TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trong khi Diệp Thu còn đang nghi ngờ thì cửa xe cảnh sát mở ra.
Nhưng mà người xuống từ xe cảnh sát không phải là Hàn Tiêu Tiêu mà là một người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát.
Dáng người đàn ông to lớn, khi bước đi nện bước trầm ổn có lực, mang theo khí thế mạnh mẽ, vừa nhìn đã biết có bản lĩnh không tầm thường.
Thấy vậy. Diệp Thu không khỏi nhíu mày. Đã xảy ra chuyện gì rồi?
Mà đúng lúc này. Người cảnh sát mặc đồng phục đi đến trước xe của Diệp Thu, gõ lên cửa kính xe anh.
Diệp Thu đành phải hạ cửa kính xe xuống, nghi ngờ hỏi: “Có việc gì sao?”
“Anh chính là Diệp Thu đúng không?” Người đàn ông liếc nhìn Diệp Thu, lạnh lùng hỏi.
“Là tôi, anh là ai?” Diệp Thu gật đầu.
Người đàn ông nhanh lấy thẻ cảnh sát của mình ra, lạnh lùng nói: “Tôi là Vương Lực thuộc đội cảnh sát thành phố, bây giờ tôi nghi ngờ anh có liên quan đến một vụ án trộm cướp cho nên muốn dẫn anh về cục cảnh sát để hỗ trợ điều tra!”
“Án trộm cướp ư? Có chứng cứ không?” Diệp Thu nhíu mày, nghi ngờ hỏi.
“Đúng là vì không có chứng cứ cho nên bây giờ không phải bắt giữ, chỉ là hỗ trợ điều tra, mời anh phối hợp!” Vương Lực lạnh lùng nói.
“Nếu không có chứng cứ, vậy hẳn là tôi có quyền từ chối đúng không?” Diệp Thu cười lạnh hỏi.
“Nói vậy là anh đang muốn chống đối pháp luật?” Vẻ mặt Vương Lực trầm xuống, lạnh lùng nói.
“Tôi không có ý đó. Đầu tiên, tôi không phạm pháp. Tiếp theo, anh không có chứng cứ chứng minh rằng tôi phạm pháp, cho nên dựa vào cái gì mà bắt tôi phải đi theo anh chứ?” Khóe môi Diệp Thu hơi cong lên, hỏi ngược lại.
“Lời tôi nói chính là chứng cứ, hôm nay có đi hay không, không phải do anh quyết định!” Vẻ mặt Vương Lực trầm xuống, ngay sau đó trực tiếp vẫy tay.
Trên xe cảnh sát nhanh chóng có vài cảnh sát bước xuống, cầm còng tay đi đến trước chiếc Minibus. Vương Lực dùng một tay chặn xe Diệp Thu lại, lạnh giọng ra lệnh: “Bắt anh ta lại cho tôi, dẫn đi!”
Nhóm cảnh sát nghe vậy thì nhanh chóng đi lên, sau đó dữ tợn mở cửa xe lôi Diệp Thu đi. Đáng lẽ Diệp Thu chuẩn bị ra tay, nhưng anh nhanh chóng phát hiện ra trên đầu có camera theo dõi và trên đường có không ít người đang tụ tập vây xem, vì thế nhíu mày lại.
Nếu lúc này thật sự ra tay thì rất có thể ở đây sẽ trở thành hiện trường phát sóng trực tiếp mất.
Ngộ nhỡ lúc đó Lâm Thanh Nhã nhìn thấy tin tức, nói không chừng sẽ gặp phải rắc rối to.
Nghĩ đến đây. Diệp Thu suy nghĩ một chút sau đó nhìn Vương Lực, nhàn nhạt nói: “Tôi có thể đi cùng các anh, nhưng tôi sẽ không đeo còng tay, yêu cầu anh tháo ra cho tôi!”
Nghe Diệp Thu nói vậy, Vương Lực vẫy tay với những cảnh sát còn lại, ra hiệu dừng lại, sau đó nhìn Diệp Thu cười khinh miệt, vẻ mặt khinh thường nói: “Phối hợp từ sớm không phải hơn sao? Cần gì phải một hai ngoan cố cãi lại làm chi? Đúng là không biết thân biết phận!”
Diệp Thu cười, không nói gì. Chờ đến chỗ vắng người anh sẽ khiến những người này trả giá thật đắt.
Ngay sau đó, Diệp Thu chủ động mở cửa xe đi xuống. Những cảnh sát đó thấy vậy lập tức muốn nhào lên đè Diệp Thu lại.
“Đừng đụng vào tôi, để tôi tự đi!” Diệp Thu liếc nhìn những cảnh sát đó, nhàn nhạt nói.
Tuy rằng giọng điệu của anh rất nhẹ nhưng ánh mắt lạnh như băng, khiến cho nhóm cảnh sát kia nhịn không đứng mà khựng lại, nhất thời cả đám đứng ngây như trời trồng, không dám bước lên trước một bước.
Vương Lực thấy vậy cũng nhíu mày, sau đó vẫy tay ra hiệu với những cảnh sát đó, nói: “Để anh ta tự đi!”
Bạn đang đọc bộ truyện Long Thần Ở Rể tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Long Thần Ở Rể, truyện Long Thần Ở Rể , đọc truyện Long Thần Ở Rể full , Long Thần Ở Rể full , Long Thần Ở Rể chương mới