TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
[....!Nguỵ Vô Tiện nhanh chóng áp xuống vài tia liêm sỉ hiếm có, bình tĩnh đi tới thản nhiên nói: "Hàm Quang Quân, ngươi đã đến rồi! Ngươi biết không, Mạc Huyền Vũ thế mà bởi vì dây dưa với Kim Quang Dao nên mới bị đuổi khỏi Kim Lân Đài, hèn chi ánh mắt nhìn ta đều một lời khó nói hết như vậy!"
Lam Vong Cơ không nói gì, xoay người sóng vai đi cùng hắn....!Nguỵ Vô Tiện nhớ tới lúc trước khi gặp nhau ở quảng trường, Kim Quang Dao hoàn toàn làm như không có chuyện gì, một bộ tỏ ra trò chuyện vui vẻ, dường như căn bản không quen biết Mạc Huyền Vũ, thầm nghĩ người này quả thực lợi hại.
Mà thái độ Kim Lăng thì không giấu được, sở dĩ nói đặc biệt ghét bỏ Mạc Huyền Vũ, không chỉ vì ghét đoạn tụ, chỉ sợ càng là vì Mạc Huyền Vũ quấy rối tiểu thúc thúc của nó.
Nghĩ đến Kim Lăng, Nguỵ Vô Tiện lặng lẽ thở dài, Lam Vong Cơ nói: "Làm sao vậy".
Nguỵ Vô Tiện nói: "Hàm Quang Quân, ngươi có để ý tới không, lần nào Kim Lăng ra ngoài săn đêm, cũng đều là độc lai độc vãng.
Đừng nói với ta Giang Trừng đi theo nó, cữu cữu của nó không tính.
Mười mấy tuổi, thế mà bên người không có lấy một đứa bạn cùng lứa tuổi nào đi theo tiền hô hậu ủng, chúng ta trước kia...." Chân mày Lam Vong Cơ hơi nhướng lên, thấy thế, Nguỵ Vô Tiện sửa lại lời nói: "Được rồi, là ta, ta trước kia.
Ta trước kia cũng không phải như thế".
Lam Vong Cơ nhàn nhạt nói: "Đó là ngươi.
Không phải ai cũng đều giống như ngươi".
Nguỵ Vô Tiện nói: "Nhưng con nít đều thích náo nhiệt thích đông người đúng không.
Hàm Quang Quân, ngươi nói xem, đứa nhỏ Kim Lăng này có phải đặc biệt không thể hoà nhập được hay không, trong gia tộc một người bạn cũng không có cơ chứ? Không nói tới Vân Mộng Giang thị, ta thấy tiểu bối của Lan Lăng Kim thị, hình như không có người nào mà nó chơi được, vừa rồi còn đánh nhau một trận.
Chẳng lẽ ngay cả Kim Quang Dao cũng không có con trai con gái lớn thân thiết với nó?"
Lam Vong Cơ nói: "Kim Quang Dao từng có một con trai, bị người ta hại, tuổi nhỏ chết sớm".
....! Hoá ra Kim Quang Dao lúc trước vì tu sửa đài quan sát....!Cũng đắc tội không ít gia tộc.
Trong số những người phản đối có một vị gia chủ tranh cãi không thắng, lại sinh lòng ác độc, hại chết con trai độc nhất của Kim Quang Dao và phu nhân Tần Tố....]
Sắc mặt Kim Quang Dao trở nên tái nhợt, trong mắt loé lên một nỗi hận thù không thể dằn xuống, trong lòng cũng tràn ngập sự thất bại khó miêu tả.
Hắn vừa hận vừa giận, lại không kềm chế được nỗi sợ hãi khắp toàn thân, trên đời này thật sự có luân hồi, có báo ứng sao? Vậy tại sao không báo lên trên người hắn, mà liên lụy con của hắn....
Bộp một tiếng, bả vai truyền đến cơn đau đớn, chỉ dựa vào xúc cảm hắn cũng có thể nhận ra thứ đánh vào người hắn là cái gì, cú đánh này mang cả người hắn từ cõi âm u trở về, vô thức che tay lên bả vai rồi run lẩy bẩy.
