TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Đúng vậy! Anh điên rồi! Anh nhớ em, nhớ đến phát điên rồi."
Lời nói của Hàn Thước nói ra thật nhẹ nhàng nhưng lại mang theo cả phong ba bão táp.
Suốt hai năm qua, anh nhớ cô đến thế nào chắc chỉ có mình anh mới biết.
Hai năm qua, anh đã dày vò bản thân mình thế nào thì cũng vẫn chỉ có mình anh biết mà thôi.
Tiêu Yến lặng người nhìn anh, trong đôi mắt hiện lên một sự phức tạp.
Nếu nói cô không nhớ anh thì chính là nói dối.
Còn nếu nói là nhớ anh thì lại càng nhớ đến những thương tổn trong quá khứ nhiều hơn.
Chỉ là...cô có thể tàn nhẫn với tất cả những người khác nhưng chỉ riêng anh là không thể.
Bởi lẽ trong lòng cô tình yêu mà cô dành cho Hàn Thước vẫn là không hề có chút thay đổi.
Nếu không thì suốt hai năm qua, cô sớm đã có thể tìm được người khác mất rồi.
Bên ngoài trời mưa rơi lất phất, trong quán nhỏ lại tĩnh lặng đến lạ.
Hai người đứng đó đối diện nhau nhưng lại chẳng dám nhìn nhau.
Hàn Thước nhắm mắt hít một hơi thật sâu, giọng nói nghẹn ngào phát ra khiến trái tim ai kia đau đớn.
"Anh rất nhớ em, nhưng lại quên mất em chưa từng nhớ anh.
Tiêu Yến, có phải em đã động lòng với Lưu Hạo Thiên rồi không?"
Người phụ nữ đứng đó, đôi mắt xinh đẹp nhìn anh đầy thất vọng.
Sau bao ngày xa cách, đến cuối cùng anh vẫn không thể hiểu được tình cảm của cô.
"Anh muốn nói sao thì cứ như thế ấy.
Tôi không muốn phải giải thích bất kì điều gì nữa."
"Được! Anh hiểu rồi.
Xin lỗi! Anh sẽ không bao giờ làm phiền em nữa."
Bóng người cao lớn từng bước đi ra ngoài, một lần ngoảnh lại cũng không có.
Tiêu Yến nhìn theo bước chân Hàn Thước mỗi lúc một xa dần rồi khuất hẳn trong màn mưa đêm tĩnh mịch.
Tại sao...cô lại cứ thấy đau lòng? Tại sao anh không ngoảnh lại nhìn cô dù chỉ một lần...
Chỉ là cô không biết, khi bóng người cao lớn kia dầm mình trong cơn mưa lạnh buốt, trong đôi mắt lạnh lùng đó đã chảy ra hai hàng lệ.
Cảm giác nước mắt hoà lẫn với nước mưa thật lạ, ít ra thì anh cũng có thể khóc một lần cho thoả.
Mưa đang rơi hay nước mắt anh rơi!
Mưa lạnh giá hay tim cô buốt lạnh?
Tại sao hai người lại cứ phải dày vò nhau như thế...
____________
Cánh cổng nhà Tử Lan vang lên tiếng chuông inh ỏi.
Ưu Tử Lan thấy lạ, đã giờ này rồi ai lại còn đến tìm cô nữa vậy? Hơn nữa...ngoài kia vẫn đang mưa...Ưu Tử Lan cầm ô đi ra mở cổng, trước mặt cô xuất hiện một cảnh tượng mà cô chưa từng nghĩ tới.
Âu Dương Tử một thân ướt sũng, sắc mặt trắng bệch vì lạnh đứng trước cổng nhà Tử Lan.
Cô nhìn thấy anh như thế liền vội vàng bước tới che ô cho anh.
Khoé môi người đàn ông cong lên một nụ cười mãn nguyện.
"Anh còn cười được sao?"
"Anh biết em sẽ không bỏ mặc anh mà."
"Tử! Anh đừng như vậy nữa có được không? Chúng ta...!không có kết quả đâu."
"Kết quả là do anh quyết định.
Chuyện mà Âu Dương Tử anh muốn làm thì dù trời có sập xuống cũng không thể ngăn cản."
Ưu Tử Lan bất lực nhìn anh.
Người đàn ông này quả thật là rất cứng đầu cũng rất cố chấp.
Bạn đang đọc bộ truyện Mèo Cưng Của Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mèo Cưng Của Anh, truyện Mèo Cưng Của Anh , đọc truyện Mèo Cưng Của Anh full , Mèo Cưng Của Anh full , Mèo Cưng Của Anh chương mới