.
Toàn thân con thú giống như dê nhưng thịt trắng trẻo phì nộn, trên đầu mọc 4 sừng, dọc từ đỉnh đầu tới đuôi là dải bờm màu nâu đỏ như ngựa cực kỳ đẹp mắt. Đặc biết bốn chân đầy đặn thần tuấn của nó làm “Người” không khỏi nghĩ tới cảnh gác lên nướng ăn thật là ngon.
Không rõ là do “Dục Vọng” ảnh hưởng hay vốn bản năng là như vậy, “Người” ngay lập tức lao tới từ đằng sau, muốn bắt lấy nó mà làm thịt.
Đổi lại chính là ăn cú đá hậu của con vật, đôi mắt nó chợt đổi màu đỏ, quay người lấy 4 vó không ngừng cào đất lấy đà muốn dùng 2 cặp sừng trên đầu húc thủng bụng của kẻ tới làm phiền, miệng mở rộng chĩa ra từng hàng răng nanh bén nhọn gào thét:
-Dám quấy rầy Huyết Nhãn Hổ Nha Dương ta uống nước, ngươi muốn c·hết!
Lúc này “Người” cũng hiểu ra, kẻ bị dục vọng che mắt mà làm bừa, sớm muộn sẽ phải trả giá, có khi tới mạng cũng phải quăng mất, ba chân bốn cẳng vội vàng quay người chạy đào sinh.
“Người” bị Huyết Nhãn Hổ Nha Dương truy đuôi trọn vẹn 1 tuần trăng, tới khi “Người” trốn vào khu vực băng giá, xung quanh là tuyết trắng thì nó mới chán ghét hoàn cảnh, không buồn đuổi theo mà quay trở về với khu vực có thảm thực vật tươi tốt của nó.
“Người” thì vô cùng sợ hãi trốn trong đó không dám ra ngoài, yên lặng trốn tránh trong một hang đá ở vùng băng giá này mà không dám ra ngoài.
Hắn cũng vô cùng trách móc “Dục Vọng” đang làm tổ trong trái tim của hắn:
-Chính vì ngươi tham lam, làm cho ta suýt nữa thì mất cả mạng rồi!
“Dục Vọng” chỉ cười lạnh:
-Nếu như có sức mạnh lớn hơn, có trí tuệ lớn hơn kiểu gì cũng bắt được Huyết Nhãn Hổ Nha Dương mà nướng ăn thôi, có gì mà phải sợ hãi.
“Dục Vọng” sẽ nghĩ mọi cách, thôi thúc bản thể tìm ra cách đạt được mục tiêu của mình.
-Làm sao mà có thêm được cơ chứ, “Nó” sau khi bị chúng ta cắn một miếng thì đã cảnh giác hơn rồi, biết đi đâu mà tìm thêm sức mạnh cơ chứ.
Thấy “Người" thở dài, “Dục Vọng” bèn nói:
-Sức mạnh có trời sinh ra khác biệt, nhưng ở trong gian khổ trui rèn cũng tạo thành sức mạnh vượt qua giới hạn. Ngoài ra có cách khác chính là bằng trí tuệ để đạt được sức mạnh khác loại. Nếu có thể bắt được “Trí Tuệ” Linh Thể khảm nạm vào trong não của ngươi, chắc chắn sẽ nghĩ ra được cách có thêm sức mạnh.
-Vậy thì đi đâu mới tìm được “Trí Tuệ”?
“Dục Vọng” trầm ngâm một lúc:
-Nghe nói ở phương Tây có “Học Thức Hải” rộng vô bờ vô biên, “Trí Tuệ” luôn ở trong đó ngụp lặn, chắc chắn có thể tìm thấy nó ở đó.
“Người” nghe vậy càng thở dài hơn nữa:
-Rộng lớn như vậy biết tìm tới năm tháng nào mới có thể tìm thấy được “Trí Tuệ” cơ chứ?
