Lượng tử thú có thể ngủ ở trên cây, Đàm Thu tất nhiên vô cùng vui vẻ,
lôi kéo Tưởng Thiếu nói chuyện phiếm. Bên cạnh, Tưởng Chiêu nhân lúc
không ai chú ý, hỏi Hoắc Cảnh Hành.
Hoắc Cảnh Hành nghiêm trang nói, "Lượng tử thú tiếp xúc coi như không tính."
Tưởng Chiêu: "???"
Hoắc Cảnh Hành: "Chẳng lẽ lượng tử thú của cậu chưa từng tiếp xúc với người khác?"
Tất nhiên là đã từng tiếp xúc, nhưng chuyện này đâu giống nhau, khi đó là
vì đánh nhau. Thậm chí hồi nhỏ vì lông xù nên được mẹ chải lông cho.
Mà cậu biết mấy cái này khác nhau chỗ nào không?
Nó giống như kiểu một đôi tình lữ đi trên đường, hai người nắm tay nhau,
đó là lãng mạn. Nhưng hai người ở ven đường đánh nhau, còn lăn lộn với
nhau, chỗ tiếp xúc còn nhiều hơn so với nắm tay, nhưng chuyện này không
có nghĩa là bọn họ có quan hệ gì. Tiếp xúc của tôi giống như trường hợp
sau, còn cậu....... sao tôi thấy giống trường hợp trước vậy nhỉ?
Tuy rằng cùng là lượng tử thú tiếp xúc, nhưng sao tôi thấy nó chẳng thuần khiết tẹo nào.
Nhưng hai đương sự lại không cảm thấy gì, một người hoàn toàn không biết gì
cả, một người thì không thèm để ý. Tưởng Thiếu ngược lại không nghĩ gì,
chỉ thi thoảng đồng tình nhìn Hoắc Cảnh Hành.
Hoắc đại ca thần thánh một phương, cậu không nghĩ nổi sẽ có một ngày cậu lại đồng tình đối phương như vậy.
Quả nhiên cứ liên quan đến Đàm Thu, quỷ quái gì đó đều phải thảm như vậy,
không thấy hiện tại Hoắc Cảnh Hành khiến quỷ khóc thần sầu này cũng bị
lừa hay sao.
Sau đó Tưởng Thiếu phát hiện, cho dù là có cả anh trai của cậu thì cũng chẳng có gì thay đổi cả.
Hiện tại chính là Hoắc Cảnh Hành cùng Tưởng Chiêu dùng quang não xử lý công
việc, Đàm Thu ngủ, còn cậu.......nhàm chán, nhàm chán vẫn là nhàm chán.
Cuối cùng dứt khoát chơi trò chơi, ôi, cuộc đời!
Cũng may hôm nay Đàm Thu tỉnh dậy sớm, ngủ no rồi cũng không tiếp tục quấn
lấy cây ngô đồng. Vì thế hai người chuẩn bị rời đi trước, tạm biệt Hoắc
Cảnh hành cùng Tưởng Chiêu, lại còn chào hỏi cây ngô đồng một lúc.
"Bọn tôi đi trước, Hoắc đại ca, sáng mai nhớ đưa điểm tâm ngọt nha."
Hoắc Cảnh Hành "Ừ" một tiếng.
"Lại là buổi sáng!" Quay đầu, Tưởng Thiếu nhịn không được hỏi: "Đàm ca cậu dậy nổi không, không phải cậu......"
"Im miệng, gần đây tôi đều thức đêm." Đàm Thu lập tức nói.
Thằng nhóc này có biết giọng cậu ta to cỡ nào không, nói ở khoảng cách này, Hoắc Cảnh Hành ở phía sau có lẽ nghe được!
Quả thật Hoắc Cảnh Hành nghe được.
Vốn hắn cảm thấy dậy sớm cũng không có việc gì, mà là sáng sớm đã ăn đồ
ngọt uống trà sữa mới không tốt cho sức khỏe. Chỉ là cảm thấy Đàm Thu
sống ngần ấy năm mà không được ăn những thứ này nên thi thoảng ăn cũng
không sao. Nhưng hiện tại, có vẻ vật nhỏ này thức cả đêm?
"Nếu
không, chúng ta đổi bữa sáng thành trà chiều." Hoắc Cảnh Hành dùng quang não gửi tin, "Buổi chiều trước khi đi làm tôi mang cho cậu."
"Được."
Đàm Thu lập tức đáp ứng, như vậy thì không cần dậy sớm rồi.
Quá hoàn hảo.
"Hoắc đại ca anh thật tốt!"
Khen, phải khen, phải cực kỳ khen.
Hôm nay không ăn cơm ở ngoài nên Đàm Thu ăn cơm tối ở Đàm gia. Bữa cơm này
Đàm Ngọc Hồi không ăn, dù sao mất mặt như vậy, cậu ta cũng đã bỏ mấy bữa rồi.
Đàm gia vốn không có thói quen đưa cơm lên phòng. Vì vậy
ước tính nếu Đàm Ngọc Hồi không có năng lực tức đến nó thì hẳn trong
phòng cất đồ ăn riêng.
Đàm Thu cũng không để ý, dù sao cũng chỉ
là một cái xuẩn trứng mà thôi. Trước đây cậu đã nói, không phải là không đề phòng cậu ra mà là không có biện pháp đề phòng.
Thực sự quá ngu ngốc.
Hiện tại, không chỉ riêng Đàm Thu nghĩ vậy, mà cả những người khác cũng
thường xuyên nói chuyện này. Đặc biệt là hai ngày nay, Đàm Ngọc Vi nhà
đại bá thường xuyên 'vô tình' nhắc tới chuyện cậu ta 'đất bằng té ngã'.
Đàm Ngọc Hồi trốn trong phòng không ra, Đổng Thu Mạn là trưởng bối, ngồi
bàn khác, cho nên bàn này chỉ có Đàm Tử Huyên đứng mũi chịu sào. Truyện Full
Đàm Tử Huyên tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng cô ả biết rõ chuyện lần này.
Không thể ngờ được Đàm Thu lại có sức lực lớn như vậy.
Ả ngược lại không nghi ngờ Đàm Thu giả ngu, chỉ cảm thấy đối phương may
mắn. Người khác không biết nhưng cô ả biết rõ, trước đây không lâu, ả
còn vừa bày kế hãm hại Đàm Thu một lần.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!