TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bây giờ chỉ còn mỗi trên bầu trời là Thanh Ngọc chưa tìm kiếm mà thôi, nên hắn quyết định đánh liều một phen.
Thanh Ngọc bay lên trời, để đám bóng đen bay vào thức hải cho Cửu Đỉnh Tháp diệt sát, đến khi đủ nhiều hắn lại chạy xuống đất tiêu hóa.Cứ như vậy, theo thời gian trôi qua, tòa phi đảo trong tâm thần Thanh Ngọc càng ngày càng rộng lớn và rõ nét, tu vi luyện Thần cũng tiến bộ mau chóng.Ở đây là nơi nào mà có nhiều âm hồn như vậy?Mộng Nguyệt lại đang ở nơi nào?Ngày tháng trôi qua, đến tận nửa năm sau, Thanh Ngọc mới thấy nồng độ âm hồn loãng dần, cũng không còn đen kịt một trời như trước.
Thanh Ngọc lại lên làm một chuyến, hết sạch âm hồn mới thôi.Tòa phi đảo và cung điện trong thức hải đã lớn thêm gấp ba lần, tu vi luyện thần cũng đã đến Trụ Cung nhất tinh hậu kỳ, một chút nữa sẽ đạt tới đỉnh phong.Nhưng Thanh Ngọc lại cảm thấy có vấn đề.
Bây giờ hắn rất hay xúc động, hỉ nộ ái ố thường xuyên.
Hắn phải bế quan vận chuyển Thiên Diễn Kinh một tháng mới có thể lọc hết những cảm xúc của âm hồn này ra ngoài.Thật đáng sợ, nếu không nhận ra sớm có lẽ sau này sẽ trở thành người điên cũng không chừng.Thức hải trở lại bình thường, Thanh Ngọc liền đạp phi kiếm bay lên trời.
Sau khi lên tới độ cao khoảng ngàn trượng, hắn bất ngờ nhìn thấy một tòa cung điện trong mây, không, phải là tòa thành trì mới đúng.Tường thành màu trắng ngà, vô cùng to lớn, đang bay lơ lửng, không biết tại sao nó bay được.
Thanh Ngọc âm thầm đề phòng, giám định một chút thì lại không rõ phẩm cấp.Có nghĩa là tòa pháo bảo kiến trúc này có đẳng cấp cao hơn Đế cấp ư?Thanh Ngọc vô cùng tò mò, chậm rãi đi đến trước cổng thành.
Bên trong, Thanh Ngọc đã thấy đình đài lầu các đổ nát hoang tàn, nhưng quỷ dị là không có một ai ở đây cả.Từ từ bước vào bên trong cánh cổng đã được mở sẵn, Thanh Ngọc bỗng dưng chìm vào ảo cảnh.Hắn thấy nơi đây đúng là tòa thành trên mây mà hắn đã đi vào, nhưng bây giờ đình đài lầu các còn chưa bị phá hủy, trong đường phố đang có rất nhiều người đi lại.
Đặc biệt hơn là những người này vô cùng đẹp!Nam anh tuấn nho nhã, dù là người thường mặc áo gai quần vải cũng vô cùng có nhan sắc.
Nữ thì không cần phải bàn, người nào người nấy đều thướt tha yêu kiều, xinh đẹp tột cùng.
Bọn họ hối hả mua bán, đi lại, trò chuyện cùng nhau trong tòa thành trì rộng lớn này.
Quang cảnh cuộc sống an bình phồn hoa, ai ai cũng vui vẻ.Nhưng bỗng nhiên dị biến xảy ra, từ trên bầu trời xuất hiện một đám người mặc giáp trụ vàng sẫm, tay lăm lăm cầm gươm kiếm giáo mác, dẫn đầu bởi một tên tráng hán mặc giáp đen, trông vô cùng dữ tợn.Đám người này đổ xuống phía dưới cung điện, điên cuồng chém giết.
Nam tử thì chúng giết sạch, nữ nhân thì đè xuống loạn dâm, sau khi hành sự hung ác xong còn trực tiếp giết chết bọn họ.Thanh Ngọc xem đến cảnh này mà nắm chặt đôi bàn tay, hắn ghét nhất là những thể loại súc sinh man rợ như thế này.
