Chương 47: Cướp tiêu
“Sơn đạo dài và hẹp lại ngoằn ngoèo uốn lượn giống như một trước đây có con mãng xà to lớn thông thiên bò qua đây. Hai bên sườn núi mọc lên từng bụi cây lá xanh tím Tử Lam Diệp do khoáng chất nơi đây chứa một thứ độc tố mà ít có loại thực vật khác có thể sinh trưởng được.
Ở phía bên dưới, một đoàn người mang theo từng xe hàng chồng chất do Đại Lực Tê Ngưu kéo xe tạo thành chuỗi nối dài di chuyển đi xuyên qua sơn đạo được gọi là Tử Mãng Khê này. Đi hai bên những xe kéo hàng cao tới mấy trượng là từng dãy những Linh Sư cầm theo v·ũ k·hí. Họ chỉ đứng tới nửa chiều cao của những con Đại Lực Tê Ngưu nên trông có vẻ nhỏ bé, mặt ai nấy đều đề cao cảnh giác tới 14 thành bình thường. Tử Mãng Khê này chính là đường tắt để xuôi xuống phía nam, còn nếu vòng qua Đại Long sơn mạch thì hành trình sẽ kéo dài hơn 1 tháng nữa. Chỉ là nơi đây cũng chính là nơi thích hợp nhất cho chặn đường g·iết người c·ướp tiêu, dù vẫn trong phạm vi quản hạt của Bắc Minh nhưng cũng không thể không đề phòng.
Mà cuộc sống lại chính là như vậy, sợ cái gì thì cái đó sẽ tới.
Bất chợt, phía trên những mỏm đá nhô ra trên đỉnh của khe núi, từng người từng người áo đen xuất hiện nhìn xuống phía đoàn người bên dưới, không có chút sợ sệt việc bị phát hiện. Đầu lĩnh của đoàn người ngựa cũng là một Linh Sư cấp 4, đi theo sau là hai cận thân Linh Sư cấp 3 ngay lập tức phát hiện ra đám hắc y nhân, ra hiệu cho đoàn người phía sau dừng lại.
-Không biết phía trước là các huynh đệ của sơn trại nào, thương hội Vạn Phong chúng ta nguyện ý xuất ra 1 vạn linh thạch để các huynh đệ nhường đường.
Là người dong duổi khắp nam bắc, đạo lý lấy tiền tiêu tai tên đầu lĩnh này cũng biết. Hắn dù chưa biết đối phương là ai cũng vội vàng mang người đứng ra thông báo tên thương hội của mình, bày tỏ thiện ý không muốn giao tranh.
Đương nhiên thiện ý này cũng phải đến từ việc hắn nhìn ra đám hắc y nhân kia không kém gì bên phía mình về quân số cùng thực lực, chưa kể tên có vẻ là đầu lĩnh có khí tức Linh Sư cấp 4 cũng hiển hiện ra ngoài. Đáp lại không hề có tiếng động gì cả, bắt đầu từ tên hắc y nhân đứng phía trước nhất, lần lượt từng loại nhan sắc Linh Thể được sử dụng bộc phát quanh thân từng tên từng tên một.
Rõ ràng ý định khai chiến cực kỳ ác liệt, không có chỗ thương lượng được gửi đến.
Đám người Vạn Phong thương hội vẻ mặt chợt biến, vội vàng thúc dúc Linh Thể của bản thân nhìn về phía trên đỉnh khe núi một cách cực kỳ thận trọng. Không khí tràn đầy mùi thuốc súng này duy trì cực kỳ quỷ dị. Bất thường là đám hắc y nhân kiếm bạt cung giương trước nhưng lại không hệ t·ấn c·ông, tựa như đang chờ đợi gì đó.
-Đại nhân, chúng ta có nên t·ấn c·ông trước không ạ?
Lúc này có một trong hai tên Linh Sư cấp 3 tiến sát thủ lĩnh thương đội hỏi nhỏ:
-Không cần, duy trì tập trung phòng thủ, thể hiện mình không yếu nhược cho chúng biết khó mà lui.
Tên thủ lĩnh thương hội mắt không rời đám hắc y nhân kia, tay lăm lăm v·ũ k·hí trả lời.
-Tiểu nhân có kế này!
-Hả, kế gì?
Tên thủ lĩnh buột miệng hỏi, phân ra một phần tâm thần để lắng nghe kế sách của thuộc hạ.
-Kế là…
Phập!!!
Đáp lại hắn chính là thủ đao chuyển màu đen nhánh đâm sâu vào ngực, ngay lập tức hắn đánh ra một chưởng thẳng vào tên thuộc hạ vừa đánh lén mình. Chỉ là đánh trúng nhưng cảm giác như đánh vào bịch bông, rõ ràng kẻ đánh lén cũng có chuẩn bị mà tới, đã thôi thúc sẵn thủ đoạn phòng ngự.
