Đó là một giọng nữ, tất nhiên khi nghe giọng, Tuấn ngờ ngợ nhận ra người đang nói phải chăng là Huệ, cô gái theo như Tuấn được biết là người được Đại chỉ định thăm nuôi Tuấn khi Tuấn còn đang thụ án tại trại giam Thanh Phong. Lần cuối cùng Tuấn gặp cô ta là trước khi mãn hạn tù khoảng tầm 3 tháng.
Tuấn hỏi:
- - Cô là.....?
Huệ đáp:
- - Đúng, là tôi đây.....Người đã gặp và tiếp tế cho anh trong trại giam Thanh Phong thời gian trước. Tôi có việc cần gặp anh, việc này có liên quan đến anh Đại.
Không nghĩ nhiều, Tuấn nói luôn:
- - Cô đang ở đâu...?
Huệ trả lời:
- - Tôi đang ở khu vực gần anh thôi, quán cà phê Vườn Xưa, cách trung tâm bưu điện 100m.
Tuấn nói:
- - 10 phút nữa tôi sẽ đến.
Cúp điện thoại, Tuấn đi ra bên ngoài, gian ngoài của tiệm cầm đồ, Long, Đại, Xuân vẫn đang ngồi đợi. Thấy Tuấn hớt hải đi ra, Long hỏi:
- - Đại ca, anh đi đâu vậy..?
Tuấn đáp:
- - Đưa anh chìa khóa xe máy, anh đi đây có chút việc. Mọi người cứ làm việc như bình thường, có gì anh sẽ gọi.
Đà lấy chùm chìa khóa đưa cho Tuấn, Tuấn lên xe phóng đi trong sự ngơ ngác của mọi người. Không ai hiểu tại sao Tuấn lại vội vàng như vậy.
Đến quán cà phê Vườn Xưa, Tuấn bước vào trong, tay cầm điện thoại bấm lại số ban nãy vừa gọi vào máy mình. Ngồi trong góc cùng, khuất sau chậu cây cảnh, Huệ đứng dậy bắt máy rồi quay đầu nhìn ra lối đi vào.
- - Tôi cũng chỉ biết như vậy thôi, việc của tôi khoảng thời gian ấy là lo liệu cho anh được mãn hạn tù một cách sớm nhất. Trước khi anh ra tù khoảng 6 tháng, đã có khá nhiều chuyện xảy ra trong nội bộ tổ chức. Anh Đại một thời gian phải trốn sang Campuchia, khi anh ấy trở về, người đứng đầu tổ chức, cũng là đại ca của anh ấy đã qua đời, cán cân quyền lực trong tổ chức đảo chiều. Có lẽ để đảm bảo an toàn cho gia đình, cho chúng tôi, anh ấy đã lựa chọn việc từ bỏ. Xưa nay anh Đại không phải người tham vọng quyền lực. Không biết anh ấy đã thỏa thuận gì, hoặc cũng có thể anh ấy đã gặp phải chuyện lớn. Tôi rất lo lắng, dù anh Đại đã dặn đừng xuất hiện, nhưng tôi buộc phải đi tìm anh ấy. Tôi tìm đến bố mẹ anh ấy với danh nghĩa bạn bè nhưng cũng chỉ nhận được thông tin, đã gần 4 tháng nay anh ấy không liên lạc với bố mẹ, số điện thoại của anh ấy cũng không gọi được. Trong lúc nói chuyện, bố mẹ anh Đại có nhắc đến anh. Và tôi đã xin số điện thoại hỏi han về anh rồi tìm đến đây.
Tuấn gắt:
- - Đến cô là người tâm phúc của nó còn không biết nó ở đâu thì làm sao tôi có thể biết được. Hơn 3 tháng nay tôi cũng rất lo lắng khi tôi đã về mà vẫn không liên lạc được với nó.
Huệ nhìn Tuấn rồi nói:
- - Không phải tự nhiên mà tôi đi tìm anh ấy đâu....Tôi có nghe ngóng được 1 tin đồn.
Tuấn hỏi:
- - Tin gì, cô nói ngay đi.
Huệ đáp:
- - Có tin rằng, anh Đại đã bị người của tổ chức thủ tiêu.
Tuấn quát lớn:
- - Không thể nào......Cô nghe tin đó ở đâu.
Huệ vội quay nhìn xung quanh, Huệ nói:
- - Anh đừng lớn tiếng, bình tĩnh đã.....Là nguồn tin từ trong nội bộ của Gia Đình, hắn cũng chỉ là lính quèn thôi, khi tôi hỏi hắn về Đại " Sát " hắn nói không chỉ Đại " Sát " mà tất cả những ai có ý định chống đối lại tổ chức sau khi ông trùm chết, đều bị giết. Tuy chưa có căn cứ xác thực, nhưng trước khi anh Đại biến mất, đã có 3 người cầm đầu ba đường dây tại ba tỉnh thành lớn thuộc tổ chức đã bị chết với cùng một lý do đó là tai nạn. Bởi vậy, tôi có cơ sở để sợ hãi, anh Đại gặp chuyện là có thật.
- - Nếu chúng đã nguy hiểm như vậy nghĩa là anh em của tôi đang gặp nguy hiểm về tính mạng. Tôi không suy nghĩ được xa như vậy, chào cô.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!