"Không sao, hình dáng rồng cũng xinh đẹp, toàn thân đều sáng bạc, còn có thể bay, có thể săn mồi..."
Hạ Diệc Sơ nói đủ điều tốt, Tiểu Ngân Long lại nghe không hiểu gì, nhưng chỉ cần ở bên cạnh, nghe giọng đối phương cũng vui rồi.
Tiểu Ngân Long tung cánh bay đi, khi trở về nó mang theo một chùm trái cây màu trắng gạo.
"Cho ta?" Hạ Diệc Sơ cười, nhận lấy trái cây, duỗi tay sờ sờ chân trước của Tiểu Ngân Long.
"Cảm ơn ngươi."
Tiểu Ngân Long kêu một tiếng, thu chân lại, sau đó cầm trái cây lên gặm. Nó ăn cái gì cũng rất chuyên tâm.
Hạ Diệc Sơ nhìn trái cây có vẻ giống dưa Hami, nhưng lại màu trắng ngà.
Nàng cắn một miếng dưa, cực kỳ giống vị dưa Hami, ngọt lành thanh mát, cũng như nước sông kia, thịt quả chứa đựng lượng lớn linh khí, thấm vào cơ thể.
Một người một rồng nhanh chóng giải quyết đống dưa, sau đó trở về sơn động.
Nơi này đầy linh khí, đặc biệt trong sơn động, ở trong này tu luyện một ngày bằng bên ngoài ba ngày, bằng mười ngày ở "Tu Di cảnh giới".
Thời gian trôi qua, bất tri bất giác, bọn họ đã ở cùng nhau một đoạn thời gian.
Tiểu Ngân Long thấy Hạ Diệc Sơ thường đào thú hạch nên ngày nọ nó mang về một đống thú hạch cho nàng.
Hạ Diệc Sơ phát hiện chỉ số thông minh của nó rất cao, trừ không biết nói thì phần lớn đều hiểu các biểu đạt của nàng.
Tiểu Ngân Long có vẻ đang đến thời kỳ trưởng thành, mỗi ngày ngoài đi săn, ăn uống, chơi ở hồ nước thì toàn bộ đều ngủ ở phiến đá quý kia, đôi khi sẽ biến hình nhưng đều... thất bại.
Hạ Diệc Sơ vẫn không thấy được hình người của Tiểu Ngân Long, nội tâm có chút không vui.
==================================
Đây là dưa lưới Hami nè các bạn, rất ngọt và giòn.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!