TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau khi hẹn nhau cuối tuần xuất phát, Mạnh Trì chợt cảm thấy lòng mình trống rỗng, cảm thấy trong nhà thoạt nhìn không lớn nhưng quá vắng vẻ.
Cô kéo vali bước vào thang máy trong nhà, đi đến phòng ngủ của mình ở tầng trệt.
Lúc mới lên đại học, vào ngày nghỉ lễ cô cũng sẽ về thăm nhà, sau đó phát hiện về nhà cũng chỉ có một mình, các dì còn phải quét tước biệt thự cho nên cũng lười trở về, vừa hay tạo ít việc cho các dì.
Đến học kỳ này lại càng không trở về nhà, người trong nhà cũng không phát hiện, dù sao quanh năm họ cũng chẳng ở nhà.
Các dì biết cô sắp đến kì nghỉ hè nên quét tước sạch sẽ tầng trệt, phòng cô hầu như không nhìn thấy chút xíu bụi nào. Tuy vẫn mở cửa sổ thông khí nhưng bên trong vẫn làm người ta có cảm giác nơi này đã lâu không có người ở.
Trong vali của Mạnh Trì chỉ có vài bộ quần áo, ít sách giáo khoa và bài tập, không mang thêm gì về vì trong nhà cái gì cũng có, dù cho không có chỉ cần nói với dì Bạch quản gia, dì Bạch sẽ đi mua ngay.
Mạnh Trì tùy tiện sắp xếp một chút rồi ngồi trước bàn đọc sách ngây người, ngây người một hồi lại đi ra khỏi phòng, không có vào thang máy mà trực tiếp đi bộ lên phòng của mẹ. Trước kia là phòng ngủ của ba mẹ, sau khi mẹ qua đời, ba cô dời qua phòng khác.
Trong phòng của mẹ rất sạch sẽ, trên bàn còn đặt Hồng Trung Hoa* tươi, Mạnh Trì không biết rõ loại của nó, nếu như mẹ còn sống, nhất định sẽ nắm rõ nguồn gốc như trong lòng bàn tay và nói cho cô biết.
*月季花: Nguyệt Quý hoa là giống hoa hồng phổ biến hiện nay tại Trung Quốc, ở Việt Nam chúng ta hay gọi Hồng Trung Hoa. Sở dĩ có tên gọi Nguyệt Quý vì giống hoa này nở quanh năm, tháng nào, mùa nào đều xanh tốt (nguyệt=tháng, quý =mùa). Hoa còn được gọi là 月月红 (Nguyệt Nguyệt Hồng)、月月花 (Nguyệt Nguyệt Hoa)、长春花 (Trường Xuân Hoa). Hoa Nguyệt Quý được coi là hoàng hậu của các loại hoa ở Trung Quốc (花中皇后) [Nguồn: Wiki, Baidu, Zhihu-Vui học tiếng Trung dịch]
Hoa là do bà cho người đặt, bà nội nói với dì mỗi ngày đi chợ mua đồ ăn hãy mua một bó hồng về, đặt trong phòng mẹ.
Khi cô còn nhỏ, vì chuyện trong vườn trồng đầy hoa mẹ và bà nội đã có rất nhiều tranh chấp, bà nội không thích làm vườn cũng chẳng yêu hoa, vậy mà mẹ thì ngược lại.
Trong phòng chỉ có một tấm ảnh chụp của mẹ, còn tấm ảnh chụp chung cả gia đình, những tấm ảnh khác đều bị người trong nhà đem cất.
Mạnh Trì cầm tấm ảnh chụp chung, nghiêm túc lau chùi, sau đó đặt lại vị trí cũ, nhìn người phụ nữ dịu dàng bên trong khung hình, trong lòng lẩm bẩm một câu: Mẹ, con đã về.
Sau đó cô trở về phòng, mở Weibo, phát hiện có thêm khá nhiều thông báo, bình luận chủ yếu tập trung vào chương đầu rr, tin nhắn cũng không ít, rất nhiều người hối thúc chương hai. Từ sau khi cô đăng chương đầu tiên thì lượng fan tăng lên kha khá, nhiệt cũng cao hơn trước.
Có khá nhiều bạn mới trên mạng quan tâm cô, cô lướt tới lướt lui rất lâu sau đó bắt đầu trả lời bình luận, có một số lời nhắn khá khoa trương, nào là Đẹp quá đẹp quá, bây giờ mình mới phát hiện trang kho báu này, có một số lại nhắm vào tranh của cô đưa ra bình luận: Đường cong của mấy năm trước không thuần thục như bây giờ, tranh vẽ ở mỗi một giai đoạn đều có thể nhận ra vết tích trưởng thành của bạn chủ thớt, quả là bước phát triển tuyệt vời, cảm ơn chủ thớt đã chia sẻ, học tập được nhiều điều., Lúc đầu xem rr còn tưởng Tùy Đại hơn ba mươi rồi nhưng mấy tấm này, phong cách hơi hướng nghệ thuật, lẽ nào Đại Tùy mới mười mấy tuổi?!
Trước đây tài khoản Weibo của Mạnh Trì không có được quan tâm lắm cho nên cô không chỉnh chế độ xem bài viết nửa năm đổ lại, bây giờ được nhiều người xúm vào xem tác phẩm trước kia của cô, cô hơi đỏ mặt, quả thật những bức tranh trước kia của cô ngây ngô hơn bây giờ nhiều, cảm giác chưa được tốt. Cô định chỉnh chế độ xem bài viết trong nửa năm nhưng cô đắn đo đôi chút lại bỏ cuộc, cô cảm thấy như vậy cũng là một giai đoạn trong đời cô.