-Đừng lo, chúng ta sẽ đi tìm Linh Thể “Tiểu Thông Minh” trước. Tiểu thông minh chính là biểu hiện của đại trí tuệ, “Tiểu Thông Minh” có thể cảm ứng được nơi Linh Thể “Trí Tuệ” đang lẩn trốn.
“Người” nghe thấy thế thì vô cùng vui mừng, xong lại chợt nhận ra rồi cách gì có thể tìm được Linh Thể “Tiểu Thông Minh”. “Dục Vọng” cũng giải đáp:

Bạn đang đọc bộ truyện Linh Đạo Nhân Tâm tại truyen35.shop

-“Tiểu Thông Minh” rất dễ tìm, chỉ cần đi ven bờ “Học Thức Hải” lấy những đồ vật sặc sỡ lóa mắt, thu hút ánh nhìn ra làm vài việc ngốc nghếch thì “Tiểu Thông Minh” sẽ bị sự tò mò mà hấp đến mà thôi.
-Haha, vậy mau đi thôi mau đi thôi!
Nghe tới đây “Người” reo lên vui sướng, vội vàng trực chỉ hướng Tây mà đi tới.”
Giọng đọc nhẹ nhàng của Biên lão sư Biên Anh Tuấn tới đây thì khẽ dừng lại, lão nhìn xuống phía đám học sinh phía dưới, gương mặt dễ nhìn được bảo dưỡng tốt vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái:
-Các trò thấy đấy, dục vọng là động lực thúc đẩy con người tiến lên, cũng như linh sư cần phải có ý chí tiến thủ. Đương nhiên, các trò cũng thấy rồi, nhu cầu cũng phải đi đôi với thực lực, không được để lòng tham che mắt nếu không sẽ phải trả giá.
Đang nói tới đây, gương mặt Biên lão sư chợt hơi cứng lại khi nhìn về phía góc lớp gần cửa sổ. Tính tình của người đọc sách như lão cũng rất tốt, không biểu hiện gì chỉ nhẹ nhàng nói:
-Đồng thời không thể chỉ vì chút thắng lợi trước mắt mà cao ngạo, cần phải không ngừng nỗ lực học tập thêm cái mới để nâng cao năng lực bản thân. Điều này cũng được nhắc đến trong “Khởi Nguyên Thư” sau này ta sẽ giảng cho các trò, có rõ không?
Nói tới ba chữ cuối cùng thì giọng của lão cũng nặng hơn hẳn, ánh mắt Biên lão sư đã khóa chặt vào người Dương Hạ phía góc lớp.
Dương Hạ lúc này đang ngồi ở bàn phía cuối lớp, ánh mắt không có tiêu cự nhìn ra phía xa xa ngoài cửa sổ, trên gương mặt còn non nớt của hắn có hơi chút thất thần.
Biên lão sư cũng nghe rằng mấy hôm trước hắn đoạt được thắng lợi trong giải đấu ở thao trường do Hồ lão sư tổ chức. Đây cũng là thông lệ hằng năm nhằm cổ vũ tinh thần giao lưu cọ sát giữa các học sinh, nâng cao khả năng thực chiến.
Chính vì vậy bình thường trong lớp học lý thuyết buổi sáng, lão cũng để ý hơn 1 chút về tân sinh này. Nhưng mà ấn tượng tốt về một tân sinh tư chất trung bình khá có khả năng chiến đấu xuất sắc ngay lập tức xấu đi khi trong lớp học lý thuyết thì Dương Hạ luôn thường có những khoảng thất thần, không hề tập trung đặt bài giảng của lão vào trong tai.
Thấy ngữ khí của lão sư hơi khác lạ, mọi người cũng không khỏi ghé mắt nhìn xuống dưới cuối lớp về nhìn về phía Dương Hạ. Mỗi người thì lại có một phản ứng khác nhau.
Phần nhiều bạn học trong lớp nhìn hắn với ánh mắt có chút chán ghét của học sinh bình thường nhìn học sinh cá biệt.
