Chương 3: Quyết định
"Ngươi nói gì, ta có thể tu tiên sao?"
Vĩ Phàm với hai đôi mắt sáng rực nhìn vào quả cầu lơ lửng.. không đúng, giờ trong mắt Vĩ Phàm chỉ thấy quả cầu này là tia sáng của hy vọng.
Vĩ Phàm nghĩ: Tu tiên.. Ta có thể tu tiên..
"Ngươi đừng làm vẻ mặt buồn nôn vậy nhìn ta, ta nói là ngươi có muốn hay không?"
Thần Khải không biết Vĩ Phàm đưa cái vẻ mặt trong biến thái nhìn hắn, mặc dù không biết bộ mặt đó là có ý gì nhưng hắn cũng đại khái đoán ra được nó cũng không tốt đẹp gì..
Thần Khải ho khan, nói:
"Ngươi có thể tu tiên.. hãy nhận thấy mình may mắn vì điều này.. nhưng trước khi ngươi quyết định ta có điều muốn nói với ngươi."
Vĩ Phàm vẫn háo hức nghe từng chữ không bỏ sót gì, hắn chăm chú lắng nghe.
"Thứ nhất thế giới này nguyên lực thưa thớt rất khó tu luyện nhưng ta vẫn có thể giúp ngươi nếu ngươi đủ quyết tâm."
"Thứ hai tu tiên là một quá trình gian nan và khổ luyện.. Ngươi có thể chịu đựng được sao?"
"Thứ ba, một khi đã quyết định tu tiên thì ngươi phải trút bỏ hết ân ái cũng như duyên phận với phàm nhân.. Có nghĩa ngươi không nên có tình cảm với những người không phải là tu tiên giả.."
Nói đến đây Thần Khải ngừng lại, hắn nhìn chăm chú vào Vĩ Phàm;
"Cuối cùng.. ta để ngươi tu tiên cũng là lợi dụng ngươi, ngươi chấp nhận sao?"
Thần Khải không phải trang cái gì, hắn chỉ muốn biết được tên phàm nhân này có ý chí tu tiên hay không, hắn không muốn công sức của hắn trở thành công cóc.
Vĩ Phàm suy tư một hồi lâu, đáp:
"Ta đại khái hiểu được ông đang nghĩ gì.."
"Thứ nhất ta cũng muốn nói với ngươi, ở thế giới này ta không thân không thích nên ân ái phàm tục ta hứa với ngươi ta bỏ xuống được.. Đại khái ta sẽ cố gắng không động tâm."
"Thứ hai, từ trước đến nay ta được xem như một thằng phế vật ở thế giới này, mặc dù tu tiên có thể khó nhưng ta vẫn muốn vì ước mơ của ta từ nhỏ là tự do tự tại nhưng ở đây không cho phép ta được như vậy.."
"Cuối cùng, ngươi có thể lợi dụng ta để vì giúp ngươi, mặc dù chính sợi dây chuyền này cứu ta nhưng cũng tính một phần là ngươi cứu ta một mạng.. nên ta sẽ giúp đỡ người đã giúp ta.."
"Mặc dù ta không làm được trò trống gì nhưng ta không phải người vong ân bội nghĩa"
Vĩ Phàm nói đến đây đưa tay lên sờ mũi và nỡ một nụ cười..
"Vậy là ngươi không hối hận?"
Thần Khải nhấn mạnh lại một lần nữa,
"Không!"
Vĩ Phàm chỉ đáp lại là "Không" nhưng với một niềm tin mãnh liệt là hắn sẽ chắc chắn làm được.
"Dù sau này có ra sao.. Ta cũng sẽ không hối hận."
Thần Khải tỏ vẻ ngạc nhiên, Thần Khải sống đã qua vạn năm lâu, hắn đã gặp không biết đến bao nhiêu là phàm nhân cũng như thần tiên; có người tham quyền quý, có người vô tình, người thì vong ân bội nghĩa..
Nhưng thanh niên trước mặt lại mang cho hắn cảm giác rất khó nói, mặc dù nhìn không đáng tin nhưng lại có vẻ có thể tin tưởng được.
Thần Khải nghĩ: Chuyện đã đến nước này không cần phải đắn đo..