Nhiếp Minh Quyết thu lại thanh đao Bá Hạ bị y xem như cây gậy đánh ra một cái, quát: "Thu hồi vẻ mặt này của ngươi lại, sự tàn nhẫn lúc trước khi đánh chết tu sĩ, ám toán Ôn Nhược Hàn biến đâu mất rồi, thiên lý sáng tỏ, cuối cùng cũng phải trả, hay là ngươi nên tự mình đọc một chút đi!"
Khí tràng của Nhiếp đại ca trong nháy mắt tăng vọt lên chín mét mốt, siêu hung dữ siêu khí phách!
Kim Quang Dao lại một lần nữa đem bản thân lùi về sau lưng Lam Hi Thần, dùng hành động biểu thị sự từ chối tự mình đọc, hắn có dự cảm, cứ ngồi đối diện đại ca Xích Phong Tôn của hắn như vậy, lại đọc đến đoạn quan trọng như thế, Bá Hạ có thể trực tiếp xuyên vào người hắn! Nhị ca cứu mạng!
Lam Hi Thần cười khổ: Đại ca xin bớt giận trước.
Nhiếp Hoài Tang bị đại ca hắn doạ sợ đến mức, vốn định hỏi lòng liêm sỉ của Nguỵ huynh hắn giấu ở chỗ nào mà cũng không dám nói ra lời, lau cái trán hoàn toàn không có mồ hôi nơm nớp lo sợ tiếp tục đọc.
[Im lặng một hồi, hắn nói: "Tính tình này của Kim Lăng á, há miệng ra là đắc tội với người ta, ra tay là sẽ thọc vào tổ ong....!Lúc trước rất nhiều lần nếu không phải ngươi và ta che chở, thì bây giờ làm gì còn mạng.
Giang Trừng căn bản không phải là ngươi có thể dạy trẻ con, về phần Kim Quang Dao...." Nghĩ đến bọn hắn lần này vì sao đến Kim Lân Đài, Nguỵ Vô Tiện lại một trận đau đầu, ấn ấn vào huyệt thái dương...!nói: "Không nhắc tới nữa, chúng ta về phòng trước đi".
.....!Nguỵ Vô Tiện ngồi xuống bên cạnh.....!Đến đêm khuya, mới bắt đầu có hành động khác....!Quăng ra một xấp giấy trắng và một cây kéo, hai ba nhát cắt thành một hình người bằng giấy....!chỉ dài cỡ một lóng tay, cái đầu tròn tròn, tay áo cắt to rộng khác thường, như thể hai cánh bướm.
Nguỵ Vô Tiện lại...!vẽ mấy nét, sau đó ngả đầu nằm trên giường.
Người giấy kia chợt nhúc nhích, rung rinh, hai mảnh tay áo to rộng giống như cánh chim làm cho thân hình bay lên phấp phới, nhẹ nhàng lượn vòng, rơi xuống đầu vai Lam Vong Cơ....!Người giấy lập tức bổ nhào lên má của y, bò lên trên, thẳng một đường bò tới mạt ngạch....!Lam Vong Cơ để mặc người giấy này lăn lộn nửa ngày trên mạt ngạch của y, giơ một tay lên, định gỡ hắn xuống.
Người giấy thấy thế, vội vàng oạch một phát trượt xuống, không biết vô tình hay cố ý, mà đụng một cái vào môi y.
Động tác Lam Vong Cơ khựng lại một chút, hai ngón tay rốt cuộc kẹp lấy nó, nói: "Đừng nháo".
Người giấy mềm như bông cuộn tròn thân mình lại, cuộn lấy ngón tay thon dài của y.
Lam Vong Cơ nói: "Lần đi này ngàn vạn cẩn thận".
Người giấy gật gật đầu, vỗ vỗ cánh, dán bẹp xuống mặt đất, bò qua khe cửa, lén lén lút lút ra khỏi phòng dành cho khách.
Kim Lân Đài canh phòng nghiêm ngặt, một người sống trưởng thành đương nhiên không thể nào ra vào thoải mái, cũng may Nguỵ Vô Tiện từng nghiên cứu một môn tà thuật: Cắt giấy hoá thân.
Loại thuật pháp này dùng đúng là tốt, nhưng có rất nhiều hạn chế, không những thời hạn có tác dụng rất sát sao, mà sau khi người giấy được cử đi cần phải giữ nguyên dạng trở về không được có chút tổn thương nào.
Nếu trên đường bị người ta xé rách hoặc dùng bất kỳ hình thức nào để huỷ hoại, thì hồn phách cũng sẽ bị tổn thương tương ứng.