Hoàng Nhan Liệt nhìn Dương Hạ thì hờ hững, nhưng trong đáy mắt lại có chút chiến ý đang thiêu đốt. Hắc Tình Di chỉ quay khẽ bĩu môi, khịt mũi nhẹ nhẹ một cái rồi quay lên không thèm nhìn hắn nữa.
Bạn cùng phòng Hắc Tiểu Kiệt ngồi bàn bên cạnh mặt quay ra chỗ khác cố gắng ra hiệu cho Dương Hạ mãi không thành công, chỉ hận không thể đứng dậy lay hắn là đang bị lão sư chú ý.
Giống như có giác quan thứ 6 làm mình cảm thấy gai gai phía sau lưng, Dương Hạ cũng hồi tỉnh lại từ trong biển suy nghĩ của bản thân, cũng nhận ra hoàn cảnh có chút xấu hổ của bản thân.
-Có phải bài giảng của ta không đáng để trò tập trung phải không?
Câu hỏi này mang theo chút không hài lòng của Biên lão sư, “Dạ không ạ” Dương Hạ cũng trả lời đồng thời tỏ vẻ xấu hổ cúi mặt xuống đưa tay gãi gãi đầu.
Chỉ là trong mắt hắn khi đang nhìn xuống chân mình lúc này cũng không có chút nào là quá để tâm. Bạn học có ghét hay gì thì trong khuôn viên trường cũng không thể làm gì được hắn, cũng chỉ là con nít tiểu đả tiếu nháo mà thôi, có chăng là cũng không nên để quan hệ với các lão sư quá ác hóa, sau này có chuyện gì cũng dễ dàng nhờ cậy hơn.
Điều duy nhất hắn đang suy nghĩ hiện tại chỉ là hiện thực hắn phát triển quá chậm, cứ như thế này cũng phải 2-3 tháng nữa hắn may ra mới có thể thử đột phá tới linh sư cấp 2. Đó là còn với điều kiện linh thạch đủ để dùng như mấy ngày vừa rồi.
Nếu như vẫn duy trì quán quân giải đấu ở lớp học thực chiến thì mỗi tuần hắn sẽ có thêm 20 linh thạch, đây là khoản tài phú không nhỏ cho người không có căn cơ như hắn.
Dương Hạ cũng đã đi hỏi thăm, linh sư cấp 2 mới có thể tự do đi lại cùng nhận nhiệm vụ từ học đường để đổi lấy tài nguyên cần thiết.
Bài toán hai chiều này đúng là khó giải quyết, cần tài nguyên để có thể lên cấp mà lại cần cấp để có thể làm nhiệm vụ thu về tài nguyên.
-Dù sao cũng đã chuẩn bị tới giờ ăn trưa, buổi học hôm nay tới đây kết thúc.
Nhìn thấy biểu hiện hối lỗi của Dương Hạ thì Biên lão sư cũng dịu đi một chút, tuyên bố chấm dứt tiết học rồi rời đi, theo sau là đám học sinh lục tục rời đi.
Đúng lúc đang sắp rời khỏi lớp học, Hoàng Nhan Liệt đi ngang qua Dương Hạ thì hơi dừng lại một chút rồi thả một câu nói rồi đi thẳng luôn:
-Chiều nay ở thao trường tái đấu.
Xem ra tên nhóc này cũng vẫn để tâm trong lòng chuyện thua cuộc trên tay người có tư chất, thể hình cùng xuất thân kém mình, đặc biệt là trước mặt người mình thích nên nhất định phải thắng trở về.
Dương Hạ thì chỉ nhẹ nhàng quay lại gọi với theo:
-Vậy nhớ chuẩn bị linh thạch, ta vẫn giữ lời hứa giảm giá chỉ cần 10 linh thạch!

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Linh Đạo Nhân Tâm, truyện Linh Đạo Nhân Tâm , đọc truyện Linh Đạo Nhân Tâm full , Linh Đạo Nhân Tâm full , Linh Đạo Nhân Tâm chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top