Hai mắt Lâm Thanh Nhã nhìn chằm chằm Diệp Thu, suy nghĩ cả nửa ngày thì bỗng nhiên hỏi: "Diệp Thu, anh tìm Kuro đến đúng không?"
"Không phải đâu, anh nào có cái bản lĩnh đó!"
Diệp Thu lắc đầu, lập tức phủ nhận.
Nghe thấy vậy.
Lâm Thanh Nhã nhíu mày.
Qủa thực.
Thân phận của Kuro, không phải ai cũng có thể mời được cậu ấy.
Nếu Diệp Thu mà có bản lĩnh đó, thì đã không tới nhà họ Lâm làm con rể ở rể rồi.
Nghĩ thông suốt điểm này.
Lâm Thanh Nhã không còn hoài nghi Diệp Thu nữa.
Nhưng chuyện này, cô vẫn cảm thấy kỳ lạ.
Dù sao thì sự đảo ngược này thật sự quá đột ngột.
"Diệp Thu, anh giúp tôi phân tích đi. Vì sao bỗng nhiên tập đoàn Scott lại chọn ủng hộ tôi chứ?"
Lâm Thanh Nhã nhìn Diệp Thu, vẻ mặt khó hiểu hỏi.
"Cái này á..." Diệp Thu do dự một lát, sau đó anh nhìn Lâm Thanh Nhã, mỉm cười nói: "Có thể là bởi vì em quá ưu tú, năng lực của em, thử hỏi ở Giang Châu có ai là không biết không hả?"
"Lời anh nói chính là lời nói thật, một người rất xuất sắc là em, một người là playboy chỉ biết ăn chơi đàng điếm. Hễ là tập đoàn Scott không mắt mù thì chắc chắn sẽ chọn em!"
Diệp Thu nhún vai, nghiêm túc nói.
Nghe thấy vậy.
Lâm Thanh Nhã cũng gật đầu như nghĩ tới điều gì đó.
Lần này, cô cảm thấy điều mà Diệp Thu nói khá có lý.
Cho nên cô không hỏi thêm nữa.
Điều này làm cho Diệp Thu thở phào một hơi....Sau khi rời khỏi phòng họp.
Diệp Thu liền trở về bộ phận kinh doanh.
Nhưng mà, cái mông của anh vừa mới đặt xuống ghế.
Lý Soái đã từ trong văn phòng giám đốc đi ra, đi tới trước mặt Diệp Thu, trầm mặt, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Diệp Thu, cậu vào phòng làm việc của tôi một lát!"
Nói xong, Lý Soái trực tiếp xoay người đi về phía phòng làm việc của giám đốc.
Hà Tình Tình ngồi trước mặt Diệp Thu thấy vậy, quay đầu nhìn Diệp Thu, vẻ mặt lo lắng hỏi: "Diệp Thu, có phải là anh lại làm sai chuyện gì, chọc giám đốc Lý không vui không?"
"Tôi không biết!"
Diệp Thu vô tội lắc đầu.
"Thế sao mà giám đốc Lý lại gọi anh vào văn phòng a?"
Hà Tình Tình nghi hoặc nói.
"Không biết, đi xem chẳng phải là rõ sao!"
Diệp Thu khẽ nhếch khóe miệng, sau đó trực tiếp xoay người đi về phía phòng làm việc của Lý Soái.
"Tuyệt đối đừng cãi lại anh ta nhá!"
Hà Tình Tình vội vàng dặn dò.
Diệp Thu mỉm cười gật đầu, sau đó đẩy cửa phòng làm việc của Lý Soái, rồi đi vào.
Diệp Thu vừa đi vào.
Lý Soái liền vội vàng đi lên đón, giờ phút này trên mặt Lý Soái toàn là nịnh nọt, không còn một tí nghiêm túc nào.
"Diệp tiên sinh, lúc trước vì không để cho các nhân viên khác biết quan hệ giữa chúng ta, cho nên vừa nãy tôi mới giả vờ nghiêm túc một tẹo, mong Diệp tiên sinh đừng trách!"
Lý Soái nhìn Diệp Thu, vẻ mặt cung kính nói.
Dù sao thì từ sau lần ở nhà hàng Gia Thế.
Anh ta và giám đốc Ngô ở bộ phận tiêu thụ đều đã bị Diệp Thu bắt được điểm yếu.
Cho nên bọn họ chỉ có thể khách khí với Diệp Thu, ngoài ra nghe theo mệnh lệnh của Diệp Thu.
Nếu không, khó mà giữ được công việc.
"Không sao, anh vội vàng tìm tôi tới vì chuyện gì vậy?"
Diệp Thu khoát tay, bình thản hỏi.
"Thực ra vẫn là chuyện hợp tác với công ty bách hóa Thiên Tuyết, hợp tác lần này rất quan trọng đối với bộ phận kinh doanh chúng ta. Nhưng lại cứ không bàn được, mà cậu khá thân với chủ tịch của Thiên Tuyết mà, cho nên tôi muốn mời cậu đích thân đi một chuyến, giải quyết cái hợp đồng này, không biết là có được không?"
Lý Soái xoa xoa hai tay, nhìn Diệp Thu, mỉm cười hỏi.
"Đi một chuyến cũng không phải là không được...." Diệp Thu suy nghĩ một lát, sau đó hỏi: "Tôi chỉ muốn biết, nếu mà đơn này thành công, có tính là thành tích của tôi không?"
"Tất nhiên là tính rồi, chỉ cần cậu bàn được thành công đơn hàng này, không chỉ đạt tổng thành tích của bộ phận kinh doanh chúng ta, mà thành tích tháng này của cậu cũng sẽ vượt chỉ tiêu!"