Hắn rất muốn lao lên băm vằm những tên cầm thú kia làm muôn mảnh, nhưng phát hiện ra mình không thể nào di chuyển được.Bỗng nhiên có một cung trang phụ nhân vô cùng kiều diễm hiện ra ở phía cuối tòa cung điện, bà nâng trong tay một khối cầu màu trắng, không biết làm sao bà nhìn về hướng Thanh Ngọc rồi nói:- Lũ súc sinh Tiên tộc các ngươi, hôm nay Thiên Hồ tộc ta dù có chết cũng phải đem các ngươi chôn cùng!Nói xong tới đây, khối cầu màu trắng trong tay bà bạo phát, tỏa ra những tia sáng trắng chói mắt.
Thanh Ngọc đang đứng cũng phải dùng tay che mắt lại mới không khó chịu.
Hắn biết mình đang trong ảo cảnh, nên cũng không lo lắng gì.Như vậy là do vị tiền bối Thiên Hồ tộc kia cố ý để lại quang cảnh này, để cho người sau tới được biết về bộ mặt thật của đám Tiên tộc kia.Thanh Ngọc giận dữ, một bộ tộc mấy vạn người đang sống yên ổn mà chúng dám lao tới điên cuồng chém giết, hơn nữa không chỉ nơi đây, mà cả Hải Thần Cung của cha con Tô Hân cũng giống y như vậy.
Không biết trong trận chiến hơn năm ngàn năm trước đã chết đi bao nhiêu sinh linh vô tội.Thanh Ngọc thở dài một hơi, xem ra lựa chọn của hắn khi quyết định ở giải phong cho Hằng Thiên tinh là vô cùng đúng đắn.
Thanh Ngọc tự nhủ trong lòng có ngày sẽ quét sạch lũ súc sinh này ra khỏi vạn giới.Sau khi luồng ánh sáng kia tiêu tan đi hết, Thanh Ngọc thấy lũ Tiên tộc bị tan hết thân xác, chỉ còn những đoạn thần hồn đen sì bay lượn lờ trong không trung, không thể nào thoát khỏi đây được.Thì ra là thế, hóa ra trước khi đến đây mình đã xử lý sạch sẽ đám âm hồn kia, cũng coi như giúp chút sức báo thù cho Thiên Hồ tộc đi.Trong những gì Thanh Ngọc biết được từ cuốn sách “Vật”, Thiên Hồ tộc chỉ có một cái đuôi duy nhất, nhưng nếu đã hóa hình thì sẽ vô cùng xinh đẹp.
Bảo sao nam nữ tộc nhân trong ảo cảnh vừa rồi lại tuyệt mỹ như thế.Thanh Ngọc còn đang lâm vào trầm tư, thì đã thấy một ngọn gió nhẹ nhàng đẩy hắn về phía trước.
Thanh Ngọc hơi giật mình, nhưng mà cũng mặc kệ, vì ngọn gió này không hề có ác ý, như thể muốn dẫn hắn tới một nơi.
Thanh Ngọc cũng chỉ đành đi theo, chứ không biết phải làm thế nào.Khi tới một tòa lầu các cuối cùng, nơi này vẫn còn được bảo toàn khá nguyên vẹn, cánh cửa bên trong tự động nhẹ nhàng mở ra.
Thanh Ngọc bước vào trong thì thấy có một bức thư ở dưới một cái nghiên mực.Trong thư viết:- “Nếu ai đi tới được đây, chắc hẳn phải là người mang trong mình tấm lòng bao dung cao cả, nếu không chắc chắn đã bị hai bức Đế Quan Thần Long ở ngoài diệt sát.
Thiên Hồ tộc ta bị địch nhân tấn công, chịu họa diệt tộc.
Ta là Mộng Nghi, tộc trưởng đời cuối cùng của Thiên Hồ nhất tộc.
Bạn đang đọc bộ truyện Ma Đế Quân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ma Đế Quân, truyện Ma Đế Quân , đọc truyện Ma Đế Quân full , Ma Đế Quân full , Ma Đế Quân chương mới