TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: riri_1127
Chương 19: Khá lắm, gặp người nhà?
Nguyễn Tự Bạch trở lại xe phát hiện Du Nguyệt đã ngủ rồi, điều này làm cho anh có cảm giác mình thật thất bại.
Buổi hẹn đầu tiên mà có thể làm cho đối phương mệt rã rời chắc chỉ có anh là người đầu tiên!!
Lại liên tưởng đến sự cười nhạo của Lục Triêu Ngôn ban nãy, sắc mặt của Nguyễn Tự Bạch càng khó coi.
Lúc Du Nguyệt bị đánh thức cô còn mơ mơ màng màng, khi đó cô mới biết mình ngủ quên.
"Tối nay ăn đồ Tây được chứ?" Anh nhỏ giọng hỏi ý kiến cô.
Vẻ mặt Du Nguyệt mờ mịt, "Vẫn chưa kết thúc sao?"
"..."
"Nhưng mà bây giờ tôi buồn ngủ quá."
"..."
"Tôi có thể ngủ một lát không?"
"Vậy ra phía sau ngủ." Nguyễn Tự Bạch cũng nhìn ra sự mỏi mệt của cô, có chút đau lòng, "Ra phía sau ngủ một hồi, đến tối chúng ta lại đi ăn."
Du Nguyệt đã buồn ngủ đến không chịu nổi, mơ mơ màng màng theo sự chỉ dẫn của anh, khẽ gục đầu chìm vào giấc ngủ.
Chiếc xe lặng im, anh chưa bao giờ trải qua tình huống như vậy, cảm giác rất ngượng ngùng.
Anh cứ... không có mị lực thế sao?
Dù sao đi chăng nữa thì cũng không thể kết thúc sớm như vậy, nhất định phải đến tối mới có thể trở về.
Sau khi đóng cửa xe, Nguyễn Tự Bạch đi ra ngoài hút một điếu thuốc, lúc quay lại anh nhìn thấy đầu của Du Nguyệt vừa vặn bị kẹt ở giữa hai ghế, sợ cô đau đầu nên anh chỉ có thể đánh thức cô.
Không ngờ, chưa kịp đánh thức Du Nguyệt đã cúi người sang một bên, nửa người ngã thẳng về phía anh. Cái ôm đột ngột khiến người đàn ông có chút không kịp phản ứng, anh sững sờ hồi lâu, sau đó khóe miệng dần hiện lên nụ cười.
Nụ cười ấy, xuất phát từ trái tim, dịu dàng ấm áp như ánh mặt trời.
Nguyễn Tự Bạch đỡ cô trở lại ghế, anh cũng ngồi lên xe, được nhìn cô gần trong gang tấc làm anh cảm thấy vô cùng mộng ảo.
Du Nguyệt ngủ rất say, hàng mi cong dài được phản chiếu tạo thành bóng mờ nhàn nhạt dưới mắt, làn da trắng nõn dường như chẳng nhìn thấy lỗ chân lông, cô ngủ yên lặng và ngoan ngoãn như em bé vậy.
Mới đầu Nguyễn Tự Bạch chỉ nghĩ muốn đến gần nhìn cô thêm một chút mà thôi, nhưng về sau anh hoàn toàn khống chế không nổi, sau khi quan sát một lúc, ánh mắt anh rơi vào môi cô.
Màu son hôm nay khá giống với màu váy, là màu hồng barbie nhàn nhạt, màu này rất ít người dùng, thậm chí số lượng được sản xuất còn ít hơn nhiều so với các màu khác.
Thế nhưng cô son thật đẹp, màu nào cũng xinh, vô cùng đẹp mắt.
Hai người ngồi rất gần, điều này làm Nguyễn Tự Bạch có thể quang minh chính đại thưởng thức nhan sắc của cô lúc ngủ, loại cảm giác ngồi chung một xe này không hiểu sao làm anh có cảm giác cùng giường chung gối.
Thậm chí có thể cảm giác được hơi thở nhẹ nhàng của cô thổi tới mặt của mình, ngứa ngáy đánh thẳng vào ngọn nguồn, ở sâu trong nội tâm, thổi làm anh khó chịu.
Khuôn mặt người đàn ông gần hơn, gần hơn nữa, môi hai người chỉ cách vài cm nữa làm chạm nhau.
Hôn cô ấy! Hôn nhanh đi!
Không thể, mày muốn chấm dứt với cô ấy ngay bây giờ sao?
Hai luồng suy nghĩ trong tâm trí Nguyễn Tự Bạch đang chiến đấu ác liệt, nhưng cuối cùng lý trí đã chiếm thế thượng phong, anh đã tỉnh táo lại.
Anh nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài, anh phải rời xa cô, ở đây quá nguy hiểm, cô quá nguy hiểm.
Châm thuốc và hít một hơi thật sâu. Anh phải tôn trọng cô.
"Hư quá đi thôi."
"Sao có thể ngủ ngon trước mặt một người đàn ông vậy?"
"Không sợ gặp người xấu sao?"
"Lần sau em còn như vậy, tôi sẽ không làm người tốt nữa đâu."
Nguyễn Tự Bạch vừa nghĩ thầm trong lòng vừa hút thuốc, dưới ánh mặt trời lặn, tai anh đã sớm đỏ bừng.
Khi Du Nguyệt tỉnh lại thì họ đã đang trên đường trở về, cô nhìn bản thân rồi lại nhìn về phía trước, Nguyễn Tự Bạch đang lái xe không nói một lời.
"Tôi ngủ rồi?"
Bạn đang đọc bộ truyện Môi Hôn Đỏ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Môi Hôn Đỏ, truyện Môi Hôn Đỏ , đọc truyện Môi Hôn Đỏ full , Môi Hôn Đỏ full , Môi Hôn Đỏ chương mới