TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"! Gọi ta một tiếng hảo ca ca ! "Giọng nói Lục Thành trầm thấp, lại có chút bất ổn, không phải do nàng xấu hổ không dám nói, mà là Ngưng Hương không hiểu nguyên nhân.
Cuốn lấy nhánh cỏ khô trong tay, trong lòng Ngưng Hương phỉ nhổ hắn một ngụm.
Ca ca tốt, nằm mơ, cho dù hắn có tức giận thì mặc kệ hắn, nàng không rãnh kêu như vậy đâu, sau một lúc nàng thẹn quá hoá giận thúc giục hắn, "Chàng nhanh lên, ta phải về rồi.
"Đường huynh cùng Quản Bình đã trở về, Ngưng Hương không muốn về quá muộn, khiến mọi người hiểu lầm nàng cùng Lục Thành làm chuyện xấu.
"Không gọi như vậy ta sẽ không đưa nàng về.
" Lục Thành ngước đầu nói, hắn thích giọng nói ngọt ngào của nàng, cho nên muốn dụ nàng nói chuyện.
Ngưng Hương cũng là người có tính tình thích mềm không thích cứng, khi nàng vừa nghe lời này lập tức giận dữ, vụt đứng dậy, áy náy lúc trước không còn sót lại chút gì, "Ta không cần chàng đưa về, ta sẽ tự mình đi.
"Nói xong liền ném cành cỏ khô muốn bước đi.
"Đi thêm bước nữa, ta cũng sẽ hét thật to hỏi nàng có muốn gả cho ta không.
" Nghe thấy nàng muốn bỏ đi, trong lòng Lục Thành liền căng thẳng, lập tức uy hiếp nói, động tác trên tay cũng không ngừng tăng nhanh.
Ngưng Hương nhìn ra phía đường đất xa xa lờ mờ, nàng sợ, người này da mặt quá dày, nếu như hắn thực sự học theo đường huynh kêu to như vậy thì làm sao bây giờ?Nhưng dù sống dù chết nàng cũng không nói ra câu kia.
Ngưng Hương đứng quay lưng về phía Lục Thành, khuôn mặt nhỏ nhắn bắt đầu xị xuống.
Biết nàng đã tức giận, nhưng câu uy hiếp kia Lục Thành đùa giỡn nói ra chỉ vì không muốn để nàng đi trước, chứ hắn nào dám bức bách nàng, vội vã giải quyết xong chuyện, thu dọn qua loa một chút rồi hắn cuống quýt chạy tới, còn chưa kịp tới miệng đã bồi tội, "Hương Nhi, ta nói đùa thôi mà, nàng đừng coi là thật.
"Dừng bước lại liền đưa tay kéo người vào trong lòng.
Bỗng chốc đứng sát nhau như vậy, đột nhiên có hương vị nhàn nhạt quái dị đập vào mũi.
Ngưng Hương nhíu mày, đột nhiên nhớ lại hình như mình đã từng ngửi thấy hương vị này.
Bùi Cảnh Hàn là người thích sạch sẽ, đệm giường mỗi ngày phải đổi liên tục, mỗi khi bình thường lúc hắn rời giường, lúc vén chăn lên liền lộ ra chiếc đệm, nhưng có một lần không hiểu sao chiếc đệm bị hắn che kín lại, hắn nói tối qua hắn lỡ làm dơ đệm.
Ngưng Hương ban đầu không hiểu, nhưng khi ngửi thấy ra mùi kỳ lại nhìn thấy vết bẩn kỳ quái, nàng lặng lẽ hỏi Tố Nguyệt, cũng không biết Tố Nguyệt nghe được từ đâu, liền khéo léo giải thích cho nàng.
Trên người Lục Thành đang ở trước mắt nàng vậy mà lại ngửi thấy được mùi vị này! Lúc này nàng bỗng nhớ lại vừa nãy giọng hắn đột nhiên khàn khàn run rẩy, lại còn trốn ở bên kia nửa ngày không có động tĩnh gì, Ngưng Hương căm tức nhéo hắn một cái thật mạnh.
Thiệt thòi nàng còn tưởng rằng hắn đang tức giận mà tự trách mình, vậy mà hắn lại chạy sang bên kia làm chuyện không đứng đắn.
Bạn đang đọc bộ truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Lục Gia Tiểu Tức Phụ, truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ , đọc truyện Lục Gia Tiểu Tức Phụ full , Lục Gia Tiểu Tức Phụ full , Lục Gia Tiểu Tức Phụ chương mới