Một đao này xuyên ngực của hắn làm máu chảy ồ ạt giống như thác mà ra, khí tức của tên thủ lĩnh thương đội trượt dài một mảng lớn.
Biến cố xảy đến như là sấm rung chớp giật làm cho đám người thuộc thương hội chấn kinh, không ai có thể ngờ trong lúc căng thẳng thì linh sư cấp 4 duy nhất lại bị người mình thân cận nhất đánh lén trong thương.
Đám hắc y nhân lại giống như biết trước, ngay khi đánh lén trúng đích ào ạt xông lên, mọi thủ đoạn ra hết để t·ấn c·ông về phía đám người bảo tiêu.
Từng màn huyết hoa tung bay trong gió.
Binh bại như núi đổ chính là điều xảy đến với đám người của thương đội Vạn Phong này, ngay từ khi thủ lĩnh b·ị đ·ánh lén trọng thương thì chiến cuộc đã nghiêng dần về phía đám hắc y nhân.
Gã thủ lĩnh của thương đội nhìn về phía tên “thuộc hạ” của mình bằng con mắt cực kỳ phẫn nộ cùng hoàng mang, kẻ này theo hắn nhiều năm rồi tại sao tự dưng lại làm phản?
Trước con mắt của rất nhiều người, da mặt của tên “thuộc hạ” này chảy ra giống như bùn nhão rồi chuyển thành màu đỏ sậm như máu. “Cục máu” này chỉ bằng cỡ nắm tay người trưởng thành, tỏa ra khí tức của Linh Thể cấp 4 rồi nhẹ nhàng bay về tay của đầu lĩnh đám hắc y nhân.
Kẻ kia hiện ra nguyên hình là một tên thanh niên linh sư cấp 3 chỉ cỡ 15-16 tuổi chứ không hề là người mà vốn dĩ đầu lĩnh thương hội Vạn Phong quen biết.
Đầu lĩnh thương đội Vạn Phong lúc này sao còn không nghĩ ra được chân tướng. Đối phương chỉnh thể quân lực đã không khác với bên mình bao nhiêu lại còn dùng âm mưu quỷ kế đánh tan lực lượng nòng cốt, bẽ gãy sĩ khí của toàn quân.
Hiện giờ chém g·iết đã hoàn toàn nghiêng về một phía, hắn chỉ có thể ôm ngực cố gắng trị liệu ngồi bên cạnh nhìn xem tất cả. Không phải là không muốn lao lên giúp đỡ mà do thủ lĩnh hắc y nhân vẫn đang nhìn chằm chằm trông chừng hắn.
Nếu như hắn muốn lao lên tham gia cuộc chiến thì sẽ có thủ lĩnh bên kia kiềm giữ lại, chưa nói hiện tại thủ lĩnh thương đội Vạn Phong đã trọng thương, có tâm mà vô lực.
Hai Linh Sư cấp 4 chỉ im lặng đối diện không ai hành động, trận chiến này chủ yếu vẫn là vũ đài tỏa sáng của linh sư cấp 3.
Mỗi cách 1 đoạn đều có một cặp linh sư cấp 3 giao đấu sống c·hết với nhau, từng đợt v·a c·hạm thành khí tràng thổi quét xung quanh khiến cho đám lâu la khác không thể tới gần.
Đương nhiên quân số 2 bên cũng chẳng thể bằng nhau được, đám hắc y nhân có bị mà đến, số lượng chiến lực cao tầng hơn hẳn, bên thương đội còn bị phản chiến mất 1 Linh Sư cấp 3 nòng cốt, còn những Linh Sư cấp 3 được thuê từ bên ngoài tới thì chiến đấu cũng không thể hết sức mình được.
Từ đó lại phải 4-5 Linh Sư cấp 2 bên thương hội phải phối hợp kiềm chế một linh sư cấp 3 bên phía hắc y nhân, nhưng cũng chỉ là uống rượu độc giải khát mà thôi, bại cục đã thành điều hiển nhiên sẽ xảy tới.
Ánh mắt dồn hết về phía những kẻ mạnh cũng không có nghĩa là kẻ yếu không tồn tại. Khắp nơi còn là linh sư cấp 2 giao thủ với nhau. Khác với sự hoa lệ cương mãnh của linh sư cấp 3, linh sư cấp 2 giao thủ thì người bình thường lại dễ có thể chấp nhận hơn.
Dù vậy sinh tử của họ vẫn bồi hồi một đường, mỗi sai lầm đều có thể trả giá bằng chính mạng sống của mình."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!