Hoắc Cảnh Hành uy hiếp xong vẫn chưa yên tâm, gửi tin tức cho Tưởng Chiêu, nói rõ tình huống, sau đó lại 'vô ý' tiết lộ việc này cho Tưởng Chiêu.
Hắn cũng không trông chờ Tưởng Chiêu có biện pháp gì, nói ra chính là trông cậy anh làm một cái loa truyền lời.
(Bản gốc là 'dẫn âm thùng': ý là Hoắc Cảnh Hành muốn Tưởng Chiêu truyền lời cho Tưởng Thiếu, Đàm Thu á)
Dù sao Đàm Thu cũng không ngốc thật, biết có người định hại chính mình, hẳn là sẽ cẩn thận. Bên hắn lại giám sát thêm chút, vậy cơ bản sẽ không xảy ra chuyện gì.
Tưởng Chiêu: "OK."
"Cũng không hiểu cậu ta nghĩ gì, thế mà lại đi ghen ghét một 'đứa ngốc'."
Tiêu Kiến Dung bên ngoài mềm cả người, y không thể nghĩ tới, Hoắc Cảnh Hành sẽ giúp Đàm Thu nói chuyện. Không, nhất định là đối phương chán ghét loại tâm tư âm hiểm này..... Nhưng mà chuyện này cũng không tốt hơn tí nào, lần đầu tiên y đã không chạm được lượng tử thú, lần thứ hai lại đụng phải trường hợp này, ấn tượng quả thực vô cùng bết bát.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, Hoắc Cảnh Hành là đối tượng tốt nhất y chọn được. Đời trước hắn bảo hộ một tên ngốc vô cùng tốt, cũng đối xử với cậu ta cũng vô cùng kiên nhẫn.
Mọi người đều nói hắn thanh lãnh bất cận nhân tình, nhưng kỳ thật hắn lại là một người vô cùng có trách nhiệm.
Toàn chủ tinh không thể tìm ra được một người vừa có năng lực vừa chuyên tình như hắn, y không thể từ bỏ.... Nếu là y, y nhất định làm tốt hơn tên ngốc Đàm Thu kia.
Mà Đàm Thu bên trong căn bản đâu biết chuyện này, cậu còn đang vui vẻ gặm đồ ăn kia kìa.
Tưởng Thiếu không đói, tùy tiện ăn hai miếng, thuận tiện oán giận cùng anh trai, nói La Tiểu Phong đoạt Đàm cá nhà cậu, còn quay lại cảnh La Tiểu Phong cứ một câu lại một lần gọi Đàm ca.
Tưởng Chiêu cũng đang ăn cơm, chẳng qua không ở nhà hàng này. Cùng bàn đều là nhân vật máu mặt, cha của La Tiểu Phong cũng ở đây.
Hai nhà có cạnh tranh nên khi nói chuyện không tránh khỏi có mùi thuốc súng. Lúc này, La cha nhịn không được nhắc tới Tưởng Thiếu, "Em trai cậu gần đây thế nào, suốt ngày chạy theo một đứa ngốc, lại còn gọi người ta là anh, cậu không quản sao?"
"Không cần." Tưởng Chiêu nói: "Cháu nỗ lực làm việc chẳng phải để nó có thể sống thoải mái hơn sao, muốn sống sao thì sống, muốn kết bạn với ai thì kết."
La cha lại nói: "Ài, vẫn là người trẻ tuổi rộng rãi." Trong lòng lại mắng, thoải mái? Còn không phải vì đó là em trai cậu, hừ, đừng tưởng tôi không biết cậu muốn Tưởng Thiếu cái gì cũng không biết, sau này tất cả gia sản đều thuộc về cậu.
Ngoài miệng lại nói: "Nếu đổi thành tôi thì không được, nếu con trai tôi mà làm ra loại chuyện này, tôi nhất định đánh gãy chân nó."
Mà tin tức Tưởng Thiếu gửi vừa vặn lúc này gửi tới.
Tưởng Chiêu lập tức ấn mở, mọi người vì thế mà nghe được La Tiểu Phong gọi Đàm Thu là Đàm ca...... Không hơn Tưởng Thiếu chút nào!
Thằng nhãi con khốn khiếp, không tranh được tí khí thế nào cho cha, lại còn làm mất mặt.
Đàm Thu bên này không biết mấy chuyện kia, La Tiểu Phong cũng không biết lát nữa trở về sẽ phải đối mặt với cái gì. Đến lúc ăn sắp xong, nhân lúc không có người ngoài, bọn họ liền bắt đầu vào xem phần thưởng của trò chơi.
【 Chúc mừng người chơi vượt qua phó bản 'Ân oán gia đình' cấp B, đánh giá đạt S, thưởng 99 điểm sinh tồn. 】
【 Boss phó bản biểu hiện yêu thích, mời người chơi có thể tùy thời vào phó bản. 】
Đàm Thu co rút khóe miệng, đây là thích cậu đấm tra nam tiện nữ hay là thích cậu chỉnh hai người đó lật mặt?
Chẳng qua phó bản kia cũng không có gì đáng lưu luyến, dù sao cũng chỉ có một tòa nhà!
Đàm Thu xem xong thì tắt đi.
Ngược lại nhìn về phía Tưởng Thiếu, tuy không được thưởng nhiều như Đàm Thu, nhưng cũng được 70 điểm. La Tiểu Phong lại được thưởng nhiều, dù sao đây cũng là cửa đầu tiên của hắn, là phúc lợi trò chơi cho newbie.
Hắn không giống newbie trong phó bản 'Kết hôn', cái gì cũng không làm cho nên chỉ được 19 điểm, thậm chí còn không mở được phúc lợi tân thủ.
【 Chúc mừng người chơi vượt qua phó bản 'Ân oán gia đình' cấp A, đánh giá đạt A, thưởng 90 điểm sinh tồn. 】
【 Kích hoạt phúc lợi tân thủ, x3 khen thưởng. 】
【 Chúc mừng người chơi đạt được 270 điểm sinh tồn. 】
Khi cậu còn là newbie, tuy cũng kích hoạt được phúc lợi nhưng căn bản là không được nhiều như vậy, nhân lên cũng chỉ được khoảng 100 điểm. So sánh với đại đa số người chơi thì đã không tồi, nhưng hiện tại...
"Vì sao lúc đầu tôi không gặp được Đàm ca." Tưởng Thiếu vô cùng không cân bằng.
La Tiểu Phong đắc ý nói: "Bởi vì cậu không may mắn như tôi."
Chẳng qua hắn kỳ quái hỏi: "Chúng ta đều vào cùng một phó bản, vì sao các cậu đều là cấp B mà tôi lại là cấp A. Chuyện hai ta làm không khác nhau lắm, thậm chí tôi còn không làm nhiều bằng cậu, vì sao cho dù không x3 thì tôi vẫn nhiều hơn cậu, đánh giá cũng cao hơn một bậc."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!