TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Khoảng năm phút trôi qua, Âu Dương Hạo cũng đã trở lại.
"Đại ca, mọi việc đã xong xuôi rồi." Âu Dương Hạo nhìn Diệp Thu cười nói.
Nghe thấy những điều này Tôn Hoành đang đứng một bên cũng cười thầm trong lòng, nhưng không dám hỏi thêm.
"Ừ.” Diệp Thu gật đầu sau đó chỉ vào Lưu Điềm Điềm cách đó không xa và nói: "Dương Hạo, cậu đến thăm Điềm Điềm đi.”
"Vâng." Âu Dương Hạo gật đầu. Sau đó hai người cùng nhau đi về phía Lưu Điềm Điềm. Tại thời điểm này, Lưu Điềm Điềm về cơ bản đã hòa nhập với những đứa trẻ khác. Tình bạn giữa những đứa trẻ rất giản dị và bộc trực. Ngoài ra, Lưu Điềm Điềm vốn đã ngọt ngào, đáng yêu nên rất được lòng mọi người.
“Điềm Điềm." Âu Dương Hạo ra hiệu cho Lưu Điềm Điềm. Lưu Điềm Điềm nghe thấy Âu Dương Hạo gọi mình thì lập tức chạy đến nói: "Chú Âu Dương Hạo, chú trở về rồi."
Âu Dương Hạo gật đầu, sau đó cười hỏi: “Thế nào, cháu có thích nơi này không? Chú không nói dối cháu đúng không?”
"Vâng, ở đây cháu có rất nhiều bạn, Điềm Điềm rất thích nơi này." Lưu Điềm Điềm vui vẻ nói. Có lẽ vì môi trường ở đây nên tính cách của cô bé cũng trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.
"Vậy thì sau này Điềm Điềm có muốn sống ở đây không?" Âu Dương Hạo cười hỏi.
Nghe thấy điều này, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Điềm Điềm chợt thay đổi, đôi mắt cô bé lập tức đỏ ửng lên, cô bé vừa khóc vừa cầu xin: “Chú Âu, chú không cần Điềm Điềm nữa sao? Cháu sẽ không bao giờ làm chú tức giận đâu, cháu có thể ăn ít hơn, cháu cũng không cần quần áo mới, không ăn vặt, cháu nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời, chú đừng bỏ rơi cháu được không?"
Nhìn Lưu Điềm Điềm hiểu chuyện đến mức đáng thương khiến Âu Dương Hạo cảm thấy mũi mình đau nhức, anh ta nhanh chóng vươn tay ôm Lưu Điềm Điềm vào lòng, xoa xoa cái đầu nhỏ của cô bé và an ủi: "Điềm Điềm, chú làm sao có thể bỏ rơi cháu được chứ? Chú rất bận nên không thể chăm sóc cháu được, chú muốn tìm một nơi thích hợp cho cháu, nơi mà cháu có thể được quan tâm và yêu thương nhiều hơn, không những thế còn có rất nhiều bạn bè. Lúc nào chú rảnh chú nhất định sẽ đến thăm cháu.”
"Có thật không ạ? Chú không được lừa gạt Điềm Điềm đâu nhé." Lưu Điềm Điềm lau nước mắt và nghi ngờ hỏi.
"Thật mà, chú hứa với cháu." Âu Dương Hạo vội vàng gật đầu. Chỉ một lúc mà anh ta và Diệp Thu đã dỗ dành được Lưu Điềm Điềm.
Sau khi rời khỏi ngôi nhà Ánh Dương, Âu Dương Hạo quay lại nhìn cánh cửa cô nhi viện và thở dài, trong mắt anh ta hiện lên vẻ thất thần.
Kỳ thật, Âu Dương Hạo rất muốn đưa Lưu Điềm Điềm đi theo mình, sau đó anh ta sẽ đích thân nuôi nấng Lưu Điềm Điềm trưởng thành. Nhưng danh tính của anh ta không cho phép anh ta làm như vậy.
Bóng tối và sự tàn ác của thế giới ngầm không phải là điều mà một cô bé ngây thơ có thể chịu đựng được. Vì vậy, anh ta chỉ có thể gửi cô bé đến trại trẻ mồ côi mà thôi.
Diệp Thu đương nhiên nhìn ra được suy nghĩ của Âu Dương Hạo, anh vươn tay vỗ vai Âu Dương Hạo an ủi: "Đừng lo lắng, Điềm Điềm ở đây nhất định sẽ sống tốt thôi. Nói về cách chăm sóc trẻ con thì chúng ta sao có thể so sánh với cô nhi viện chứ. Cậu không cần phải dằn vặt như vậy. Sau này nếu cậu muốn gặp cô bé thì cứ đến đây, tôi ở Giang Châu cũng sẽ thường xuyên đến thăm cô bé.”
“Cảm ơn đại ca." Âu Dương Hạo gật đầu nói.
"Không cần khách sáo như vậy, đi thôi, mau đưa tôi về nhà." Diệp Thu cười nói. Sau đó cả hai lên xe và đi về hướng Hãn Hải Lan Thành...
Trời chạng vạng tối, Diệp Thu đã chuẩn bị trước một bữa ăn, sau đó ra cửa lớn biệt thự chờ Lâm Thanh Nhã trở về.
Anh đứng chờ khoảng hơn hai mươi phút thì thấy một chiếc Ferrari màu đỏ dừng trước cổng biệt thự, trông nó trái ngược hẳn với chiếc xe đang đậu ở bên cạnh.
Sau khi xuống xe, Lâm Thanh Nhã cũng cau mày khi thấy chiếc xe này, cô nhìn Diệp Thu và hỏi: "Chiếc xe này là của ai vậy?”
Bạn đang đọc bộ truyện Long Thần Ở Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Long Thần Ở Rể, truyện Long Thần Ở Rể , đọc truyện Long Thần Ở Rể full , Long Thần Ở Rể full , Long Thần Ở Rể chương mới