Ta đã nán lại ở đây đã hơn vạn năm có dư, vậy thêm vài trăm năm nữa cũng có thể..
"Vậy trước hết ta sẽ nói qua cho ngươi những điều cơ bản của tu tiên"
Thần Khải liếc nhìn ánh mắt Vĩ Phàm rồi bắt đầu giảng thuật:
"Đầu tiên, không phải ai cũng có thể tu tiên, muốn tu tiên phải có linh căn.."
Nói đến đây Vĩ Phàm cướp lời của Thần Khải:
"Cái này ta biết.. linh căn ta từng đọc qua phàm nhân tu tiên nên có hiểu sơ qua.. có ngụy linh căn có dị linh căn. V. V.. Có đúng hay không?"
Vĩ Phàm cứ như vớ được vàng, hắn nói luyên thuyên không dứt..
Thần Khải có vẻ như đang cau mày nói: "Ngươi biết rõ thì nói luôn phần ta đi.. Nói đi.. thật là.."
Vĩ Phàm cười nhẹ, hắn gãi đầu và đáp: "Linh cầu gia gia, xin lỗi vì dám mạo phạm.. mờ ngài giảng thuật cho tiểu nhân.. mời nói tiếp.. Hì hì."
Khi nghe Vĩ Phàm gọi là linh cầu, Thần Khải nhảy cẩng lên,
"Ta cũng không phải gia gia ngươi và cũng không phải là linh cầu.. ta gọi là Thần Khải.. Hiểu không? Là Thần Khải."
"Ừ" Vĩ Phàm chỉ cười trừ.
Thần Khải lấy lại bình tĩnh, hắn hạ giọng và tiếp tục nói:
"Kì thật theo ngươi nói cũng đúng, đã vậy ta sẽ giảng thuật sơ lược qua cho ngươi."
Thần Khải không ngừng giảng thuật, giảng thuật những khái niệm cơ bản trước khi muốn bước vào tu tiên..
Tu tiên là quá trình rèn luyện thân thể cũng như linh hồn con người giúp cải biến thân thể cũng như giúp người thành tiên. Đó là một quá trình khổ tu không phải ai cũng có thể chịu được.
Người muốn tu tiên phải có linh căn, không có linh căn thì không thể tu tiên. Rèn luyện linh hồn cùng thân thể nắm giữ quy luật thiên địa sẽ được thiên địa ban phước thọ nguyên.
Nhờ vậy tu tiên được chia ra làm nhiều cấp độ khác nhau, giúp con người đạt được sức mạnh cũng như là một quá trình giúp con người đắc đạo.
"Tu tiên có các cấp độ, vì không để ngươi xin nản chí ta chỉ nói sơ qua cho ngươi những cấp độ đầu tiên.."
"Đầu tiên là luyện khí kỳ, nó gồm có 9 bậc, đây là giai đoạn chắt lọc tinh hoa trong thiên địa, để cơ thể hấp thu, tồn tại ở vị trí đan điền dưới dạng khí. Theo mỗi lần mức độ tăng lên thì sẽ đột phá tầng tiếp theo. Tuổi thọ 120-150 tuổi."
"Đây là cảnh giới đầu tiên nên rất cần sự khổ luyện cũng như cần sự hoàn mĩ, một khi độ hoàn mĩ đầy đủ thì sẽ có ích cho bản thân trong tương lai."
"Tiếp theo là Trúc cơ kỳ.. Trúc cơ kỳ được chia ra làm 3 tiểu cảnh là sơ kỳ, trung Kỳ và hậu kỳ.. Đây là giai đoạn linh khí tinh hoa hóa lỏng, coi như chạm tới được cánh cửa tu tiên chân chính. Đây là bước quan trọng, xây dựng căn cơ tu luyện. Tuổi thọ khoảng 200.."
Thần Khải suy tư một hồi lâu rồi nói tiếp:
"Ngươi chỉ cần hiểu đơn giản như này.. Ban đầu ngươi cần hấp thụ nguyên lực vào thân thể, về sau nó sẽ chủ yếu tập trung ở đan điền ở dạng khí.. Và sau dạng khí thì chỉ cần cô động nguyên lực thành dạng lỏng là ngươi đột phá đến trúc cơ kỳ.."
