TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Cẩn Dao chăm chỉ làm phần việc của mình ở bệnh viện.
Cô phụ trách phẫu thuật nên khá rảnh rỗi, thỉnh thoảng sẽ chạy đến kho thuốc giúp đỡ.
Đã rất lâu rồi cô không đến khoa nhi nên hôm nay liền chạy đến.
Mấy đứa trẻ ở khoa nhi nhìn thấy cô liền vui mừng chạy đến, có mấy bé mới vào viện thì sợ sệt chốn một góc.
Mẹ của mấy bé ấy nhìn thấy cô thì cũng lịch sự chào hỏi, mấy mẹ đã quen với cô thì lại khuyên mấy mẹ kia là cứ yên tâm để chúng tiếp xúc với cô.
Mấy đứa trẻ lôi đồ chơi của mình ra chỗ cô rồi tụ lại thành một đám.
Có mấy em chốn ở chỗ mẹ nhìn thấy chỗ cô đông vui thì cũng tiến gần lại xem.
Cô ngẩng đầu mỉm cười nhìn lại đám nhóc.
- Em có muốn gia nhập ngôi nhà của tụi chị không??
Bé trai ngồi cạnh coi nhanh nhảu tiếp lời.
- Cậu tham gia đi, vui lắm đó! Vui hơn chơi điện thoại nhiều.
Chị ấy giỏi lắm, cái gì cũng làm được.
Mấy bé kia cũng nhanh chóng rủ thêm người vào tham gia cùng.
Khi tất cả các bạn nhỏ trong khoa nhi đều tụ tập lại chỗ cô, cô liền dẫn chúng đến phòng đồ chơi mà khoa tạo ra cho các bé.
Vì bệnh nhân ở khoa nhi có cả mấy bé mới vàu tuổi nên mới có khu vui chơi.
Mục đích là giúp các bé được thư giãn, hoà nhập với bệnh viện và không cảm thấy bức bối.
- Vậy bây giờ chúng ta chơi trò lớp học nha.
Lời Cẩn Dao vừa dứt, mấy bé liền tỏ vẻ thất vọng và chán nản.
Có một cô bé đáng yêu giơ tay lên xin ý kiến.
Trái ngược với vẻ đáng yêu của mình, cô bé bạo dạn nói ra ý kiến của bản thân.
- Học chán lắm! Chơi trò khác đi chị.
Cô phì cười.
Ngày bé cô cũng cảm thấy học hành thật phiền phức.
Học ở lớp thì thôi đi, về nhà còn phải làm bài tập nhưng cô chưa bao giờ dám nói ra ý kiến như vậy.
Cô cảm thấy cô bé trước mắt rất có cá tính.
Cô ngồi xổm xuống, xoa xoa đầu cô bé.
- Học tập rất quan trọng, chúng ta không thể trốn tránh việc học được đâu.
Nhưng để các em không thấy chán và cảm thấy việc phiền phức thì chị sẽ cho các em học theo kiểu của chị nha.
Chúng ta vừa học vừa chơi nha!
Tất cả các bé đầu nghe theo cô.
Từ lúc bắt đầu vào bệnh viện làm việc, cô rất thường xuyên lui tới khoa nhi.
Cô thích tiếp xúc với trẻ nhỏ, vì chúng ngây thơ, trong sáng, chứ không như người lớn lòng dạ khó lường kia.
Đôi khi cô cảm thấy cuộc sống sẽ tươi đẹp biết bao nếu như mọi người đều giống như những đứa trẻ, ngây thơ trong sáng.
Cô vừa chơi vừa dạy cho chúng một lúc thì phải quay về khoa của mình.
Mấy đứa trẻ luyến tiếc níu kéo cô, các mẹ phải khuyên một lúc chúng mới chị buông ra cho cô đi.
Cô lấy trong túi ra ít kẹo chia cho chúng.
Nhìn thấy kẹo chúng như quên đi sự luyến tiếc lúc nãy, mặt mày hớn hở nhận lấy.
Cô dặn dò vài điều với chúng rồi mới dời đi.
Cô vừa quay trở lại khoa của mình đã bị viện trưởng tìm.
Cô mời ông vào phòng ngồi nói chuyện.
Ông không vòng vo mà vào luôn chủ đề chính.
Ông muốn giúp cô đề nghị với cấp trên cho cô thăng chức vì với trình độ của cô thì đây là điều hoàn toàn xứng đáng.
Cẩn Dao cảm thấy không phải viện trưởng muốn giúp cô thăng chức mà là muốn để cô đi làm nhiều hơn mới đúng.
Cô từ chối yêu cầu của viện trưởng.
Ông cũng không làm khó cô, thấy cô từ chối thì cũng thôi.
Hôm nay phải tiến hành một ca mổ thay tim cho một người có quyền lực trong thành phố nên hai người cũng nhanh chóng kết thúc buổi nói chuyện.
Ca phẩu thuật có sự góp mặt của cô, viện trưởng và cả Diệp Thiên cộng thêm mấy bác sĩ phụ.
Thật ra ca phẫu thuật này cũng không cần nhiều người như thế nhưng vị nhà giàu kia sợ phẫu thuật thất bại nên nằng nặc đòi tất cả bác dĩ giỏi của bệnh viện phải tập trung làm phẫu thuật cho ông ta.
Viện trưởng vì không muốn mang rắc rối cho bệnh viện nên cũng đành đồng ý.
Thời gian trôi qua vùn vụt, ca phẫu thuật thành công đúng như mong đợi.
Cô và Diệp Thiên trở về phòng làm việc cùng với cô y tá phụ trách của mình.
Y tá đã pha sẵn hai ly trà thơm ngon đặt ở bàn.
Diệp Thiên và cô nằm sõng soài trên ghế sofa.
Điện thoại bàn reo chuông liên hồi làm Cẩn Dao khó chịu.
Cô đang rất mệt mỏi mà ai còn tìm cô vào lúc này nữa.
Cô y tá phụ trách như hiểu ý cô liền nhanh chóng chạy ra bắt máy.
Cuộc đời Cẩn Dao có được một cô y tá phụ trách hiểu lòng người, chu đáo lại nhiệt tình đúng là may mắn mà.
- Chị Cẩn Dao, có người tên Mạc Yên muốn gặp chị.
Cô ấy bịt ống nghe lại, nhỏ giọng hỏi ý cô.
Cẩn Dao khá ngạc nhiên khi thấy người muốn gặp mặt mình là Mạc Yên.
Cô không biết rốt cuộc cô ấy đến gặp mình là vì chuyện gì? Rõ ràng sáng nay cô đã tỏ rõ thái độ giữ khoảng cách với cô ấy rồi mà.
- Cho cô ấy lên đây rồi em cũng đi ăn cơm đi.
Cô ấy chu đáo lấy trong tủ của cô ra ít đồ ăn nhẹ rồi mới rời đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Manh Thê Phúc Hắc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Manh Thê Phúc Hắc, truyện Manh Thê Phúc Hắc , đọc truyện Manh Thê Phúc Hắc full , Manh Thê Phúc Hắc full , Manh Thê Phúc Hắc chương mới