Bởi vì quá trình luyện tập khác nhau nên tâm tính thay đổi đôi chút dẫn đến tranh vẽ cũng khác biệt. Đây là chuyện rất bình thường. Cô chấp nhận bút pháp trước kia không được tốt cho nên sau này càng nỗ lực thay đổi.
Cô nhìn thấy nhiều tin hối thúc, không hiểu sao cô có chút áp lực, tựa như cái tên Weibo của cô Tùy tiện vẽ, ngay từ đầu cô chỉ tùy tiện vẽ cho nên không nghĩ đến bây giờ được nhiều người quan tâm, cũng lo lắng bản thân sau này có phụ lòng mong chờ của mọi người hay không.
Có rất nhiều người sau khi nổi tiếng lại sụp đổ, giống như thủy triều xông về phía mình sau đó lại lướt qua. Nếu như ngay từ đầu không được chú ý cũng sẽ không có mong chờ.
Mạnh Trì điều chỉnh lại tâm tư, vừa mở laptop lại lấy máy tính bảng, thầm nghĩ: Mình chỉ muốn vẽ, cứ vẽ ra tác phẩm mình hài lòng là được, không cần nghĩ đến những điều khác, nó đều không nằm trong sự khống chế của mình.
Sắc mặt, hành động, lời nói,... của rr...
Trong đầu cô hoàn toàn đều là cô ấy.
Nửa tiếng sau, cô đặt bút xuống vẽ, nắm lấy bàn tay đang không ngừng run rẩy do đại não quá hưng phấn, một người khác trong lòng bình tĩnh nói: Không được quá hưng phấn, tác phẩm trong trạng thái hưng phấn vẽ ra sẽ tạo cảm giác lừa dối bản thân, tác phẩm bị đại não mạnh mẽ ám thị* sẽ không tệ. Hơn nữa, mấy hôm trước có thông tin: có người vì quá hưng phấn mà tử vong.
*Ám thị là quá trình tác động một cách trực tiếp hay gián tiếp lên tâm lý con người nhằm mục đích điều khiển người bị ám thị thực hiện những yêu cầu nhất định. (Nguồn: ngocquocviet.wordpress)
Cô hít sâu mấy hơi, nhanh chóng điều hòa tâm trạng không vượt ngưỡng bình thường.
Cô cảm giác nếu mình tiếp tục vẽ, chắc chắn sẽ vẫn rơi vào trong trạng thái hưng phấn này cho nên đứng lên uống một hớp nước, quyết định tạm gác lại cảm tình của mình.
Mạnh Trì ngồi dựa lên bệ lồi cửa sổ, nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, ánh mắt rất nhanh dừng lại ở hình ảnh một thân cây ven đường. Trong lòng lập tức xuất hiện một ý niệm trong đầu, cái cây này rất giống cái cây ở dưới lầu nhà Thẩm Khinh Nhược.
Có phải cô điên rồi không?
Mạnh Trì nhanh chóng rời khỏi bệ lồi cửa sổ, nằm lên giường, muốn để nội tâm của mình nhận được sự bình yên.
Nghỉ hè Mạnh Trì định học lái xe, cô cũng nói qua với dì Bạch, dì Bạch có vẻ hơi ngạc nhiên, cho rằng cô không học được. Dù sao bây giờ ra ngoài có rất nhiều phương tiện, không cần thiết phải tự mình lái xe.
Dì Bạch báo danh cho cô một chỗ dạy lái xe gần nhà, chú Dương sau khi nghe được còn trách dì: Tiêu tiền vậy làm gì, con dạy là được rồi, học ở nhà không thoải mái hơn sao?
Dì Bạch từ chối cho ý kiến: Dì sợ con hưng phấn quá dẫn theo Tiểu Mạnh ra ngoài, đến lúc đó dì còn phải đến sở quản lý giao thông lôi hai người về. Con thì không quan trọng, hại Tiểu Mạn bị ghi xấu, bà chắc chắn lột da con.
Bà chính là bà nội của Mạnh Trì, là nữ chủ quyền lực nhất của cái nhà này, tất cả mọi người đều phải nghe theo lời bà. Mấy năm nay cũng chỉ có mẹ của Mạnh Trì mới dám bật lại bà đôi câu.
Vừa nghe đến bà, chú Dương đang nhỏm người qua lùm cỏ chợt rụt đầu lại, không lên tiếng.
...
Hôm nay, Tạ Trăn nhắc đến Mạnh Trì (trong nhóm trò chuyện) hỏi dạo này trường nghỉ học, ở nhà làm gì.
Từ sau khi Tạ Trăn thêm Mạnh Trì vào nhóm, quan hệ giữa Tạ Trăn và Mạnh Trì cũng dần quen thuộc hơn, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm trong nhóm, bởi vì trong nhóm có Thẩm Khinh Nhược nên Mạnh Trì cũng nói nhiều hơn so với bình thường.
Mạnh Trì trả lời:
Nghiên cứu câu hỏi lý thuyết lái xe.
Bây giờ cô đã ghi danh, sẽ nhanh chóng đi thi.
Bạn đang đọc bộ truyện Lửa Cháy Lan Ra Đồng Cỏ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lửa Cháy Lan Ra Đồng Cỏ, truyện Lửa Cháy Lan Ra Đồng Cỏ , đọc truyện Lửa Cháy Lan Ra Đồng Cỏ full , Lửa Cháy Lan Ra Đồng Cỏ full , Lửa Cháy Lan Ra Đồng Cỏ chương mới