Nếu Trương Thiên Thành đang họp thì điện thoại của anh sẽ do Trần Đức Bảo tiếp quản, bây giờ lại không gọi được, chỉ có thể chứng minh Trương Thiên Thành còn đang giận mình.
“Thôi, đàn ông đàn ang, mấy ngày nữa lại gọi vậy.” Vũ Linh Đan bĩu môi, không để ý.
Ngay khi Vũ Linh Đan cẩn thận dự bị video, sau đó giấu kỹ USB thì điện thoại bỗng reo lên.
Vũ Linh Đan lập tức chạy tới, còn tưởng là Trương Thiên Thành, nhưng sau khi thấy số điện thoại, sắc mặt cô cũng trầm xuống, hụt hẫng bắt máy.
“Vũ Linh Đan, rốt cuộc con đang làm trò gì vậy hả? Ngại nhà họ Vũ chúng ta còn chưa đủ rối loạn hay sao?” Vũ Phong Toàn lập tức mắng té tát.
Vũ Linh Đan cạn lời, nhưng vẫn ôn tồn hỏi: “Con đã làm gì? Con không làm việc ở công ty nữa, hình như bố cũng đâu có lý do gì mà nổi giận?” “Chẳng phải con đang điều tra cái gì hay sao? Bố cảnh cáo con, bố sẽ tổ chức một buổi họp báo, con phải tham dự cho bố, thừa nhận quan hệ của con và Trương Thiên Thành.
Chuyện này dừng lại ở đây, bố không muốn con lại gây rối cho bố nữa.” Vũ Phong Toàn nổi giận đùng đùng nói.
Đã đến nước này, Vũ Linh Đan cũng hiểu ý ông ta.
Cô đã xem nhẹ khả năng diễn xuất và độ mặt dày của Nguyễn Kim Thanh.
Rõ ràng cô đã nắm giữ bằng chứng, thế mà bà ta còn dám mách lẻo trước, hơn nữa còn khiến cho Vũ Phong Toàn đứng về phía bà ta.
Đúng là cao tay! Vũ Linh Đan không muốn tốn nước miếng với Vũ Phong Toàn, chỉ nói thẳng: “Nếu con cứ thế bỏ cuộc thì sau đó mới càng phức tạp hơn.
Bố yên tâm, con chắc chắn sẽ tổ chức cuộc họp báo, nhưng với danh nghĩa của con.” “Vũ Linh Đan, con muốn làm gì hả?” Vũ Phong Toàn khẩn trương chất vấn, khiến Vũ Linh Đan muốn cười..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!