Tên to con kia nhíu mày, quay đầu nhìn về phía người đàn ông mặc âu phục màu trắng, xin chỉ thị: "Anh Tề, có người tìm anh!"
"Chuyện gì?"
Anh Tề kia lạnh giọng hỏi.
Mà từ đầu đến cuối, ánh mắt của anh ta vẫn tập trung trên lôi đàn. Còn về phần Diệp Thu bên này, ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn nữa.
"Tôi muốn hỏi thăm các anh một chút!"
Diệp Thu thản nhiên nói.
Anh Tề nhướng mày, trực tiếp lạnh giọng nói: "Đuổi anh ta sang một bên cho tôi!"
"Đi mau!"
Tên to con kia định động thủ đuổi Diệp Thu đi.
"Vì sao?"
Diệp Thu khó hiểu hỏi.
Nghe vậy.
Anh Tề kia liền quay đầu liếc nhìn Diệp Thu, mặt đầy khinh bỉ nói: "Anh xem nơi này của tôi là chỗ nào? Hoặc là ngồi xem, hoặc là lên sàn đấu, hỏi thăm người à? Chỉ sợ anh tìm nhầm chỗ rồi!"
"Tôi có mấy người bạn, sau khi đi tới nơi này của anh liền biến mất không thấy. Tôi không tới chỗ này hỏi thăm, vậy thì xin hỏi tôi nên đi hỏi ở đâu bây giờ?"
Diệp Thu lạnh lùng nói.
"Ồ, nhóc con, mày biết nơi này là nơi nào không? Đấu trường quyền anh dưới lòng đất đấy! Nơi này mỗi ngày đều có mười mấy người bỏ mạng, rất bình thường, cho nên vài người biến mất cũng là chuyện rất bình thường. Nếu anh không có chuyện gì nữa, thì có thể tránh qua một bên cho tôi!"
Anh Tề cười lạnh, mặt đầy khinh bỉ nói.
"Hôm nay tôi cứ hỏi cho ra thì thế nào?"
Diệp Thu híp mắt lại, lạnh lùng nói.
"Càn rỡ, dám dùng giọng điệu can đảm như vậy nói chuyện với anh Tề sao!"
Tên to con kia hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Thu, liền muốn động thủ.
"Đợi đã!"
Anh Tề kia khoát tay, chậm rãi đi về phía Diệp Thu, nhìn chằm chằm quan sát anh từ trên xuống dưới một phen, mặt đầy vẻ bông đùa nói: "Thú vị đấy, vì bạn mà đến đúng không? Đời này tôi đây thích nhất là người trọng tình nói nghĩa khí. Như vậy đi, chỉ cần anh đáp ứng một điều kiện của tôi, tôi sẽ để anh tiếp tục hỏi thăm, thế nào?"
"Điều kiện gì?"
Diệp Thu híp mắt lại.
"Đánh một trận quyền anh, chỉ cần anh đánh thắng, tôi sẽ trả lời bất kỳ vấn đề nào của anh!"
Khóe miệng anh Tề hơi cong lên, cười lạnh nói.
Diệp Thu híp mắt, suy nghĩ một thoáng, sau đó mới đồng ý nói: "Được rồi, tôi đồng ý!"
"Ha ha ha, quả nhiên là trọng tình trọng nghĩa mà, tôi rất thưởng thức anh!"
Anh Tề ngửa đầu cười to.
"Bớt nói nhảm đi, tôi đánh với ai?"
Diệp Thu không nhịn được hỏi.
Mà ngay lúc này.
Hai tay đấu sĩ quyền anh trên lôi đài đã phân được thắng bại.
Là tay đấu sĩ gọi là Hắc Hổ kia chiến thắng.
Anh ta tung một quyền nặng, nện mạnh vào đầu đối thủ, khiến cho đối thủ bị mất mạng tại chỗ.
Mà đây, đã là trận thứ hai mươi lăm anh ta chiến thắng.
Ở đấu trường quyền anh dưới lòng đất này, có thể thắng hai mươi lăm trận liên tiếp.
Đây là một chiến tích vô cùng khá rồi.
Cho thấy rõ thực lực của anh ta, đã vô cùng mạnh rồi.
Điều này làm cho mọi người ở hội trường đều phải kêu lên.
Nhất là những người đặt cược cho Hắc Hổ chiến thắng kia, giờ phút này đều cao hứng nhảy cỡn lên.
Khóe miệng anh Tề cong lên, chỉ vào Hắc Hổ trên lôi đài, cười lạnh nói: "Cùng anh ta, cậu dám không?"
"Có gì mà không dám chứ?"
Diệp Thu nhàn nhạt nói.
Sau đó, anh trực tiếp xoay người, đi lên lôi đài.
Hành động này của anh làm cho Hắc Hổ, người vừa dành được chiến thắng, cùng cả mọi người trên khán đài, đều ngẩn cả ra, trong mắt hiện lên đầy vẻ nghi ngờ.
"Có khí phách!"
Anh Tề gật đầu cười khẩy, ngay sau đó trực tiếp cầm cái loa phóng thanh bên cạnh lên, xoay người, nhìn quanh hội trường, cười lạnh nói: "Các anh em, mới vừa rồi thôi, người này đây, anh ta nói cho tôi biết, anh ta muốn khiêu chiến Hắc Hổ!"
"Các anh em hãy đoán xem, đến cuối cùng Hắc Hổ có thể thủ đài thành công, hay là người trẻ tuổi này tạo nên kỳ tích đây?"
"Muốn kiếm được nhiều tiền thì nhanh chạy đến đây đặt tiền cược nào!"
Lời anh Tề vừa nói ra.
Tất cả khán giả ở hội trường đều nhìn về phía Diệp Thu, trong mắt lập tức tràn đầy sự khinh bỉ.
"Tôi không nghe nhầm đấy chứ? Tên nhóc này muốn khiêu chiến Hắc Hổ sao?"
"Nhóc con này Hắc Hổ chỉ cần một quyền là đã có thể hạ gục cậu ta rồi!"
"Mẹ kiếp, còn do dự gì nữa, cược Hắc Hổ thắng là cái chắc. Nếu không thắng tôi đi đầu xuống đất!"
... Trong lúc nhất thời.
Không ít người cầm tiền đặt cược chạy tới trước bàn nhà cái, đặt Hắc Hổ thắng.
Bởi vì bọn họ thấy.
Diệp Thu cùng Hắc Hổ kia, hoàn toàn không phải là một đối thủ cùng cấp bậc!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!