TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Từ hôm này trở đi, ngươi sẽ là người phụ trách xử lý tư liệu".
Đại Boss tóc tím ưu nhã chỉ tay vào Mộc Á Tùy, âm thanh trầm thấp đầy mị lực có chút khiến người ta khó có thể ngăn cản.
Mộc Á Tùy không tự giác gật gật đầu.
"...Cùng với chuyện lo luôn bữa ăn!".
Đằng sau câu nói này là một mạt tĩnh lặng, hiển nhiên diễn ra rất lâu...
Mộc Á Tùy thoáng cái há to mồm, cái này...!cậu còn phải kiêm luôn cả đầu bếp sao???
Mọi người quả nhiên không cho cậu cơ hội phản bác, nhanh chóng nhiệt liệt vỗ tay...!vì hiển nhiên sẽ có người lo liệu bữa cơm tiếp theo cho họ.( rất thắc mắc, mấy người đều có là con người đâu mà lại muốn ăn cơm???)
Đột nhiên, cơ hồ tất cả mọi người đều đồng loạt ngừng vỗ tay, ngưng thần.
Mộc Á Tùy kinh ngạc nhìn bọn họ, trong nội tâm oán thầm, những người này cũng quá quỷ dị đi, thoáng cái thay đổi sắc mặt, khiến người ta có điểm không theo kịp.
Hồi sau, Lam Trản đứng lên, nhẹ nhàng bay qua vườn, im lặng mà đi đến cửa lớn.
Những người khác đối với hành động của hắn cũng không có gì ngạc nhiên.
Thanh Hiện ôn hòa nhìn Mộc Á Tùy nói "Cậu mau thu thập chén đũa đi, A Tùy".
Mộc Á Tùy cuối đầu thở dài, nhận mệnh bắt đầu thu dọn.
"?" Khi thu dọn đến chỗ ghế chủ vị thì cậu phát hiện nam nhân tóc tím kia lại đột nhiên biến mất, đại boss tóc tím, ngài đâu rồi???
Mộc Á Tùy gian nan nuốt ngụm nước miếng, từ phía ghế chủ vị nhìn ra là vách tường, bên phải là vườn hoa, muốn ra được thì phải đi qua chỗ cậu ngồi là ở phía bên trái, nhưng Mộc Á Tùy cậu xin thề, đừng nói là người, ngay cả ruồi bọ cậu cũng chẳng thấy nó bay qua, vậy mà đại boss tóc tím lại biến mất một cách thần kì a?
Chứng kiến Mộc Á Tùy ngây người, Bạch Diễn đi tới đưa cho cậu một ổ bánh mì "Á Tùy, nếu không ngươi trước tiên ăn trước cái này đi, không thôi ngươi sẽ cảm thấy đói lắm đó"
Nhìn biểu tình của Bạch Diễn đối với cậu cứ như là cậu sắp bị hôn mê vì đói? Mộc Á Tùy trong lòng thầm than.
Bất quá cậu cũng có điểm đói bụng.
Ngày hôm qua sau khi hôn mê, cậu cũng chưa có cái gì để bỏ vào bụng cả.
Lúc này chứng kiến màu vàng óng của bánh mì, tay cậu cơ hồ là không thể khống chế vươn tay ra tiếp lấy đưa vào trong miệng ăn.
"Cám ơn ngươi A Diễn"
Mộc Á Tùy lang thôn hổ yết ăn hết khúc bánh mì xong, Mộc Á Tùy đưa ánh mắt cảm kích hướng về tiểu thiếu niên đáng yêu kia, hận không thể nhào tới hướng một cái ôm thật chặt.
Bạch Diễn cười khoát tay nói "Kỳ thật trước ngươi, chúng ta cũng mời một đầu bếp tới, hôm nay những đồ ăn này đều là do hắn làm, ăn cũng thật ngon a".
"Chỉ là lá gan của hắn có chút nhỏ, cho nên hắn hiện tại đã từ chức".
Bạch Diễn có chút tiếc nuối.
"Ách...!cái đó và lá gan nhỏ hay lớn có liên quan gì nhau?" Mộc Á Tùy nghĩ, nhưng khi cậu nhớ lại cái ảo giác mà cậu gặp tối hôm trước, lời nói đến bên miệng lại nuốt vào.
"Hắn còn rất tận trách nha, trước khi đi còn làm cho chúng ta một bữa trưa cuối cùng".
