TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Mị Ma Chỉ Muốn Cơm Khô

Chương 4: 4


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

*WARNING: Không nên đọc khi chưa ăn no nhá, kẻo lại thèm chảy nước miếng:)))

Cầm cục lông xù màu trắng lên, Hàn Bạc tò mò đánh giá từ trên xuống dưới.

Cậu mới từ nhà hàng đi ra, sau khi Giả Tỳ Tu đi rồi, cậu mới nhớ ra rằng mình quên mất yêu cầu ghi nợ.

Tổng hạn mức trao đổi đã đầy, để không bị chết đói, Hàn Bạc chỉ có thể lôi hệ thống ra dựa vào lí lẽ tranh luận một phen. Cậu đang tranh chấp hết sức lực thì nghe thấy một tiếng bẹt, cách đó không xa một cục bông màu trắng toát rơi trên mặt đất.

Vật kia toàn thân màu trắng như tuyết, chỉ có một ít vàng tạo thành hình tròn ở trên lưng, thân hình hình cầu của nó khẽ run lên trong không khí, thoạt nhìn mềm mại như sáp.

Cực kỳ giống như một chiếc bánh mousse sữa chua với nước sốt xoài.

Hàn Bạc thấy đói bụng liền đi tới nhặt lên.

So với dự kiến nặng hơn nhiều, Hàn Bạc ước lượng, thầm nghĩ trọng lượng không ít.

"Đây là cái gì? Hamster hả?" Cậu hỏi hệ thống.

【 Thú tộc cấp cao, cụ thể là cái gì thì không thể xác định được 】

"Ăn ngon không?"

【... 】

Hệ thống nghẹn lời, cục lông xù màu trắng tựa như nghe hiểu cũng run lên.

Hàn Bạc tỏ vẻ nhân hậu, ôn nhu xoa xoa cái bụng của nó hai lần, hiểu ý mà giải thích: "Không phải nói muốn ăn ngươi, chỉ là tùy tiện hỏi mùi vị một chút..."

Cục lông run càng thêm kịch liệt.

Hệ thống không nhìn nổi nữa.

【 Thú tộc cấp cao có khả năng biến hình, nếu như bị tùy tiện hãm hại, chúng có thể phải đối mặt với sự truy đuổi của cả bộ tộc 】

"Ồ, có bối cảnh." Hàn Bạc thả tay xuống có chút hứng thú.

Mắt thấy cậu càng ngày càng gần mặt đất, Giả Tỳ Tu bỗng cảm thấy phấn chấn, bốn cái chân ngắn ngủn của hắn kịch liệt vẫy đạp trên không trung, giống như một vương bát[17] xui xẻo không thể trở mình.

[17] Vương bát: đồ con rùa, con rùa rụt cổ

Hắn đang quay người thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng ai đó hét lên.

"Mị ma bên kia, ngươi đang cầm cái gì trong tay đấy?"

Giả Tỳ Tu nghe tiếng thì cứng đờ, nhấc cái đầu nhỏ của hamster lên, nhìn thấy người Mã Môn đang cầm túi áp giải thần đi về phía này.

Hắn trong lòng cả kinh cũng không quay người nữa, nhanh chóng biến mình thành một quả cầu, nhét đầu vào bụng để trốn...

Mặc dù không ai có thể nhận ra một con chuột hamster bằng khuôn mặt của nó.

Đám người Mã Môn hung hãn, Hàn Bạc kỳ quái liếc mắt nhìn một cái, co lại thành một quả cầu rồi, nhướng mày nói: "Đây là của tộc các ngươi à?"

Bạn đang đọc bộ truyện Mị Ma Chỉ Muốn Cơm Khô tại truyen35.shop

Không đợi đối phương trả lời, cậu đánh giá người Mã Môn đang bịt mặt trên dưới một phen, lắc đầu thở dài.

"Chỉ là cái bánh mousse ngon miệng thôi mà, tại sao ngươi sau khi hoá hình lại hèn mọn như vậy?"

"Ngươi mắng ai hèn mọn hả?" Đám người Mã Môn thập phần bị mạo phạm, tức giận nói.

"Đừng hiểu lầm." Hàn Bạc xua tay, biểu thị chính mình không có ác ý, "Ta không phải cố ý mắng ngươi."

"Chỉ là thuật lại sự thật khách quan thôi."

"..."

Giả Tỳ Tu đang cuộn mình lặng lẽ lộ ra một con mắt, nhìn thấy đám người Mã Môn bị tức đến run cả người, mặt nạ đều không giấu được hai má đỏ lên.

Sắc mặt đám người đó còn khó coi hơn lúc tộc Tỳ Hưu dùng một điểm ưu thế trong lần trả giá cuối cùng để giành lại mảnh đất phát triển.

Giả Tỳ Tu cảm thán,

Sự sỉ nhục về ngoại hình thực sự đánh vào điểm đau.

Mị ma không hổ là chủng tộc đùa bỡn lòng người nhất.

Thấy đám người Mã Môn nổi trận lôi đình, Hàn Bạc nói: "Đùa thôi mà, vừa rồi ngươi hỏi ta cái gì?"

Đám người Mã Môn sắp lên cơn động kinh, lần này lại bị cắt ngang bởi điều này.

Cơn tức bị chặn trong lồng ngực, không thể bộc phát, người Mã Môn chỉ lạnh như băng nói: "Chúng ta đang truy tìm tên tội phạm thú tộc bị truy nã, hiện tại ta nghi ngờ nó đang ở trong tay ngươi."

"Cái này?" Hàn Bạc nhấc Giả Tỳ Tu lên. Nhìn lại cái bao tải trong tay người Mã Môn, đột nhiên hiểu ra.

"Ồ, các ngươi là đội bắt chuột."

Người Mã Môn:...

Đám người Mã Môn không chịu được oan ức này, xoay người rời đi.

"Mấy người đang làm gì vậy..." Hàn Bạc nhìn bóng lưng đám người Mã Môn tức đến nổ phổi, khó hiểu nói, "Đội bắt chuột bây giờ thất thường như vậy sao? Thế giới này cũng thật sự rất đa dạng."

Giả Tỳ Tu, người đang bị xách ở trên tay: Ai nói không phải đây...

Một giây sau, hắn bỗng nhiên cảm thấy không trọng lực, lại bị xách lên cao đến trước mặt mị ma.

"Muốn mang về sao? Vừa vặn đang thiếu bữa tối đây..." Tiểu mị ma lầm bầm lầu bầu.

Giả Tỳ Tu cả người phát lạnh.

"... Ta không ăn nhưng cũng không thể nếm thử mùi vị một chút được sao?"

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mị Ma Chỉ Muốn Cơm Khô, truyện Mị Ma Chỉ Muốn Cơm Khô , đọc truyện Mị Ma Chỉ Muốn Cơm Khô full , Mị Ma Chỉ Muốn Cơm Khô full , Mị Ma Chỉ Muốn Cơm Khô chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top