TONY ôn hòa dặn dò. "Nhưng ta hy vọng nhóc còn tốt hơn cả ta." Gã dừng lại, nghịch ngợm nói. "Ta còn muốn cảm ơn nhóc cho ta cơ hội cầu hôn tiểu Pepper cơ mà." Vẻ tươi cười trên khuôn mặt STEVE cứng đờ lại, trong ánh mắt nhìn TONY đột nhiên mang lên chua xót cùng tiếc nuối che dấu không được. TONY hơi hơi rũ mắt, tránh đi ánh mắt của anh, xoay người đưa Peter ra cửa căn cứ. "Còn tốt hơn cả anh?" STEVE nhìn lại TONY, trong mắt mỉm cười. "Tony Stark mà tôi biết cũng sẽ không khiêm tốn như vậy." "Đúng vậy, tôi thay đổi thất thường, cố chấp tự luyến, khó có thể ở chung cùng người khác." TONY ngồi vào sô pha bên cạnh STEVE, đứng đắn nói. "Tôi tốt sao? Tôi không tốt. Không ai rõ ràng hơn so với chính bản thân tôi." "Tony!" STEVE không tán đồng. "Anh là người bảo vệ trái đất tốt nhất. Tôi vẫn luôn cho là như vậy." Trong mắt TONY lập loè ánh sáng nhạt. "Cho dù là thời điểm Ultron?" STEVE nghiêm túc nói: "Cho dù là thời điểm Ultron." "Ultron không phải tác phẩm của Hank sao?" Steve hỏi. Anh một chút cũng không muốn xem một màn này, này... Giống như là tình cảnh tái hiện, trong quá khứ, anh cũng từng tin tưởng bạn thân của mình như vậy. Đáng tiếc, toàn bộ tín nhiệm đều bị nội chiến huỷ hoại. TONY nghi hoặc mở miệng, hai vị vũ trụ 616 cho rằng gã lại muốn hỏi 'Hank là ai?'. Kết quả, TONY nói: "Hank Pim? Tôi biết ông ấy, ông ấy là đồng sự của bố tôi."
"Tuổi của Hank và tôi không chênh lệch nhiều." Tony thở dài, gã đã ý thức được cái gì. "Cho nên, Ultron nơi này?" "Tôi làm." TONY giang tay. "Đây là nguyên nhân tôi ký tên. Chúng ta cần trói buộc." "Không sai." Tony tán đồng gật gật đầu. "Siêu anh hùng cũng sẽ phạm sai lầm. Anh ấy không hiểu cũng bình thường, bởi vì Captain America sẽ không phạm sai lầm." Ngoài dự kiến của gã, nổi khùng trước chính là TONY. Gã dùng biểu tình 'anh điên rồi sao' nhìn Tony, không thể tin tưởng hỏi: "Anh nói gì?!" "Captain America đương nhiên sẽ phạm sai lầm." STEVE cười khổ. Chính là bởi vì anh phạm vào một sai lầm rất lớn, sự tình mới có thể đi hướng nông nỗi không thể vãn hồi như thế. Nhưng đây là chuyện giữa bọn họ, không quan hệ gì với hiệp nghị. Anh đánh lên tinh thần, trước tỏ vẻ bản thân đồng ý ý kiến của TONY. "Nhưng hiệp nghị quá khắc nghiệt, nó hoàn toàn tước đoạt quyền lựa chọn của chúng ta. Nếu nó bắt chúng ta đi địa phương không nên đi, hoặc là không cho chúng ta đi địa phương nên đi thì sao đây?" TONY thì lại tỏ vẻ. "Anh cho rằng hiện tại tôi đang làm gì?" Giống như lúc trước, hai người kia một khi nói chuyện, những người khác liền chen không lọt miệng. Hiện tại xem ra, liền tính 'những người khác' này chính là chính mình ở vũ trụ khác cũng giống nhau.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!