"Ngươi còn thắc mắc gì nữa không?"
Vĩ Phàm đầu óc có vẻ hơi choáng váng khi tiếp thu rất nhiều thông tin, nhưng cũng may là hắn đã đại khái nắm được vài điều.
Vĩ Phàm suy nghĩ một lúc, sau đó hắn hiếu kỳ hỏi Thần Khải:
"Quái lạ.. vì sao lại tương tự như trong truyện ta từng đọc vậy?"
Thần Khải có vẻ đang nhíu mày, hắn hỏi:
"Tương tự.. Là tương tự như thế nào?"
Vĩ Phàm liền đáp:
"Thì có luyện khí kỳ, trúc cơ kỳ sau đó là kết đan kỳ.. Ngươi xem ta nói có đúng hay không?"
Vĩ Phàm chưa chờ Thần Khải đáp lại đã nói tiếp, hắn cứ nói không dứt về khái niệm tu tiên ở thế giới này chỉ là chuyện viễn tưởng..
"Thật?" Thần Khải có vẻ ngạc nhiên
Kì thật Thần Khải cũng không hiểu được, vì sao tại một tiểu tiểu thế giới có lượng nguyên khí thưa thớt như có như không, lại không có người tu tiên.. Và đặc biệt khái niệm tu tiên chỉ là chuyện viễn tưởng như vậy..
Thần Khải nghĩ: Có thời gian phải tìm hiểu mới được.
Thần Khải bỏ qua những suy nghĩ rối rắm, hắn liền nói:
"Thật ra ta cũng không biết, ngươi là người ở đây mà.. chi bằng ngươi cố gắng tu luyện đi.. sau này khi ngươi nắm được pháp tắc chắc sẽ biết được thôi.."
Thần Khải nói với giọng điệu chỉ bảo:
"Tu tiên cũng là quá trình giúp ngươi tìm hiểu thiên địa mà.. Ngươi càng mạnh thì sẽ biết thêm được nhiều bí mật thôi.."
"Ừ.." Vĩ Phàm không để ý, hắn chỉ gật đầu.
Thần Khải lại tiến đến gần Vĩ Phàm,
"Vậy trước tiên ngươi đưa hai tay ra nắm vật này thử xem"
Trước mặt Vĩ Phàm suất hiện một quả cầu hình tròn đang lơ lững và tỏa ra một vầng hào quang mờ nhạt.
Vĩ Phàm hiếu kì hỏi: "Đây là thứ gì?"
"Đây là linh cầu.. Thứ này sẽ giúp xem ngươi có linh căn gì, khi đã biết rõ linh căn của ngươi thì từ đó ta sẽ dễ dàng nhận biết và giúp ngươi tốt hơn.."
Vĩ Phàm gật đầu, hắn tiến đến chạm vào,
Khi Vĩ Phàm chạm nhẹ vào linh cầu, thì bên trong nó bỗng sáng lên từng tia sáng. Những tia sáng di chuyển xung quanh và từ từ bắt đầu hội tụ lại. Cuối cùng nó hiện lên một chùm sáng mờ nhạt, có đầy đủ những màu sắc, có đỏ, có vàng, có xanh, v. V..
Vĩ Phàm gãi đầu hỏi Thần Khải:
"Thần Khải gia gia, linh căn đây sao nhiều màu như vậy?"
"Đừng bảo.. ta là người có linh căn đặc biệt?" Vĩ Phàm đưa bộ mặt tự luyến cười tà môn hỏi.
"Vậy chắc ta là người có thiên phú để tu tiên rồi.. Hehe"
Thần Khải trong thấy bộ dạng đáng buồn nôn của Vĩ Phàm, hắn ngán ngẫm;
"Thiên Phú cái đầu người đấy, đây là ngụy linh căn.. Ngụy linh căn đồng nghĩ ngươi đây là phế vật trong phế vật.. ngươi hiểu chưa? Hazz"
"..."
Lưu ý: Cấp độ tu tiên trong truyện mình có tham khảo từ Phàm Nhân Tu Tiên và Vô Thượng Thần Đế nên mọi người đã đọc hai truyện trên thì sẽ thấy na ná nhau.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!