TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Lỡ Bước

Chương 33: 33


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Buổi tối tan học, Từ Ngộ đột nhiên không muốn đi theo con hẻm Xa Tiền nữa.

Cô dẫn Trần Phóng đi đường vòng đến lối đi bộ vừa mới được xây dựng bên cạnh Lung Khê. Người dân Lung Thành gọi đó là “phố tình nhân”, nhưng nơi này không phải là một nơi thích hợp dành cho những đôi yêu nhau, lui đến đây toàn là dân thị trấn đi tản bộ. Lung Thành nhỏ như vậy, không cẩn thận sẽ gặp người quen.

Nhưng ngay cả khi đi trong con hẻm Xa Tiền dân cư thưa thớt, hai người bọn họ cũng không có bất kỳ hành động thân mật nào – kể cả nắm tay.

Ở một góc độ nào đó, hành động nắm tay này còn ám muội và thân mật hơn cả lên giường. Nếu không có động cơ gì đặc biệt, Từ Ngộ sẽ không chủ động nắm tay Trần Phóng.

Mà ngược lại Trần Phóng cũng không dám. Tuy hai người đã từng “trần trụi đối diện với nhau”, nhưng anh luôn cảm thấy giữa hai người vẫn có một lớp màng vô hình, mờ sương, bao quanh những cảm xúc chân thật mà Từ Ngộ không muốn biểu đạt với anh, cùng với linh hồn đổ nát mà anh không dám để Từ Ngộ nhìn thấy.

Bọn họ đều có thể nhạy bén cảm nhận được biểu hiện giả dối đang dính bên ngoài da thịt mỗi người.

Chỉ là hôm nay tâm trạng của Trần Phóng còn phức tạp hơn so với ngày thường. Trong tiếng nước sông chảy, anh lấy hết can đảm hỏi Từ Ngộ: “Kỳ thi lần này… Em làm bài không tốt sao?”

Sắc mặt Từ Ngộ lập tức thay đổi, khuôn mặt tái nhợt nhuốm một chút u ám.

Hôm nay có rất nhiều người đến hỏi cô câu này… Chỉ vì rơi từ đầu bảng vàng đến cuối bảng, cô đã phải nhận rất nhiều lời hỏi thăm thật lòng hoặc chế giễu từ vô số người. Đối mặt với bọn họ, Từ Ngộ còn có thể gắng gượng duy trì vài phần thân thiện giả tạo, nhưng khi đối mặt với Trần Phóng, cô lại không thể giả vờ được nữa, để mặc cho cảm xúc bộc phát, sau đó trút hết sự bực dọc lên người anh.

Như thể anh sinh ra để nhận lấy lửa giận của cô vậy – chẳng hiểu sao trong lòng cô lại nảy sinh thứ suy nghĩ vô cùng ích kỷ và độc đoán này.

“Ý anh là gì?” Từ Ngộ lạnh giọng hỏi ngược lại.

Trần Phóng nhạy bén nhận ra những thay đổi trong cảm xúc của cô, những lời quan tâm bỗng chốc đông cứng lại trong miệng.

“Không phải, anh chỉ là… lo lắng cho em mà thôi.” Trần Phóng tự bào chữa cho mình.

“Có cái gì hay mà lo lắng.” Từ Ngộ hơi ngớ ra vì thái độ của anh, nhưng miệng thì lại phản bác nhanh hơn suy nghĩ: “Chỉ là một lần thi kém thôi mà. Chẳng phải (trong chuyện này) anh có kinh nghiệm hơn tôi sao?”

Lời châm biếm chối tai được thốt ra, không chỉ có Từ Ngộ mà ngay đến Trần Phóng cũng sửng sốt.

Từ Ngộ nhìn vẻ mặt khó coi của anh, tâm trạng cô cũng chẳng khá hơn là bao vì hành động trút giận vừa rồi, thậm chí còn tệ hơn lúc nãy.

Hối hận, xấu hổ, còn có cả sự khủng hoảng vô hạn.

Bạn đang đọc bộ truyện Lỡ Bước tại truyen35.shop

Cô trở nên như vậy từ khi nào? Giống như Diệp Tinh vậy, nhắm đến người khác bằng tất cả những lời cay nghiệt khó nghe, tạo dựng sự vui sướng hả hê của mình trên nỗi đau khổ của người khác.

Cô thật sự không thể tránh khỏi những ảnh hưởng của bố mẹ mình sao?

Bầu không khí ngột ngạt chung quanh dường như có thể khiến nước sông Lung Khê đóng băng sớm.

“Xin lỗi.” Từ Ngộ đột nhiên nói.

Ít nhất thì cô nên xin lỗi vì mình nói mà không biết lựa lời. Cô muốn chống lại ảnh hưởng mà Diệp Tinh mang đến, cô không thể trở thành dạng người như bà, luôn trốn tránh sai lầm của bản thân được.

Giá trị của con người nằm ở việc dũng cảm đối mặt với sai lầm của bản thân, chứ không phải là trốn tránh với những trò xỏ lá hay huênh hoang tỏ ra mình giỏi.

Cô không muốn trở thành như vậy.

“Hôm nay tâm trạng em không tốt lắm, em về nhà trước.”

Từ Ngộ nói xong, xoay người định đi, nhưng rồi cô bị Trần Phóng kéo lại.

“Không sao cả.” Anh nói. “Anh ở cùng với em.”

Từ Ngộ cảm thấy cả ngày hôm nay đầu óc cô đều mông lung ngơ ngẩn, lúc này cô thậm chí còn không thể tỉnh táo lại từ trong giọng nói vỗ về ấm áp của anh.

Ở cùng? Anh đưa bản thân mình lên để mặc cho cô trút giận ư?

Từ Ngộ bị sốc trước cách hiểu này của mình.

Trần Phóng nắm lấy tay Từ Ngộ, kéo cô ngồi xuống chiếc ghế gỗ bên bờ sông. Gió lạnh đầu đông lướt qua mặt sống, thổi về phía bọn họ. Trần Phóng sợ cô lạnh, cởi áo khoác ra quấn lấy người cô.

Tâm trạng Từ Ngộ cũng từ từ bình tĩnh trở lại giữa những hành động của anh.



Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lỡ Bước, truyện Lỡ Bước , đọc truyện Lỡ Bước full , Lỡ Bước full , Lỡ Bước chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top