TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Nghị Minh?” Nghị Lâm lấm bấm một câu, sau đó bình thản nói ra sự thật khiến tôi khiếp sợ: “Nghị Minh là tôi mà Nghị Lâm cũng là tôi.”
“Vậy còn Liên Trì?” Tôi lập tức tò mò: “Rốt cuộc anh có phải Liên Trì hay không?”
Khi nghe thấy câu hỏi này, Nghị Lâm ngẩn người trong giây lát, sau đó mới tiếp tục nói bằng giọng chắc nịch: “Tôi không phải Liên Trì, Liên Trì thì yêu Tang Ca, mà trong lòng Nghị Lâm tôi chỉ có Minh…” Hắn nói tới đây bổng im bặt không nói nữa.
Bởi vì mấy lời của hắn nói nhỏ, cho nên tôi không nghe được, chỉ nghe thấp thoáng hắn bảo mình không phải Liên Trì… Thêm cả việc, hình như hắn có người trong lòng rồi…
Nghị Lâm bỗng ngồi quỳ một chân xuống, nâng hai tay lên túm chặt bả vai tôi phát đau. Ánh mắt hắn có hơi sững sờ, giọng nói run rấy: “Cô thật sự nhìn thấy Tang Ca?”
Tôi còn chưa kịp trả lời thì đã thấy thân mình hắn run bắn lên, mái tóc đen bổng chốc hóa thành mái tóc bạc, khí thế quanh thân cũng bất chợt thay đối. Tôi hoảng sợ lui về phía sau, thế nhưng vừa mới lùi lại hai bước đã bị Nghị Lâm vươn tay túm chặt cổ chân lôi lại.
Hắn ngầng đầu nhìn tôi, nói đúng hơn là đang xuyên qua tôi để nhìn một người khác. Đôi mắt Nghị Lâm đỏ rực lên, bàn tay thon dài lạnh lẽo của hắn mơ.n trớn gò má của tôi, tôi không khỏi rùng mình, cảm giác sởn gai ốc từ sống lưng vọt lên tận óc.
“Tang Ca, là nàng sao?” ‘Nghị Lâm’ nhỏ giọng thủ thỉ.
Tử Trúc quấn quanh cố tay hắn, im lặng không lên tiếng, tiếp tục quan sát tình hình.
Đương lúc tôi định đáp lời thì lại cảm giác thân thể không chịu khống chế, nhưng tôi có thể rõ ràng nghe thấy bản thân mình mở miệng nói, giọng nói tôi nhẹ nhàng vang lên: “Liên Trì…” Một tiếng gọi này như chất chứa bao nhiêu phẫn uất, ai oán nhớ thương… Mà những cảm xúc đó khiến tôi phải giật mình.
‘Nghị Lâm’ đột nhiên giang tay ôm chặt tôi vào lồng ngực, giọng của hắn lạc hẳn đi: “Ta đã đi tìm nàng rất lâu… Ta rất nhớ nàng.”
Sức lực của hắn quá lớn khiến tôi cảm thấy hơi khó chịu. Tôi bỗng lấy lại được quyền khống chế thân thể, vừa mới khống chế được thán thế, tôi đã lập tức đấy hắn ra xa.
‘Nghị Lâm’ không đề phòng bị tôi đẩy ngã về phía sau, nhân lúc hắn còn chưa phản ứng lại, tôi nhanh chóng túm lấy hòn đá bên cạnh đập vào
đầu hắn một cái.
‘Nghị Lâm’ bị tôi đập tới bất tỉnh. Lúc bây giờ tôi mới yên tâm ngồi dựa vào gốc cây cách đó không xa, chờ hắn bình tĩnh lại sẽ nói chuyện tiếp.
Tới tận sáng hôm sau Nghị Lâm mới tỉnh lại, lúc đó tôi đang đi loanh quanh gần đây để xem có cách nào thoát khỏi nơi này không, nhìn thấy hắn tỉnh lại, mái tóc bạc đã biến mất, ánh mắt cũng trở lại bình thường tôi mới mở miệng hỏi: “Đây là đâu vậy?”
Nghị Lâm nâng tay lên xoa xoa đầu, lông mày hắn khẽ nhíu lại, xong vẫn đáp: “Vần còn trong mộng cảnh, nhưng đã ra khỏi chợ quỷ rồi.”
“Anh có biết làm thế nào để thoát khỏi đáy không?” Nói thật tôi đã chán ngán với mấy thứ này lắm rồi, hiện tại tôi chỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức.
“Biết.” Nghị Lâm gật đầu, nhưng còn chưa đợi tôi kịp vui mừng thì hắn đã nói tiếp: “Nhưng chỉ có tôi có thể thoát ra ngoài, còn cô thì không thể.”
Cùng lúc hắn nói, trong đầu tôi cũng vang lên một giọng nói khác: “Ta có thể giúp cô thoát khỏi đây.”
Giọng nói này tôi nhớ rõ, mình đã nghe thầy vào tối qua!
Tôi lập tức cảnh giác: “Kẻ nào?”
“… Ta tưởng rằng cô đã biết ta là ai?”
Tôi âm thầm suy đoán một hồi, lại nhớ tới những gì mình nhìn thấy trong giấc mơ, tôi bỗng do dự lấm bấm: “Tang Ca?”
Giọng nói vang lên trong đầu tôi vẫn vô cùng suy yếu: “Đúng vậy.”
“Rốt cuộc cô đang ở đâu?” Tôi thầm nghĩ, nếu như Tang Ca ở quanh đây, không có lý nào Tử Trúc và Liên Trì không phát hiện ra, vả lại không phải Tang Ca đã tan biến rồi sao? Tại sao nàng lại vẫn còn sống?
Bạn đang đọc bộ truyện Minh Hôn Với Quỷ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Minh Hôn Với Quỷ, truyện Minh Hôn Với Quỷ , đọc truyện Minh Hôn Với Quỷ full , Minh Hôn Với Quỷ full , Minh Hôn Với Quỷ chương mới