"A, hắn đã muốn trốn nhiều lần mà không được, Thanh Hiện ca đã nhiều lần cùng hắn đàm phán, nói là hắn chỉ cần làm đồ ăn một tuần lễ nữa, sau đó sẽ để cho hắn đi!" Bạch Diễn hai tay nắm chặt, trên mặt thể hiện vẻ ngưỡng mộ "Thanh Hiện ca quả thật quá thông minh a".
Mộc Á Tùy hơn nữa ngày cũng không biết nói cái gì.
"A_" Một tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến cho Mộc Á Tùy sợ xém chút nữa đã vứt hết chén bát cầm trên tay.
"Kia...kia là cái thanh âm gì a?"
"Không có việc gì, là Lam Trản đang giáo huấn mấy kẻ thích đến gây rối thôi." Bạch Diễn có chút không thèm để ý tới mà nói.
Đem chủ đề hướng lại Mộc Á Tùy "Á Tùy, ngươi nấu cơm có phải rất ngon không? Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Ngươi đã có người yêu chưa? Ngươi..."
Liên tiếp nhiều câu hỏi được đặt ra khiến cho nội tâm có chút sợ hãi lại thoáng tĩnh lại, lúc này cậu bất đắc dĩ trả lời Bạch Diễn.
"Tôi nấu cơm cũng được, năm nay đã 21 tuổi, vừa mới chia tay bạn gái...!tôi nói ngươi a tiểu Diễn, sao ngươi không cho tôi dọn xong mấy chén đũa đã rồi hỏi a?"
Bạch Diễn thích bát quái, liền vén tay áo chạy tới giúp cậu.
"Ta tới giúp ngươi, chúng ta một bên rửa, một bên nói chuyện! Nhanh, mau nói cho ta biết, tại sao ngươi cùng bạn gái ngươi chia tay?"
Mộc Á Tùy không nói gì, vứt cho cậu ta một ánh mắt xem thường, đừng nhìn tiểu thiếu niên có chút ngây thơ này mà lầm, hóa ra cậu ta còn có một cái tật nhiều chuyện nữa đấy.
"Nói mau a! Có phải hay không vì ngươi lùn!?" Đôi mắt của Bạch Diễn mở to rất hiếu kì nhìn Mộc Á Tùy.
"Ngươi không cần phải nói như khẳng định thế đi."
Được rồi, Mộc Á Tùy thừa nhận đối với một nam sinh cao chỉ tới 1m7 mà nói quả thật có hơi lùn, đó cũng chính là nỗi đau của cậu, thế nhưng ngươi nhìn ngươi đi A Diễn, ngươi cũng chỉ cao tới 1m6 mà dám ở đó ghét bỏ tôi???
Cái người 1m6 đó vẫn đang mở to con ngươi không hề tự giác mà nhìn cậu, thật sự là không có thể nào mở miệng a.
Mộc Á Tùy nhún nhún vai, chia tay đã là chuyện của nửa năm trước, những thứ cần quên cũng đã quên không sai biệt lắm, sớm đã không còn cảm giác nữa.
"Tôi sau khi tốt nghiệp không tìm được việc làm, không có tiền lại không có quyền, người ta chẳng lẽ không sớm đá tôi đi? Chẳng lẽ theo tôi chịu khổ? Uy uy, là tôi bị đá chớ đâu phải ngươi đâu? Ngươi khóc cái gì?"
Bạch Diễn nhanh chóng dùng tay áo xoa xoa con mắt, yên lặng hung hăng lau mạnh chén bát cho hả giận.
"Ngươi thật đáng giận! Bất quá ngươi đáng trách cũng có chỗ đáng thương".
"A!" Người bình thường đều nói cậu là người không có chí tiến thủ, suốt ngày như thằng ngốc cười hi hi ha ha, bị nói là đáng thương vẫn là lần đầu nghe thấy.
"Cũng không có chuyện gì, dù sao ở một mình tôi cũng đã quen"
Tuy nói vậy, nhưng trong lòng Mộc Á Tùy cũng có chút mệt mỏi.
"Từ nay về sau chúng ta đều là bằng hữu, là người thân, ngươi sẽ không còn một mình nữa đâu.
Chúng ta sẽ vĩnh viễn ở chung một chỗ, cùng ăn, cùng ngủ,..." Bạch Diễn tay nắm chặt, vẻ mặt kiên định.
Bạn đang đọc bộ truyện Linh Môi Trinh Thám Xã tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Linh Môi Trinh Thám Xã, truyện Linh Môi Trinh Thám Xã , đọc truyện Linh Môi Trinh Thám Xã full , Linh Môi Trinh Thám Xã full , Linh Môi Trinh Thám Xã chương mới