"Ta từ chối." Giả Tỳ Tu ngồi trên ghế sa lon, đôi tai rất khó chịu mà rũ xuống, "Ngươi biết ta mấy tuổi không? Còn muốn diễn vai con trai ngươi trên ti vi."
"Ngươi bao nhiêu tuổi không quan trọng, hiện tại ngươi nhìn không tới mười tuổi." Hàn Bạc ngồi xổm ở trước mặt hắn, khách quan phân tích.
Giả Tỳ Tu vẫn một mặt không vui.
"Nếu ngươi đi, ta sẽ cho ngươi tóc của ta." Hàn Bạc dụ dỗ nói.
"Ngươi vốn nên cung cấp tóc cho ta." Giả Tỳ Tu kháng nghị nói, "Đây là thỏa thuận nhằm thay thế tài nguyên của Xí nghiệp Tỳ Hưu."
"Ta đâu có ký hiệp ước không phải sao." Hàn Bạc buông tay, "Ngươi không đi ta sẽ không giúp ngươi."
"Vậy nửa đêm ta mang dao đến cạo tóc ngươi rồi mang đi." Giả Tỳ Tu bình tĩnh nói.
"Tóc cạo xuống chỉ dùng được có một lần, ngươi có chắc là đủ không?" Hàn Bạc nhếch mép phản bác.
Đôi tai nhỏ bé của Giả Tỳ Tu khẽ run lên.
"Sau đó khi ngươi ra ngoài tiêu hao hết rồi quay về, ngươi sẽ phát hiện tóc ta vẫn chưa mọc kịp." Hàn Bạc nhún vai nói, "Tộc trưởng tộc Tỳ Hưu thông minh sẽ không làm những việc ngu ngốc như mổ gà lấy trứng như thế đi."
Con gà trước mắt đang diễu võ dương oai[53], lại dùng quả trứng để đánh lừa mị ma, đôi tai lông xù của Giả Tỳ Tu lại run lên ròi ủ rũ mà cụp xuống.
[53] Diễu võ dương oai: phô trương uy thế và sức mạnh để khoe khoang hoặc đe doạ.
Tuy rằng tai thú đã bán đứng tư tưởng của hắn, nhưng biểu hiện của Giả Tỳ Tu vẫn cứ cố chấp, cực kỳ giống như một đứa nhỏ đang giận dỗi oan ức trong tiệm tạp hóa vì đống đồ chơi và bố mẹ.
Hàn Bạc biết rõ tầm quan trọng của việc đánh một cái cho một quả táo nên tiến lên một chút hướng dẫn hắn: "Cái tiết mục này thực ra cũng coi như một nửa chương trình là liên quan đến ăn uống. Hiện tại ta đang là người đại diện cho Nhà hàng Tỳ Hưu, khi lên chương trình biểu hiện tốt một chút, không phải là đang tuyên truyền miễn phí cho nhà hàng Tỳ Hưu sao?"
Lỗ tai Giả Tỳ Tu lặng lẽ dựng thẳng lên.
Nhà hàng Tỳ Hưu đang trong giai đoạn sơ khai, thiếu sự tiếp xúc và quảng bá rộng rãi, nếu như Hàn Bạc có thể phát huy tốt trong chương trình thì đây sẽ là một cơ hội không thể bỏ qua đối với nhà hàng Tỳ Hưu.
Trước mặt cậu, tai thú của tộc trưởng trẻ con tộc Tỳ Hưu dựng thẳng, đuôi hamster cũng phát ra âm thanh "Sát sát" trên ghế sa lon, Hàn Bạc biết Giả Tỳ Tu động tâm nên mỉm cười, véo má hắn, dứt khoát nói: "Sáng thứ hai tuần sau bắt đầu ghi hình trong hai ngày, tộc trưởng của chúng ta nhất định phải dành ra thời gian rảnh nha."
Giả Tỳ Tu tuy rằng chỉ trở lại công ty một ngày, nhưng lại dùng hiệu suất cực cao xử lý xong đống văn kiện chất như núi.
Trước khi ghi hình vài ngày, hắn ôm đầu Hàn Bạc hút một hơi mạnh, trong chốc lát khôi phục lại hình dạng người trưởng thành, sau đó chạy đến công ty thông báo phương hướng vận hành của công ty trong tương lai.
Ngay khi Chúc Li lệ nóng doanh tròng (rơm rớm nước mắt) nhìn tộc trưởng kiêm tổng tài của mình xử lý các công vụ lộn xộn một cách có trật tự, trong lòng cảm vì mọi thứ cuối cùng cũng đã trở lại đúng quỹ đạo... Giả Tỳ Tu vỗ vai anh, giản lược nói: "Sau này lại tiếp tục làm phiền ngươi rồi."
Chúc Li: "?"
Trong lòng Chúc Li đánh lên hồi chuông cảnh báo, kiểu tuyên bố từ biệt tương tự như từ chức hay cái chết này khiến trái tim anh như thót lại.
Ông chủ đi, mọi công việc đều đổ lên đầu anh.
"Ngài muốn từ chức?" Giọng anh run run, "Đừng mà... ông chủ, ngài là doanh nhân bội bạc và kiệt xuất nhất mà tôi từng thấy. Ngài không phải đám biến thái Thần tộc không ăn không uống mà ngài biết cách để nghiền ép công nhân. Khả năng đám phán và năng lực quyết sách của ngài thậm chí còn độc đáo hơn nữa, tôi chưa bao giờ gặp một Tỳ Hưu đưa ra nhầm quyết sách nhưng điều kỳ quái nhất là chúng nó lại có hiệu lực như vậy..."
Giả Tỳ Tu:...
"Ngươi đây là đang khen ta à?" Giả Tỳ Tu buồn bực nói, "Ngươi đến cùng muốn nói cái gì?"
"Ông chủ ơi ngài vạn lần không thể đi được. Ngài đi là tộc Tỳ Hưu liền xong đời, xong rồi đám lão già đời tổ lý kia cũng sẽ không bỏ qua cho tôi đâu huhu..." Chúc Li bật khóc.
"..." Giả Tỳ Tu cứng họng, "Ta không có đi, có việc nên nghỉ ngơi vài ngày."
"Nghỉ ngơi?"Chúc Li gạt nước mắt, vẻ mặt giật mình nhìn mặt trời mọc đằng tây, nhưng rốt cuộc anh ta cũng là một trợ lý chuyên nghiệp, rất nhanh trở lại cương vị: "Ngài có cần tôi giới thiệu một số tour du lịch cho ngài không?"
"Không cần, ta có kế hoạch tham gia một chương trình."
"Chương trình gì?"
"< Ăn gì đây bố >."
"Ngài có con khi nào? Ngài tính tham gia chương trình dành cho cha mẹ và con cái thật." Chúc Li giật nảy cả mình, anh mở máy tính bảng ra rồi nói, "Tôi sẽ liên hệ với tổ kế hoạch để lập một bản kế hoạch, bố của tộc trưởng tộc Tỳ Hưu nhất định phải thể hiện sự trưởng thành trong chương trình. Một hình tượng người cha có trách nhiệm..."
"Không cần." Giả Tỳ Tu bình tĩnh nói, "Ta là đứa con trai."
"..."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!