TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hồ Nhất Thống vốn còn muốn van nài Lưu Viễn Chí.
Nhưng Lưu Viễn Chí cũng không thèm nhìn chú ta một cái nào, trực tiếp quay đầu nhìn về phía Trần Đông Khôn, lạnh lùng nói: “Trần Đông Khôn, tôi cho anh hạn một ngày phải giải tán Công ty phá dỡ và di dời Đông Khôn, sau đó cút khỏi Giang Châu, nếu như không làm được thì anh hãy tự gánh lấy hậu quả đi!”
Lời này vừa nói ra thì sắc mặt Trần Đông Khôn bỗng nhiên trở nên giống hệt Hồ Nhất Thống, trắng bệch như tờ giấy trắng.
Ông ta biết sau khi trải qua việc này, cuộc sống của chính mình ở tỉnh Thiên Nam sẽ vô cùng khó khăn, nửa bước cũng khó đi.
Nhất định là không thể nghĩ đến việc động vào cái nghề bất động sản này nữa.
Việc này khiến cho một người không biết tí gì về các ngành nghề khác như ông ta không biết sau này nên làm gì để sinh tồn.
Tới xưởng giày để làm công sao?
Vào lúc này, không biết trong nội tâm Trần Đông Khôn và Hồ Nhất Thống đã tuyệt vọng và hối hận đến mức nào rồi.
Nhưng mà trên đời này không bán thuốc hối hận.
Hai người bọn họ vì lợi ích mà quyết định làm ra những chuyện tàn ác thấu trời động đất như vậy thì đương nhiên kết cục của bọn họ cũng đã được định sẵn rồi.
Cái này gọi là người làm trời xem.
Không phải là không có quả báo mà là chưa tới lúc! Việc đã đến nước này rồi thì cũng coi như là vẽ lên một dấu chấm tròn tại đây.
Vì có Lưu Viễn Chí tự mình ra tay nên những gia đình bị cưỡng ép phá dỡ kia đương nhiên cũng được bồi thường.
Hai mẹ con nhà họ Hà đối xử với Diệp Thu như ân nhân.
Dù sao thì nếu không có Diệp Thu thì chuyện này đã có kết quả khác.
Quyền quán Thiên Ưng.
Xét trên toàn bộ Giang Bắc thì có thể thấy võ quán này xếp thứ ba.
Mà chủ võ quán chính là Mạc Côn, truyền nhân thứ chín mươi tám của Thương Ưng Quyền pháp.
Người này được xưng danh là ở khắp cả Giang Bắc cũng không có địch thủ, thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Hơn nữa sư đệ của Mạc Côn là Trịnh Luân cũng có thực lực mạnh mẽ như vậy, hai người được khen là tuyệt thế song ưng, nắm giữ danh vọng lớn trong giới võ thuật của Giang Châu.
Cũng chính bởi vì vậy mà Quyền quán Thiên Ưng hấp dẫn vô số môn đồ.
Cho nên những năm nay, thế lực của nó càng ngày càng phát triển, còn ngấm ngầm có thể xông lên làm võ quán đứng đầu Giang Bắc.
Trong Giang Bắc này, có thể nói là gần như không ai dám trêu chọc tới.
Nhưng mà ngay ngày hôm qua, Quyền quán Thiên Ưng xuất hiện một sự việc khá mất mặt.
Sư đệ của Mạc Côn, người được xưng là một trong hai tuyệt thế song ưng, Trịnh Luân bị người đánh cho bị thương nặng trong quá trình trấn giữ địa bàn cho bang Liệt Hỏa! Điều này đối với một võ quán, đặc biệt là Quyền quán Thương Ưng, là một võ quán lớn thì cũng xem như vô cùng nhục nhã rồi! Nếu như không xử lý tốt thì rất có thể danh tiếng của Quyền quán Thương Ưng sẽ bị hao tổn từ đây! Thậm chí còn sẽ bị ảnh hưởng đến sự phát triển của tương lai!
Phòng chữa bệnh, Quyền quán Thương Ưng.
Mạc Côn nhìn Trịnh Luân nằm ở trên giường, cả khuôn mặt đều sưng đến biến dạng, sắc mặt cũng âm trầm tới cực điểm, ông ta cắn răng hỏi: “Sự đệ, em có biết người đả thương em là ai không?”
Trịnh Luân lắc đầu, sắc mặt khó coi, nói: “Em chỉ biết hình như tên của hắn ta là cái gì Diệp Thu thôi, còn những cái khác thì hoàn toàn không biết!”
“Diệp Thu?”
Mạc Côn nheo hai mắt lại, trong mắt lóe ra một tia sắc bén, uy nghiêm đáng sợ, ông ta lạnh lùng nói: “Hừ, quan tâm hắn ta là cái gì Diệp Thu hay Hoa Thu làm gì. Chỉ cần đánh em bị thương thì Quyền quán Thương Ưng chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua. Sư đệ, em cứ việc yên tâm dưỡng thương đi, mối thù này sư huynh nhất định sẽ báo giúp em!”
“Sư huynh, anh cũng phải cẩn thận, mặc dù người này vẫn còn trẻ nhưng thực lực không thể khinh thường!”
Trịnh Luân do dự một chút, nhắc nhở.
“Yên tâm, ở cái Giang Bắc này vẫn chưa có người nào có thể làm đối thủ của sư huynh, chỉ là giun dế mà thôi, xem sư huynh dùng không bóp nát xương của hắn đi!”
Mạc Côn cười lạnh, mặt tràn đầy khinh thường, nói.
Ngay sau đó, ông ta trực tiếp quay ra ngoài cửa hô to: “Người đâu!”
Một thanh niên mặc quần áo luyện công vội vã đi vào, tay ôm thành hình quyền, một mực cung kính nói: “Ông chủ có gì phân phó ạ?”
“Phát động tất cả các mạch quan hệ của mọi người, tới khi nào điều tra ra được tên nhóc tên Diệp Thu này cho tôi. Một khi tìm được thì lập tức gửi thư khiêu chiến cho hắn.”
Bạn đang đọc bộ truyện Long Thần Ở Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Long Thần Ở Rể, truyện Long Thần Ở Rể , đọc truyện Long Thần Ở Rể full , Long Thần Ở Rể full , Long Thần Ở Rể chương mới