Nhẹ thì mất đi ý thức một hai năm, nặng thì cả đời si ngốc, cần phải ngàn vạn cẩn thận.]
Ánh mắt của mọi người lập tức chuyển hướng sang Nguỵ Vô Tiện, lại thấy người này đang bụm mặt rầm rì rên rỉ?
Nguỵ Vô Tiện: Sầu mà chi oán mà chi a? Bí mật của ta đều sắp lộ tẩy hết rồi!
Mọi người:.....
Ngẫm lại hiến xá, cộng tình, rồi đến cắt giấy hoá thân này, thậm chí là tu luyện quỷ đạo, có cái nào không phải là tà thuật bị cấm có hậu quả hết sức nghiêm trọng? Tuy nói dưới hình thức nào đó rất có hiệu quả, nhưng đi đêm có ngày gặp ma, nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ tự mình nếm trái đắng!
Hiểu Tinh Trần khuyên nhủ: "Vô Tiện sư điệt, đến khi tà thuật này có chút sai sót, thì hậu quả thật không dám tưởng tượng, tại sao không thể nghiên cứu mấy thuật pháp không gây hậu quả?"
Nguỵ Vô Tiện hơi cảm thấy xấu hổ, mình là người không đáng tin cậy như vậy hay sao, không có chút tin tưởng nào là hắn có thể khống chế được ha?
Thấy biểu tình như thế của Nguỵ Vô Tiện, Lam Vong Cơ nói: "Ta tin".
Từ nay về sau, nắm tay ngươi cùng nhau đi tới, sẽ không để cho ngươi có bất kỳ rủi ro nào!
Nguỵ Vô Tiện: Tin thật hay là tin giả?
Giang Yếm Ly mỉm cười, Lam nhị công tử chỉ sợ là đạo lữ thích hợp nhất cho a Tiện, tu vi tính tình đều hàng đầu, quan trọng nhất chính là có thể kềm chế hắn được.
[....!Người giấy bay tới bay lui trong Phương Phỉ Điện....!Bỗng nhiên, nhìn thấy một lá thư bị đè xuống trên bàn giấy....!Đúng lúc này, cánh cửa hông bên trong phòng ngủ bị ai đó đẩy ra một khe hở.
Nguỵ Vô Tiện nhanh chóng đáp xuống cái bàn, dán vào góc bàn không nhúc nhích.
Người đi vào là Tần Tố...!Lúc này nhìn ra rất khác thường.
Bởi vì sắc mặt nàng trắng bệch, không hề có huyết sắc, người cũng lảo đảo sắp ngã....!Tần Tố...!đưa tay làm như muốn cầm lấy nó, nhưng cuối cùng lại rút về....
.....!Nàng lập tức té xuống mặt đất đè lên lá thứ kia...!Kim Quang Dao hình như đến gần một bước, nói: "Trong tay nàng vừa lấy thứ gì?"
Giọng điệu hắn dịu dàng gần gũi...!nói: "Sắc mặt nàng không thích hợp lắm, sao thế?"
....!Tần Tố như thể không nghe thấy, nói: "Những điều viết trên đây, có phải là sự thật không?"
Kim Quang Dao.....!đọc nhanh như gió, lướt mắt đảo qua đã đọc xong lá thư trong tay Tần Tố, vẻ mặt không có bất kỳ biến hoá gì, ngay cả một tia nhỏ cũng không nhìn ra.
Mà Tần Tố gần như đang gào thét lên....!Tần Tố ném lá thư vào người hắn, bụm lấy mặt: "Trời ơi! Trời ơi trời ơi trời ơi! Ngươi ---- ngươi thật sự...!ngươi thật sự quá đáng sợ! Ngươi làm sao có thể...!ngươi làm sao có thể?!"
....!Kim Quang Dao...! nhặt tờ giấy rơi dưới đất lên, tiện tay, đưa lên trên trản đèn chín ngọn ở bên cạnh, từ từ đốt cháy nó...!Tần Tố lắc lắc đầu, sắc mặt xám xịt nói: "....!Ngươi hãy nói thật đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư, truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư , đọc truyện Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư full , Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư full , Mọi Người Trong Ma Đạo Tổ Sư Cùng Đọc Ma Đạo Tổ Sư chương mới